NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

Mọi người nghe nói thế, không thể không im lặng.

Thời Thụy không nuôi hạng xoàng xĩnh, mọi người có được vị trí như hôm nay, không phải dựa vào may mắn, mà là năng lực.

Tiêu Diệp Nhiên có thể ngồi lên ghế Phó giám đốc là nhờ vào thái độ làm việc cực kì liều mạng đó của cô.

Cô không chỉ có thể chịu gian khổ, hơn nữa năng lực còn rất xuất chúng, mỗi lần tin tức mới lên kế hoạch đăng lên đều có thể chiếm đầu đề.

Tô Nhã An vừa nhậm chức đã ra tay gây khó dễ người ta để lập uy, đúng là quá đáng thật.

Nhất thời, ánh mắt mà mọi người nhìn Tô Nhã An đều hơi kì lạ.

Tất nhiên Tô Nhã An cũng cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh, ngay lập tức gương mặt hơi nhăn lại.

Ả Tiêu Diệp Nhiên đáng chết này, lại có thể kích động tất cả mọi người dễ dàng như thế.

Hôm nay, cô ta không chỉ không thể đuổi ả, thậm chí còn không thể sa thải ghế phó giám đốc của ả, nếu không sẽ gây ra tình trạng lòng người nguội lạnh trong đoàn người, mà ý nghĩ mượn thế lập uy của cô ta cũng sắp thất bại hoàn toàn.

Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Nhã An nổi cơn thịnh nộ. Được lắm!

Tiêu Diệp Nhiên cô được lắm, không hổ là người có thể tính toán kĩ càng Cố Tống Vy và Bùi Hạo Tuấn.

Nếu như cô không nể mặt tôi như thế, vậy sau này ở công ty cô cũng đừng mong dễ chịu!

"Haha, được rồi, nếu cô đã nói thế rồi, tôi mà còn víu lấy cô thì lại tỏ vẻ Tổng giám đốc như tôi hơi ngang ngược rồi."

Tô Nhã An hít thở sâu, mạnh mẽ đè cơn giận trong lòng xuống, nhưng vì thật sự quá giận dữ nên sắc mặt hơi vặn vẹo: št rõ sự cố gắng của mọi người, nhưng lần này. gọi mọi người tới đây, chủ yếu là để làm quen với mọi người. Tôi không hề cướp lấy thành tựu mà mọi người cố gắng mới có được, nhưng đối với những cấp dưới chống đối cấp trên ấy, hôm nay tôi nhớ kĩ. Hi vọng sau này mọi người đừng tái phạm."

Lời nói này của Tô Nhã An như là sự thỏa hiệp đối với Tiêu Diệp Nhiên, nhưng mọi người ở đây đều nghe được sự nguy hiểm giấu trong lời nói của cô ta.

Xem ra, đắc tội vị Tổng giám đốc đang rất huệnh hoang này quả không phải là hành độ á Ngày tháng sau này của Tiêu Diệp Nhiên, chỉ sợ không được tốt lắm rồi.

Đối với ánh mặt thương hại của mọi người, Tiêu Diệp Nhiên coi như không thấy.

Cô biết rõ thái độ làm người của Tô Nhã An.

Người phụ nữ này, trước giờ luôn trợn mắt tất báo, lần này cô khiến cô ta mất mặt trước mặt mọi người, sau đó cô †a chắc chắn sẽ nghĩ đủ mọi cách để đối phó cô.

Nhưng đây vẫn chưa phải là điểm đáng sợ nhất của Tô Nhã An. Đáng sợ nhất đó là, chỉ số thông minh của người phụ nữ này không thấp, mánh khóe trả thù nhất định sẽ cao tay hơn, đến lúc ứng phó, với cô mà nói thì là một loại phiền toái.

Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá, chuyện này đến chuyện khác, với tính tình như Tiêu Diệp Nhiên mà cũng không khỏi cảm thấy hơi bực bội.

Cuộc họp cấp cao nhanh chóng kết thúc, tên của Tiêu Diệp Nhiên càng vang dội trong nội bộ công ty, tất cả mọi người đều sẽ không quên cô gái trẻ tuổi đó, lấy thực lực cá nhân chống lại Tổng giám đốc mới nhậm chức, hơn nữa còn chỉ trích đối phương bằng lời nói hết sức quyết liệt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi