NGƯỜI YÊU GIẢ TƯỞNG

Cao Duy bắt đầu hơi nhớ Liêu Thần Hi rồi, kì thực hai người quen biết nhau cũng chưa được bao lâu nhưng trước đó mấy hôm anh ở nhà Liêu Thần Hi độ chục ngày, hai người mở mắt nhắm mắt đều thấy đối phương, đã quen sớm chiều ở chung, nay đột nhiên phải trở về cuộc sống một mình, Cao Duy thấy rất không quen.

Kịch bản tập mới “SH” đã có, Du Tân lại gần giành xem.

“Lòng hiếu kì của em quá lớn.” Cao Duy bảo.

“Em thế này là vì quá yêu hai người đó!” Du Tân lầu bầu “Nhớ Thần Hi quá, bao giờ anh ấy mới về đây?”

Cao Duy cũng muốn hỏi vấn đề này, nhưng anh không nói được.

“Ô?” Du Tân xem kịch bản “SH” bảo “Tập sau hai người sẽ tới Hải Nam, thế có nghĩa là Thần Hi sẽ về đúng không?”

“Trả điện thoại cho anh.”

Du Tân nghe lời trả điện thoại cho anh, sau đó nghiêm chỉnh nghe sếp gọi điện thoại.

Cao Duy đoán Liêu Thần Hi không có thời gian nghe máy nên gọi thẳng cho Jeffrey.

“Anh Duy à!” Jeffrey vẫn dồi dào sức sống cứ như đang nghỉ phép chứ chả phải tới thành phố điện ảnh nơi chim không thèm ị quay phim.

“Nhận được kịch bản “SH” chưa? Tập sau Thần Hi đi được không?”

“Được chứ!” Jeffrey bảo, “Những cảnh quan trọng của Thần Hi đều xong hết rồi, đã bảo từ trước là giai đoạn đầu đuổi tiến độ, giai đoạn sau cậu ấy sẽ không ở đoàn phim thường xuyên, chừng nào có phần diễn của mình, cậu ấy mới lại tới.”

“Ừ, vậy bao giờ hai người về?”

“Không rõ nữa, chắc khoảng hai ba ngày đó, Thần Hi mệt chết rồi, về nhà nghỉ ngơi hai hôm, vừa khéo tuần sau hai người ghi hình luôn.”

Cao Duy nhìn lịch trên bàn, mỉm cười “Được, chừng nào về bảo anh, anh đi đón hai người.”

“Được rồi mà, Liêu Thần Hi nhớ anh ngày nào cũng ầm ĩ với em, rất gợi đòn!” Jeffrey bắt đầu đếm ngày, ngày trước Liêu Thần Hi đóng phim, cậu có đi cùng đâu, nhưng suốt nửa năm qua Liêu Thần Hi nói sao cũng không chịu tìm trợ lý cứ muốn cậu đi cùng, ban đầu cậu còn quản lý các nghệ sĩ khác, sau đó chuyển hết đi, hiện giờ cậu chả khác nào mẹ Liêu Thần Hi, chuyện gì cũng đến tay cậu.

“Ừ, vất vả cho cậu rồi, khi nào về chúng ta nói tiếp chuyện công việc.”

“Ok ok ok, được rồi, giờ em phải đi mua đồ ăn cho Thần Hi, cứ như vậy trước nhé?”

“Ok.” Cao Duy dặn dò hai câu rồi cúp máy.

Điện thoại vừa đặt xuống đã thấy Du Tân tươi cười nhìn anh.

“Định làm gì đây?” Cao Duy trêu cô “Có phải em thích anh rể không? Anh gọi điện với cậu ấy, phản ứng này của em không đúng lắm nha!”

“A?” Du Tân không ngờ Cao Duy lại trêu cô, nhất thời chưa load được.

“Tha em đi thanh niên, anh rể anh thích đàn ông lực lưỡng cường tráng, có cơ ngực, có lông ngực, có ciu to 18 cen ti mét cơ.”

Cao Duy ném điện thoại cho Du Tân, thong thả đứng dậy chuẩn bị dẫn Husky đi dạo.

“… Idol à, anh đừng có như thế, trái tim của em đã thuộc về anh và Thần Hi!”

“Thế cũng từ bỏ đi, trái tim của anh và Thần Hi thuộc về nhau rồi.”

Cao Duy nói xong tươi cười cài dây vào cổ Husky dắt nó ra ngoài.

Du Tân dựa vào sô pha trợn tròn mắt, không thể kìm hãm sinh lực tràn trề dâng trào trong cơ thể phải đăng weibo ngay.

@Tiểu Tân xấu xa trong bồn tắm nhà Thần Hi: CP nhà mị real nhất quả đất!

Ngày Liêu Thần Hi trở về, vốn định ngủ một giấc trên máy bay, nhưng cứ nhắm mắt lại thấy tất cả đều là Cao Duy, cậu bắt đầu tưởng tượng cảnh lát nữa cậu xuống máy bay Cao Duy sẽ nói gì với cậu, anh sẽ mặc đồ ra sao, sẽ có một đội fans ùa tới xin phát cơm chó không, cứ nghĩ vậy cậu lại muốn cười, đến độ Jeffrey bên cạnh sởn hết da gà.

“Cục cưng, em còn bình thường không?” Jeffrey ôm chăn nhìn cậu như thằng thần kinh.

“Em rất bình thường!” Liêu Thần Hi kích động lắm, túm tay Jeffrey hỏi “Em có đẹp trai không?”

“Đẹp trai.”

“Hệ hệ hệ.” Liêu Thần Hi lại lần nữa ngồi xuống, dựa và lưng ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Cậu nghĩ tới tập “SH” tới đây sẽ đưa hai người tới Hải Nam, kịch bản gửi tới nói đã sắp xếp một căn biệt thự cho hai người, lúc đó tổ quay phim sẽ không ở cùng bọn cậu mà lắp camera ở các góc, bảo là làm vậy lúc quay hai người sẽ tự nhiên hơn một chút.

Liêu Thần Hi mong mỏi chuyến đi này lắm, đồng thời lên kế hoạch làm sao để tắt cái đống camera vướng víu này vào buổi đêm khuya khoắt.

Cậu tưởng tượng cảnh hai người cùng ngủ trên chiếc giường đôi rộng lớn, Cao Duy ôm cậu, hôn cậu, mơn trớn cậu, sau đó làm chuyện không thể miêu tả, tưởng tượng xong bỗng có phản ứng.

Cậu mở choàng mắt, nhận ra Jeffrey đang cười xấu xa dòm đũng quần cậu.

“Đồ lưu manh! Anh nhìn cái gì đấy hả!” Liêu Thần Hi cướp chăn Jeffrey che thân, nói tiếp “Anh đừng đánh chủ ý lên em, em không có hứng thú với kiểu như anh.”

“Ha ha.” Jeffrey khinh bỉ bảo, “Anh cũng méo thích kiểu như cưng!”

Liêu Thần Hi lườm cậu ta, quay đi không buồn để ý cậu nữa, cố gắng để cơn nóng trong người nhanh chóng nguội đi, nếu không lát sau đi ra mà túp lều nhỏ còn chưa xẹp xuống thì mất mặt lắm.

Sau đó cậu nghe bên tai có ai đó nói một câu “Ha ha, dâm đãng!”

Cậu quay sang trừng Jeffrey, nghiến răng nghiến lợi bảo “Làm như anh không dâm ấy! Đứa nào hơn nửa đêm còn túm em bảo muốn xem zai cơ bắp?”

“Người ta thèm tí cũng không được chắc! Anh ăn chay tận tháng rồi!” Jeffrey oan không chịu nổi “Từ khi theo cưng, anh không có sinh hoạt tính dục, thương thay đoá cúc nhỏ thẹn thùng của người ta.”

“Câm giùm!” Liêu Thần Hi nhỏ giọng bảo “Hai hôm nay cho anh nghỉ, anh thích đi chỗ nào thì đi, đừng có tìm em!”

Jeffrey liếc cậu “Kỳ thực là cưng chê anh kì đà cản mũi nên đá đi chứ gì?”

Liêu Thần Hi hèn hạ cười khềnh khệch, quay đi không để ý Jeffrey nữa.

Jeffrey cũng không bắt chuyện lại với cậu, đang bận nghiền ngẫm xem đêm nay nên tới quán bar nào.

Cao Duy đã tới sân bay từ lâu, anh mặc một chiếc quần đen dài, áo sơ mi xanh lam dài tay, đeo một cặp kính râm, trong tay là một bó hoa hồng thật lớn.

Từ lúc anh đặt chân vào sân bay đã có fans trông thấy, tất cả mọi người nhao nhao hết cả lên, vừa quay vừa chụp, tuy người rất đông nhưng rất có trật tự, tất cả fans đều dạt ra hai bên và phía sau chừa ra một con đường cho Cao Duy.

Du Tân đi sau Cao Duy, cái mặt khoe khoang không chịu được, không ít fans tới đây có quen biết cô, cô thân là hội trường fan club chồng chồng Duy C thấy fandom nhà mình trật tự có hàng có lối như thế thì vô cùng kiêu ngạo.

Mọi người chờ Liêu Thần Hi ở cửa ra, Cao Duy đứng đầu tiên.

Thật ra anh có hơi căng thẳng, hôm nay trước khi tới đã thay đổi mấy bộ đồ, khiến cho Du Tân chán ngán ngáp dài mấy cái.

Dòng người lục tục đi ra, Cao Duy nhìn quanh, đợi mãi mới thấy Liêu Thần Hi thong dong ra muộn.

Liêu Thần Hi vừa ra ngoài đã thấy Cao Duy đứng đầu đoàn người tay ôm hoa hồng, không thèm quan tâm xung quanh có bao nhiêu người, cũng không buồn nhớ tới Jeffrey đang đẩy hành lý phía sau, nhào về phía Cao Duy.

Cao Duy đi về phía cậu, ôm chặt người vào lòng.

Liêu Thần Hi không biết nên nói gì, chỉ biết vui vẻ cười, sau đó giơ tay chữ “V” với fans sau lưng Cao Duy.

Tiếng chụp ảnh tanh tách không ngừng, Cao Duy cười bảo cậu “Không muốn buông ra à?”

“Anh cầu xin em thì em sẽ buông!” Liêu Thần Hi chơi xấu, đây là cái ôm đầu tiên từ sau khi hai người xác định quan hệ, cũng có thể xem như cái ôm chính thức đầu tiên giữa hai người họ, cậu không muốn tách ra, nhưng nhiều người nhìn quá, kể cũng ngại lắm.

Cao Duy siết chặt hơn, bảo “Vậy em vẫn nên ôm tiếp đi.”

Cao Duy muốn hôn cậu, nhưng lúc này vẫn phải kiềm chế.

Liêu Thần Hi buông Cao Duy ra, chỉ chỉ hoa hồng “Tặng em?”

“Không phải.” Cao Duy cố ý ghẹo cậu.

Liêu Thần Hi cướp hoa “Bớt nói một đằng làm một nẻo, rõ là tặng em!”

Hai người tươi cười ra ngoài, Jeffrey đau thương đẩy hành lý theo sau, Du Tân đi cùng cậu ta, luôn mồm “Má ôi má ôi, idol em ngọt quá, em đến tiểu đường mất thôi!”

Jeffrey trừng cô “Ha ha, thần kinh!”

_______________________________

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi