NHÂN VẬT PHẢN DIỆN VẢ MẶT HÀO QUANG NHÂN VẬT CHÍNH

Chương 48: Thế giới 2 - Solo mới biết ai là cha (22)

Editor: Kem

Beta: Min

Những thành viên khác trong Galaxy không mảy may một chút đố kỵ hay không vui nào, mừng rỡ hòa vào những âm thanh cổ vũ đang đột ngột vang lên như sấm dậy, tự vỗ tay cho bản thân. Những tràng vỗ tay hôm nay là bởi vì họ đã hoàn toàn bị cảm phục* bởi đối thủ của mình – Nghê Phi, cũng là dành tặng cho một Galaxy luôn luôn theo đuổi không ngừng nghỉ, trước nay chưa từng từ bỏ.

(*) cảm phục: cảm động và khâm phục

Trái lại, Nhϊế͙p͙ Gia chẳng hề có phản ứng nào, vẫn lạnh mặt đứng đó. Vào đúng lúc Vu Tĩnh Vi vừa dứt lời, trang nhã vươn tay ra.

Hai người dùng sức nắm chặt tay nhau giữa những tiếng vỗ tay vang vọng, Nhϊế͙p͙ Gia vỗ một cái lên vai Vu Tĩnh Vi. Máy quay bắt dược hình ảnh Vu Tĩnh Vi khóe mắt hồng hồng, ánh mắt tràn ngập sự kính nể, không hề có sự thù địch hay không phục như trong quá khứ.

“Có thể đứng trêи khán đài cùng anh, tôi vô cùng vinh hạnh, thế nhưng tôi vẫn chán ghét anh như cũ.” Vu Tĩnh Vi nói với Nhϊế͙p͙ Gia.

Ai cũng nghe ra được ý vị trong câu “chán ghét” của anh đã thay đổi rồi, sự tài hoa, khả năng khống chế và lan tỏa không gì sánh được của Nghê Phi trêи sân khấu đã triệt để chinh phục hầu hết tất cả mọi người, bao gồm cả vị đối thủ này.

Hiềm khích với đối thủ cạnh tranh bốn năm đã tiêu tan, một người đã bị thuyết phục, kẻ còn lại thì khiến cho người khác phải khâm phục, khung cảnh này thật sự rung động.

Thần Thiên ở bên cạnh vỗ tay bộp bộp, trong lòng thất vọng não nề, anh rất tán thưởng sự thẳng thắn và phóng khoáng của Vu Tĩnh Vi, nhưng anh cũng tự ý thức được rằng nhóm D đã không thể theo kịp Nghê Phi nữa rồi. Có vài điều Phi Duy nói rất đúng, D không xứng có được Nghê Phi. Ngày hôm nay D có thể đứng trêи sân khấu này, nhận được tất cả ánh mắt của mọi người, thoải mái đánh bại thiên đoàn rock, trở thành quán quân, đều là công lao của một mình Nghê Phi.

Không có D, dựa vào năng lực của bản thân, Nghê Phi hoàn toàn có thể đứng ở một vị trí cao hơn. Thế nhưng nếu không có Nghê Phi, D lại chẳng tính là gì cả.

Cũng giống như hiện tại, khiến Vu Tĩnh Vi tâm phục khẩu phục là Nghê Phi, chứ không phải là D.

Bọn họ đều là gánh nặng của Nghê Phi, đều đã từng cùng nhau cô lập Nghê Phi.

Lúc này, không cần nói cũng biết Thần Thiên vừa áy náy vừa xấu hổ, khi người chủ trì tuyên bố quán quân của trận chiến đêm chung kết là D, khi dưới đài vang lên tiếng hoan hô vô tận, anh không cảm nhận được một chút vui vẻ nào.

D dường như không ai vui vẻ nổi. Trong lúc những tiếng rít gào, vỗ tay từ giám khảo và những khán giả bùng nổ vì y, vị chiến thần chói mắt nhất đêm nay cũng chỉ nhàn nhạt gật đầu, qua loa vỗ vỗ lòng bàn tay.

Ánh mắt không chút gợn sóng giống như đang nói: “Ok biết rồi”

Y mặc âu phục, đeo nơ, đi giày da nhã nhặn đứng trêи đài, vết máu loang lổ trêи người cũng không mảy may ảnh hưởng đến sự kiêu ngạo của y. Cứ như một sát thủ vô tình, lúc nào cũng có thể giải quyết một cách thành thạo những việc mà người khác thấy vô cùng khó khăn, người cũng như giọng hát, ngầu bá cháy.

Phi Duy thực sự yêu muốn chết cái bộ dáng kiêu ngạo, lạnh lùng này của y!

Về phần những thành viên D khác, toàn bộ quá trình đêm nay họ như người trong suốt, không ai chú ý đến họ.

Tinh thần Tạ Nhất Hàng căng thẳng, gần như mất bình tĩnh, đứng sau mọi người phải đến nửa bước, cả người dường như sắp dán lên người Sư Diên. Khi người chủ trì đang không ngớt lời khen ngợi, sắc mặt Sư Diên tái nhợt, cắn đầu lướt suýt nữa chảy cả máu.

Trận quyết chiến thế kỷ được muôn người chú ý kết thúc bằng những tiếng hoan hô kịch liệt.

Nhϊế͙p͙ Gia vô cùng mệt mỏi, sau khi kết thúc buổi ghi hình, y lấy lại điện thoại bị tịch thu từ tổ đạo diễn, đoàn trợ lý bám lấy líu ra líu ríu một phen, mời lão đại ăn kẹo. Nhϊế͙p͙ Gia giao lại micro cho Phòng Phòng, ngậm kẹo que, thoải mái trở lại phòng nghỉ ngơi lấy áo khoác, chuẩn bị cùng Sư Tư rời đi.

Ba người khác cũng quay lại, Nhϊế͙p͙ Gia vừa lãnh đạm cài khuy áo âu phục, vừa hờ hững hỏi một câu: “Ear-back của tôi sao lại không có tiếng?”

Không khí trong phòng nghỉ ngơi tức khắc đông cứng lại.

Đoàn trợ lý câm lặng hóng hớt, Tiểu Lưu kinh ngạc hỏi: “Lão đại, ear-back của anh vẫn luôn không có âm thanh ư?”



Đến Thần Thiên cũng kinh ngạc nhăn mày, ear-back của Nghê Phi từ đầu không hề có âm thanh? Hoàn toàn không nhận ra được... Nửa đoạn sau khi y bỏ tai nghe ra đã bước vào trạng thái điên cuồng, dựa vào kinh nghiệm khống chế sân khấu hoàn hảo, tuy rằng khiến cho người khác phải kinh diễm, nhưng vẫn chưa đến mức không thể tin được. Chẳng ai tưởng tượng nổi ear-back của y vậy mà từ đầu đã xảy ra vấn đề, ở nhà hát rộng như sân bãi, nhạc đệm cao đến kinh người, làm thế nào mà y có thể đánh nhịp hoàn hảo như thế được?

“Có muốn hỏi tổ đạo diễn một chút không?” Tạ Nhất Hàng cũng sợ hết hồn, cẩn thận nói: “Không ngờ ear-back của anh lại gặp vấn đề, may là không xảy ra sự cố gì.”

Nhϊế͙p͙ Gia không trả lời Tạ Nhất Hàng, chỉ hờ hững nhìn Sư Diên, lông mày như dây cung nhếch nhẹ: “Cậu nói xem?”

Mọi người trong phòng ngay lập tức đều nhìn về phía Sư Diên đang đen mặt.

Sư Diên không vui nói: “Ear-back của cậu gặp sự cố có gì mà đáng ngạc nhiên đâu, không phải là tình huống thông thường sao, cậu hỏi tôi làm gì?”

Quả thật, cho dù là trong một số trường hợp trọng đại, ear-back của ca sĩ xuất hiện vấn đề cũng không phải là chuyện lạ lùng gì, nhất là trong chương trình tạp kỹ, gặp sự cố cũng đành phải chấp nhận bản thân đen đủi.

Thế nhưng hôm nay thì không giống, hầu hết các thiết bị của nhà hát từ hệ thống âm thanh đến micro và thiết kế sân khấu đều là Sư Tư một tay đảm nhiệm, càng khỏi nói đến thứ quan trọng như ear-back, trước khi lên sân khấu nhân viên công tác đều kiểm tra rất nhiều lần, căn bản là không có khả năng phát sinh sự cố.

Chỉ có thể là có người giở trò.

Sư Tư đêm nay cũng có mặt, tất cả mọi người chỉ biết trêи sân khấu có em trai của hắn, lại không biết người yêu của hắn cũng ở trêи đó. Người ngoài giới đều nhất trí cho rằng Vạn Khải gióng trống khua chiêng tài trợ tiết mục là vì muốn nâng em trai Sư Diên, nhưng trêи thực tế người thật sự khiến hắn hao phí tâm tư là Nhϊế͙p͙ Gia. Mà cũng bởi vì không ai biết chuyện này, người mà nhân viên công tác dưới sân khấu chắc chắn sẽ đối xử cẩn thận cũng chỉ có thể là Sư Diên.

Thái tử của Vạn Khải muốn làm hỏng ear-back của y, ai dám phản đối?

“Dám làm mà không dám nhận, đúng là hèn mạt đê tiện.” Nhϊế͙p͙ Gia khinh bỉ, chế giễu nói.

“Cậu nói cái gì?!” Mắt Sư Diên xoẹt xoẹt bốc lửa!

Hèn mạt... Hèn mạt! Gã ghét nhất người khác mắng gã như vậy! Mặc dù chỉ là lúc bình thường xem phim truyền hình có lời kịch như vậy cũng có thể làm gã tức giận trong nháy mắt, làm gã nhớ tới những kẻ cao quý, con nhà giàu nói như vậy ở sau lưng mẹ con gã.

“Đã làm những hành vi đê tiện sau lưng người khác rồi lại không dám thừa nhận, cậu nói xem cậu có phải là kẻ thấp hèn không?” Nhϊế͙p͙ Gia bình tĩnh đứng đó, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Sư Diên bị làm cho bốc hỏa, mắng người mà không giống mắng người, trái lại nghe giống như là đang nói ra sự thật.

“Đmm!” Sư Diên vô cùng tức giận, cả người hoàn toàn mất không chế, như con sư tử nổi cơn thịnh nộ hướng nắm đấm đến Nhϊế͙p͙ Gia.

Tạ Nhất Hàng đã sợ choáng váng, gấp gáp kêu lên một tiếng thất thanh, ánh mắt khủng hoảng, lui về phía sau một bước, suýt chút nữa bị vấp ngã nhào lên ghế sofa.

Thần Thiên thì ngược lại, kịp phản ứng, ngay lập tức muốn tiến lên ngăn cản, thế nhưng lại bị Sư Diên đang nổi giận đập cho một quyền vào xương gò má, ầm một tiếng trực tiếp ngã xuống đất, Sư Diên hung ác vượt lên hai bước, vọt đến chỗ Nhϊế͙p͙ Gia đang đứng trước mặt, vung tay là có thể đánh trúng.

Tuy rằng livestream đã kết thúc nhưng máy quay vẫn chưa đóng, Sư Tư trong phòng giám đốc thấy rõ ràng cảnh này, tim thiếu chút nữa là ngừng đập, hắn đang chuẩn bị tức tốc chạy đến phòng nghỉ ngơi, nhưng từ trong màn hình lại thấy cú đấm của Sư Diên đột ngột thõng xuống, bị Nhϊế͙p͙ Gia đột ngột bóp chặt yết hầu!

Gần như trong nháy mắt, máy quay đều không ghi lại được Nhϊế͙p͙ Gia rốt cuộc là ra tay như thế nào, chỉ thấy Sư Diên như đụng phải một bức tường, sau đó bị Nhϊế͙p͙ Gia một tay bóp lấy cuống họng, ngay lập tức chế ngự.

Không rõ Nhϊế͙p͙ Gia dùng bao nhiêu sức, cả khuôn mặt Sư Diên ngay lập tức chuyển từ hồng thành đỏ, thần sắc thống khổ, người khác liếc mắt một cái là có thể tưởng tượng được cảm giác bị nghẹt thở của gã.

Nếu như cảm xúc của Nhϊế͙p͙ Gia vẫn đang giống như lúc từ sân khấu đi xuống, ở trong trạng thái tràn đầy ɖu͙ƈ vọng chém giết thì lúc này Sư Diên đã bị y bẻ gãy cổ. Bây giờ tâm lý Nhϊế͙p͙ Gia đã bình tĩnh, tâm tình đã sớm được Sư Tư động viên ổn định, y chỉ giống như con mèo đang vờn chuột, thưởng thức sự đau khổ của đối phương.

“Nghê Phi! Cậu điên rồi sao?!” Người quản lý tiến vào, thấy cảnh này sợ hết hồn, nhanh chóng xông lên cứu thái tử của gã.

Nhϊế͙p͙ Gia biểu cảm lạnh lùng, tay nghiêng một cái, Hạng Hiển Dân nhào vào khoảng không, sau đó mới ném Sư Diên ra ngoài.

Sư Diên lăn một vòng trêи đất, lập tức mở lớn miệng thở hổn hển, ho kịch liệt, cả phòng đều là tiếng ho khan khổ sở của gã. Tạ Nhất Hàng lo lắng vỗ vỗ sau lưng gã, phẫn nộ đỏ vành mắt trừng Nhϊế͙p͙ Gia, chất vấn: “Nghê Phi, anh thật quá đáng! Anh muốn giết Sư Diên sao?”

Sư Diên hoàn toàn nói không ra lời, ho đến đau đớn, thống khổ, gã làm sao có thể nghĩ đến lực đạo của Nghê Phi kinh khủng như vậy, suýt nữa bóp nát cổ họng gã!

“Sau này cậu đừng có chọc đến tôi.” Nhϊế͙p͙ Gia từ trêи cao cụp mắt nhìn lướt hai người, mặt lạnh rời khỏi phòng nghỉ: “Đi.”

Đoàn trợ lý cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống ra tay đánh nhau như thế này, sợ đến câm như hến, năm người rụt cổ lại thành con gà con, xếp thành hàng theo sau lão đại nhà bọn họ đi ra ngoài.

Lúc này, tâm lý năm người đều không hẹn mà cảm thấy lão đại nhà bọn họ chính là trùm xã hội đen.

Thần Thiên ngơ ngác bưng hai má đau đớn bò từ dưới đất dậy, nhìn theo hướng Nhϊế͙p͙ Gia rời đi, cứng nhắc quay đầu nhìn về phía Hạng Hiển Dân: “Ear-back của Nghê Phi bị trục trặc rốt cuộc là chuyện gì?” Anh trừng Sư Diên: “Thật sự là do cậu làm?”

Hạng Hiển Dân đóng cửa phòng nghỉ ngơi lại, thở dài một tiếng nói: “Tổ tông ơi, xin hãy nhỏ giọng một chút, dưới đài còn có người bên truyền thông đấy.”

Tạ Nhất Hàng dìu Sư Diên còn đang ho khan ngồi lên ghế safa, trong mắt tràn đầy sự lo lắng.

Câu nói này của người quản lý giống như là chấp nhận, da đầu Thần Thiên muốn nổ tung, “Các người đang nghĩ cái gì vậy, đến cùng là muốn làm cái gì?! Toàn bộ tầm mắt đều đang chăm chú quan sát livestream đêm nay, nếu như hôm nay Nghê Phi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, y sẽ bị hủy luôn! Không riêng gì y, cả D cũng xong đời, các người bị cái quái gì vậy?!”

Hết chương 48

Beta có lời muốn nói: không một ai để ý nếu Nhϊế͙p͙ Gia không đánh trả thì y chính là người bị đánh nha~ 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi