NỮ NHÂN, NGOAN NGOÃN VỀ NHÀ VỚI TRẪM

Nàng là hoàng hậu của trẫm!

Ánh mắt của Tư Đồ Cảnh Diễn lướt qua gương mặt của Thẩm Thiển Mạch, ý cười ở khóe miệng càng đậm, rồi lại một lần nữa nhìn về phía Thượng Quan Hạo.

"Thì ra là Thiên Mạc hoàng đế. Không biết Thiên Mạc hoàng đế đường xa đến đây là vì chuyện gì?" Thượng Quan Hạo nghe Tư Đồ Cảnh Diễn nói, trên mặt lộ ra nụ cười, ôn hòa hỏi.

Sở dĩ hắn không nghi ngờ thân phận của Tư Đồ Cảnh Diễn là bởi vì, thứ nhất toàn thân khí thế của Tư Đồ Cảnh Diễn không phải ai cũng có, điều này không lừa được người, thứ hai là không ai lại vô cớ đi giả mạo hoàng đế Thiên Mạc, mà điểm quan trọng nhất là lúc Tư Đồ Cảnh Diễn giới thiệu thân phận, trên tay đã để lộ ra chiếc nhẫn, đó là tín vật của hoàng tộc Thiên Mạc.

"Hòa thân." Ngôn ngữ ngắn gọn nhưng lại tràn đầy bá đạo, ý cười ở khóe miệng vẫn như cũ.

Lúc này, toàn bộ các quan gia tiểu thư đã sớm quên mất việc các nàng đã thất vọng như thế nào khi nghe tin Thượng Quan Triệt muốn kết hôn với Thẩm Thiển Mạch. Giờ phút này, trong mắt của các nàng chỉ có Tư Đồ Cảnh Diễn, nam tử này quá tuấn mỹ, làm cho các nàng như muốn điên cuồng. Nếu có thể gả cho hắn thì dù có chết các nàng cũng không oán.

Khóe miệng Thẩm Thiển Mạch giật giật, ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Tư Đồ Cảnh Diễn. Tư Đồ Cảnh Diễn lại mang theo ý cười giảo hoạt, cũng không để ý đến ánh mắt chất vấn của Thẩm Thiển Mạch.

" Hoàng đế Thiên Mạc nguyện ý hòa thân cùng Kỳ Nguyệt quốc ta thì đúng là chuyện tốt. Ta đang muốn ban hôn cho tam nhi tử của ta, sẵn tiện sẽ lựa chọn đối tượng hòa thân cho hoàng đế Thiên Mạc luôn vậy." Thượng Quan Hạo nghe Tư Đồ Cảnh Diễn muốn cùng Kỳ Nguyệt quốc hòa thân thì mừng rỡ trong lòng.

Những năm gần đây, Thiên Mạc quốc thường qua lại với Lâm Vị quốc, nên Thượng Quan Hạo rất lo lắng việc Thiên Mạc sẽ liên thủ với Lâm Vị để đối phó Kỳ Nguyệt. Nhưng hôm nay hoàng đế Thiên Mạc lại chủ động đề xuất việc hòa thân…Thật đúng là vận may từ trên trời rơi xuống!

"Không cần." Giọng của Tư Đồ Cảnh Diễn bá đạo, như thể không cho phép kháng cự, mà ý cười ở khóe miệng vẫn thật mê người.

Các tiểu thư quan gia cảm thấy tâm của mình như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, một đám người nắm chặt khăn lụa, nhìn chằm chằm vào Tư Đồ Cảnh Diễn.

"Tại sao?" Thượng Quan Hạo có chút không hiểu hỏi. Chẳng lẽ hoàng đế Thiên Mạc cố ý tới khiêu khích? Mới vừa rồi rõ ràng nói muốn hòa thân, bây giờ tại sao lại nói không cần. Nghĩ tới đây, sắc mặt của Thượng Quan Hạo cũng có chút khó coi.

Nếu thật là như vậy thì… Kỳ Nguyệt quốc của hắn cũng không dễ bị khi dễ như vậy.

"Ý ta nói, hoàng đế Kỳ Nguyệt không cần ban hôn cho Tam hoàng tử." Tư Đồ Cảnh Diễn không nhanh không chậm nói, lúc này ánh mắt mới từ từ hướng về Thẩm Thiển Mạch, ý cười ở khóe miệng càng sâu hơn, "Bởi vì Thẩm Thiển Mạch… là hoàng hậu của trẫm!"

Một câu nói, toàn trường chấn kinh.

Thẩm Thiển Mạch lại một lần nữa biến thành tiêu điểm. Giờ phút này, những ánh mắt nhìn về phía nàng còn oán độc hơn hồi nãy gấp mười lần. Các tiểu thư quan gia chỉ hận không thể nhào tới xé nát Thẩm Thiển Mạch.

Một nữ tử có diện mạo xấu xí, ngu dốt kém cỏi như vậy, tại sao lại được Tư Đồ Cảnh Diễn ưu ái? Tại sao Thượng Quan Triệt cùng Tư Đồ Cảnh Diễn đều coi trọng nữ nhân này? Chẳng lẽ mắt của các soái ca đều bị mù hết sao?

Tư Đồ Cảnh Diễn cũng không đợi Thượng Quan Hạo kịp phản ứng, đã đi tới sau lưng Thẩm Thiển Mạch, kề sát lỗ tai Thẩm Thiển Mạch nói, "Mạch Nhi đã đồng ý với ta, nếu ta có thể ngăn cản Thượng Quan Triệt cưới nàng, thì nàng cũng không thể ngăn cản ta."

Tất nhiên Thẩm Thiển Mạch nhớ mình đã từng nói như vậy, cũng biết mình bị Tư Đồ Cảnh Diễn sắp xếp vào bẫy. Mới vừa rồi, khi Tư Đồ Cảnh Diễn nói hòa thân, nàng cũng đã có dự cảm, vì vậy mới dùng ánh mắt hỏi Tư Đồ Cảnh Diễn, thế nhưng người này cố tình không nhìn nàng. Hừ!

Nghĩ tới đây, Thẩm Thiển Mạch lộ ra nụ cười, nét giảo hoạt trong mắt càng đậm, nhìn về phía Tư Đồ Cảnh Diễn, "Chẳng lẽ hoàng đế Thiên Mạc không biết, Thiển Mạch luôn luôn nói không giữ lời hay sao?"

"Chẳng lẽ Mạch Nhi muốn gả cho Thượng Quan Triệt sao?" Tư Đồ Cảnh Diễn lộ ra vẻ mặt bi thương, nhìn Thẩm Thiển Mạch hỏi.

Nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn cố tình làm ra bộ dáng bi thương nhưng lại hết sức đáng yêu, Thẩm Thiển Mạch không khỏi phì cười, cũng không thèm quan tâm những thứ tiểu thư quan gia đang nhìn nàng với ánh mắt như muốn giết người kia.

" Hoàng đế Thiên Mạc, Thượng Quan Triệt đã cùng Thiển Mạch định chung thân, ngươi làm sao có thể đoạt người như vậy." So với Thượng Quan Hạo thì Thượng Quan Triệt phản ứng nhanh hơn, đi đến trước mặt của Thẩm Thiển Mạch cùng Tư Đồ Cảnh Diễn, ôn hòa nói.

"Mạch Nhi của ta cùng ngươi định chung thân? Như thế nào mà ta lại không biết vậy?" Tư Đồ Cảnh Diễn không thèm để ý đến lời nói của Thượng Quan Triệt, trên mặt lộ ra nụ cười lười biếng, thậm chí ngay cả con mắt cũng không nhìn Thượng Quan Triệt một cái.

Dù Thượng Quan Triệt là người luôn biết kiềm chế, nhưng bị Tư Đồ Cảnh Diễn làm nhục trước mặt mọi người như thế, thì trong lòng rất bực bội, vì vậy mà lời nói ra cũng mang theo vài phần tức giận, "Rõ ràng là ta cầu xin phụ hoàng ban hôn trước. Chẳng lẽ hoàng đế Thiên Mạc quốc tới là muốn khiêu khích Kỳ Nguyệt quốc ta hay sao?"

"Nghe ý tứ của Tam hoàng tử, hình như là muốn vì Mạch Nhi mà cùng Thiên Mạc ta đánh một trận?" Nụ cười của Tư Đồ Cảnh Diễn từ từ trở nên lạnh lùng, đôi mắt nhìn về phía Thượng Quan Triệt tràn đầy khí phách, chậm rãi nói, "Như vậy, ta cũng không ngại nghênh chiến!"

Thượng Quan Triệt bị ánh mắt của Tư Đồ Cảnh Diễn làm kinh sợ, lại nghe đến lời nói của Tư Đồ Cảnh Diễn thì càng thêm không biết phải trả lời như thế nào. Hắn nói như vậy bất quá là vì muốn Tư Đồ Cảnh Diễn biết khó mà lui, nhưng không có nghĩ đến việc Tư Đồ Cảnh Diễn lại trả lời như vậy.

Tuy thực lực của Kỳ Nguyệt so với Thiên Mạc cùng Lâm Vị cường thịnh hơn một chút, nhưng vì Thượng Quan Hạo yếu đuối vô năng, nên Kỳ Nguyệt đã suy bại không ít. Mà Thiên Mạc cùng Lâm Vị lại ngày càng cường thịnh, thậm chí còn có chiều hướng liên hiệp lại để đối phó với Kỳ Nguyệt.

Nếu vì chuyện này mà Thiên Mạc liên thủ với Lâm Vị để đối phó Kỳ Nguyệt thì đây chính là tổn thất lớn.

"Ta không có ý này." Nghĩ đến những thứ này, tức giận trên mặt Thượng Quan Triệt cũng dịu đi, ôn hòa nói.

Tư Đồ Cảnh Diễn cười cười, "Nếu là như vậy thì mời hoàng đế Kỳ Nguyệt ban hôn đi."

"Chuyện này..." Thượng Quan Hạo khổ sở nhìn Thượng Quan Triệt, hắn cũng không hi vọng đoạt đi người mà nhi tử yêu. Nhưng nếu suy nghĩ cho Kỳ Nguyệt thì hòa thân đích thật là biện pháp tốt, nên hắn đành phải khó xử nói, "Tam tiểu thư của Tướng phủ Thẩm Thiển Mạch, đoan trang hiền thục, hôm nay đặc biệt cho nàng làm đại diện của Kỳ Nguyệt để hòa thân với Thiên Mạc."

"Thiển Mạch, nàng thật muốn gả cho hắn?" Thượng Quan Triệt biết sự tình đã không có biện pháp thay đổi, nhưng hắn vẫn có chút không cam lòng, nên lên tiếng hỏi Thẩm Thiển Mạch.

"Mạch Nhi muốn gả cho ta, còn có vấn đề gì sao?" Tư Đồ Cảnh Diễn nhíu mày tỏ vẻ không vui, hắn ghét việc Thẩm Thiển Mạch có dính líu với nam tử khác.

"Ngươi." Thượng Quan Triệt bị thái độ phách lối của Tư Đồ Cảnh Diễn chọc giận.

"Ngươi cái gì mà ngươi. Tam hoàng tử nên chú ý thân phận của mình." Tư Đồ Cảnh Diễn khinh thường nhìn Thượng Quan Triệt một cái, căn bản là không để hắn vào trong mắt, tiếp theo chuyển tầm mắt nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch, "Mạch Nhi."

Thẩm Thiển Mạch lười biếng nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn, làm như không nhìn thấy nhu tình trong mắt của Tư Đồ Cảnh Diễn, chẳng hề để ý mà nói, "Tuy thánh chỉ đã hạ, nhưng cũng không có nghĩa là ta sẽ ngoan ngoãn gả cho ngươi."

"Ngươi." Tư Đồ Cảnh Diễn biết lấy tính tình của Thẩm Thiển Mạch, sẽ không bị bất cứ cái gì uy hiếp, mà hắn cũng không muốn miễn cưỡng Thẩm Thiển Mạch. Hắn chỉ muốn cho người trong thiên hạ biết, hắn yêu nàng, hắn muốn nàng, ngay cả khi nàng có thể sẽ né tránh hôn sự này, có thể sẽ vì vậy mà hắn phải mất mặt, nhưng hắn vẫn muốn làm như vậy.

"Ngươi cái gì mà ngươi. Chẳng lẽ hoàng đế Thiên Mạc bị cà lăm sao? Bản tiểu thư cũng không thích cà lăm đâu nha." Trong mắt Thẩm Thiển Mạch mang theo ý cười giảo hoạt, vừa rồi là nàng giả vờ tức giận, giờ cũng đã hoàn toàn tiêu tán rồi.

Tư Đồ Cảnh Diễn nhìn thấy ý cười trong mắt của Thẩm Thiển Mạch thì nở nụ cười. Mạch Nhi của hắn không có tức giận, vậy..có phải nàng cũng nguyện ý gả cho hắn không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi