ÔM ĐÙI BOSS ÁC ÔN

CHƯƠNG 588

Từng ngày trôi qua, sự thay đổi duy nhất mà Thương Mẫn có thể cảm nhận được chính là cái bụng của cô, có thể là do khẩu vị gần đây trở nên càng ngày càng tốt, cô cảm thấy bé cưng trong bụng lớn rất nhanh.

Nháy mắt đã tới tháng năm, nghĩ tới ngày 20 tháng 5 Thương Mẫn bất luận như thế nào cũng không nhịn được mà trở nên kích động và chờ mong.

Trữ Trình vẫn đang tiếp tục chuẩn bị cho đám cưới sao?

Nhưng cô đã rất lâu không có gặp Mâu Nghiên rồi, cũng không biết anh bây giờ như thế nào rồi.

Sau tháng 5, Thương Mẫn và Tô Huệ Phi đã từ trong cuộc trò chuyện của Đồng Tiên, rõ ràng phát hiện tần suất từ Cậu Khải trong lời của hai người xuất hiện càng lúc càng nhiều, Mâu Nghiên sau khi không tiếp tục xuất hiện ở công ty nữa thì hình như mọi người đều mặc nhận Cậu Khải từng dẫn dắt Đạt Phan lật mình lại quay về rồi.

Thương Mẫn thỏa mãn ngủ một giấc buổi trưa, vừa rửa mặt mũi xong thì nhận được điện thoại của Tô Huệ Phi: “Mẫn, Mẫn, mau ra ngoài giúp tớ xem váy cưới, tớ chọn hoa mắt rồi, thấy chiếc nào cũng đẹp.”

Giọng nói của Tô Huệ Phi vui vẻ và hạnh phúc, Thương Mẫn cũng cười theo, có thể nhìn thấy Tô Huệ Phi và Lê Chuẩn cuối cùng cũng thành đôi, cô không khỏi vui cho hai người.

“Gửi định vị cho tớ, tớ tới ngay.”

“Tiệm váy cưới mới mở ở đối diện Đạt Phan, quá đẹp, cậu mau tới đi.”

Thương Mẫn không chần chừ gì cả, dẫn theo Bạch Chấp đến thẳng tiệm váy cưới mà Tô Huệ Phi nói.

Bước vào tiệm váy cưới trang trí xa hoa, thiết kế tinh tế, nhìn những chiếc váy cưới được may thủ công xinh đẹp và độc đáo, Thương Mẫn cũng bị làm cho hoa mắt.

Nhìn thấy trong tiệm váy cưới có giá trị lên tới 12 con số, Thương Mẫn ghen tỵ, ông chủ nào giàu có tới mức mở ra tiệm váy cưới xa hoa như vậy chứ.

“Mẫn, cậu mau tới giúp tớ xem thử đi, chiếc này có đẹp không?”

Thương Mẫn ngạc nhiên là tiệm váy cưới này vậy mà còn chuẩn bị váy cưới màu cam, chiếc váy cưới này thật sự là may theo số đo của Tô Huệ Phi, tôn lên đường cong quyến rũ của cô một cách hoàn hảo, trước ngực có một hình thêu lớn hoàn hảo che đi vết sẹo mà cô để lại trước đây.

Chiếc váy cưới quá vừa người, Thương Mẫn đột nhiên có một suy nghĩ to gan.

“Rất đẹp, Huệ Phi, đây là cậu tự thiết kế sao?”

“Không hổ là bạn thân tốt nhất của tớ, đoán đúng rồi, chiếc váy cưới là tớ chính tay thiết kế, cũng là tớ chính tay cắt may, có điều vải và địa điểm đều là mượn tiệm váy cưới này, chủ của tiệm này siêu tốt, chỉ lấy tiền vải của tớ thôi.”

Tô Huệ Phi kéo Thương Mẫn nói không ngừng, Thương Mẫn rất ngạc nhiên, ông chủ mở ra cái tiệm to như vậy lẽ nào không cần kiếm tiền sao? Cô không nghĩ đó là một ông chủ tốt.

“Tớ đã làm hai chiếc, cậu cũng đi thử đi.” Đôi mắt to linh động của Tô Huệ Phi khẽ đảo rồi cười nói.

“Tớ, không cần đâu.” Thương Mẫn không muốn dày vò, sau khi mang thai cô càng ngày càng lười.

“Aiya, Mẫn cậu đừng như vậy, có phải cảm thấy thiết kế của tớ không có đẹp như của cậu, váy cưới tớ thiết kế ra không xứng cho cậu mặc không.”

Tô Huệ Phi vốn chỉ là muốn dùng kế khích tướng khiến Thương Mẫn đi thử váy cưới, không ngờ nói rồi mũi lại cay cay, càng nói càng tủi thân.

“Sợ cậu rồi, tớ đi thử không phải là được rồi sao?”

Thương Mẫn lấy khăn giấy ra lau khóe mắt hơi đỏ của Tô Huệ Phi, cạn lời đi vào phòng thử quần áo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi