ÔM ĐÙI BOSS ÁC ÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Thương Mẫn vội vàng lấy điện thoại ra, đưa dãy số trên màn hình cho Bạch Chấp nhìn, Bạch Chấp liếc qua, thanh âm ngón tay gõ bàn phím cực kỳ trôi chảy dễ nghe.

Kí hiệu lít nha lít nhít lắp lóe qua, trên máy vi tính bắt đầu xuất hiện một phần địa đồ, Bạch Chấp nhắc tay cầm con chuột, một tay gõ ở trên bàn phím, máy thăm dò màu đỏ tìm kiếm diện tích lớn, cuối cùng, dừng lại ở một khu vực nào đó.

“Tín hiệu bị cắt đứt.” Bạch Chấp khẽ chau mày: “Trong điện thoại di động của cô ấy không trang bị thiết bị định vị, chỉ dùng tín hiệu số điện thoại di động để tìm kiếm, sau khi điện thoại tắt máy sẽ bị gián đoạn, thiết bị tôi mang đến có hạn, chỉ có thể tra được trong phạm vi lớn này.”
Thương Mẫn nhận lấy con chuột từ trong tay Bạch Chấp, phóng đại vòng màu đỏ kia, xác định vị trí kia là ở một nơi thưa thớt ở vùng ngoại thành, lại vội vàng gọi điện thoại cho Lê Chuẩn.

“Lê Chuẩn, chỗ tôi đã có đại khái vị trí trước khi điện thoại của Tô Huệ Phi tắt máy, lập tức gửi cho anh, anh mang người qua bên kia tìm xem, nhát định phải cẩn thận tìm kiếm, dù có lật mảnh đắt kia mấy lần cũng phải tìm được Huệ Phi.”
“Được.” Ở bên kia, Lê Chuẩn vẫn luôn chờ đợi, trả lời rất nghiêm túc.

Tay Thương Mẫn càng run hơn, nều như Lê Chuẩn không tìm thấy, cô cũng không còn biện pháp, ngoại trừ cầm đao đi đặt ở cổ Mạc Hậu, cô đã bắt lực.


Cô chụp ảnh vị trí tìm được, gửi cho Lê Chuẩn, thở ra một hơi thật dài.

Trời cao phù hộ, phù hộ Lê Chuẩn có thể thuận lợi tìm được Tô Huệ Phi, phù hộ Tô Huệ Phi có thể tránh thoát một kiếp này mà sống sót, nếu không, chỉ sợ cô chỉ có một con đường đề đi chính là chết cùng Mạc Hậu.

“Ban nấy, tôi nhìn thấy Mạc Hậu.” Bạch Chấp đột nhiên nói ra một câu như vậy: “Tôi cảm thấy sắc mặt cô ta có chút không đúng, liền nhìn video theo dõi khách sạn, cô ta đi ra từ bên trong phòng của Mâu Nghiên.

Nghe được hai cái tên mẫn cảm này, thần sắc Thương Mẫn có chút biến hóa.


thể bình yên cùng đàn ông ân ái triền miên?

Bạch Chắp rất nghiêm túc nhìn thoáng qua biểu cảm ở trên mặt cô, lại mở điện thoại di động của mình ra, một đoạn video được phát ra.

“Đây là…” Thương Mẫn nhìn hình ảnh trên điện thoại của anh ta, ngạc nhiên.

“Tổng giám đốc có tiếng tỏ tình với người phụ nữ bình thường bị từ chối một cách thảm thương, nhà thiết kế đào hoa làm anh em bắt hoà?”
Trên màn hình chiếu đoạn video Mâu Nghiên cầu hôn cô ở quảng trường, không biết ai đã đăng lên mạng, bây giờ ngay cả nhóm của công ty cũng đều tràn ngập tin tức nặng ký này.

Thương Mẫn xem như đã hiểu vì sao vừa rồi lúc quay lại khách sạn những người kia lại nhìn cô như vậy.

“Bệnh tâm thần.” Thương Mẫn có một ý định, lúc đầu cô nghĩ từ chối Mâu Nghiên trước mặt mọi người đã đủ làm anh mắt mặt và chọc giận anh, bây giờ mọi người trên toàn thế giới đều biết Mâu Nghiên cầu hôn thất bại, người kiêu ngạo và sĩ diện như anh, sau này sao có thể để cô được sống dễ chịu.

“Nếu cô muốn điều tra, tôi có thể tìm người phát tán video này giúp cô.” Bạch Chấp mặt không đổi nói.

“Không cần.” Thương Mẫn không cần nghĩ cũng biết ai làm, ngoài Mạc Hậu ra có ai ác ý dẫn dắt hướng gió để sự việc phát triển theo hướng hỏng bét chứ?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi