ÔNG BỐ BỈM SỮA SIÊU CẤP

Sau khi trở lại Marovoay, tuy rằng mọi người đều ở cùng Lục Trần trong một khách sạn, nhưng đường trở về lại bị đứt đoạn, đám người thương nhân đều có vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.

Bọn họ không biết chiến tranh lần này kéo dài bao lâu, sinh ra ở một quốc gia hòa bình, nên căn bản những người này chưa từng chứng kiến cảnh chiến tranh tàn khốc. Lúc này ở nơi chiến tranh lạc loạn, tất cả mọi người đều có cảm giác bóng dáng thần chết luôn xuất hiện trêи đỉnh đầu.

Quan trọng nhất là bọn họ cũng không biết thành phố Marovoay này có an toàn hay không.

Nếu thành phố Marovoay cũng xảy ra chiến tranh, vậy bọn họ lại trốn đi đâu đây?

Tin tức vương thất ở San Juan bị đánh chiếm nhanh chóng truyền khắp cả nước Madagascar, mấy vị thổ vương, tù trưởng cùng với dân chúng cả nước Madagascar đều hết sức khủng hoảng.

Nhất là đám thổ vương, vương thất bị đánh chiếm, có nghĩa rằng sẽ có người mới lên nắm quyền lại một lần nữa thay đổi đất nước họ, đến lúc đó đám thổ vương này sẽ bị loại bỏ, hoặc phải lựa chọn quy thuận.

Hầu như ngày tin tức ở đây được truyền ra, một nửa thổ vương ở đất nước Madagascar đều sôi nổi hưởng ứng, thề chiến đấu quyết tử với kẻ xâm lược cho tới cùng.

Lúc này, thổ vương Barr tuyên bố nắm giữ đất nước Madagascar, nhận chức quốc vương.

Đồng thời ông ta còn tuyên bố, chỉ cần những thổ vương khác quy thuận ông ta, bọn họ có thể làm thổ vương như cũ, vẫn có thể tiếp tục quản lý địa bàn của mình.

Tin tức này vừa đưa ra, mấy thổ vương lớn trước đây còn muốn báo thù, đều lựa chọn im lặng.

Thổ vương Samba cũng nhận được cuộc điện thoại của quốc vương Barr.

Barr không phát động chiến tranh tới tỉnh Mahajanga của Samba, mà sử dụng lính đánh thuê của Millet để che dấu, lặng lẽ đưa quân mai phục của ông ta tiến vào San Juan, khi quân đội Anh mở cuộc tấn công bất ngờ vào San Juan, bọn họ đều hưởng ứng, ngay lập tức mượn quân đánh vào San Juan.

Đây cũng là nguyên nhân trước đây đám người Lục Trần đã gặp phải quân đôi của quần đảo Anh, sau đó lại gặp phải lính đánh thuê ở San Juan.

Thổ vương Samba đầu tiên không đồng ý quy thuận dưới trướng Barr, nhưng ông ta cũng không nói không đồng ý, mà lại nói phải cân nhắc một chút.

Ở bên này thổ vương Samba vừa cúp điện thoại của quốc vương Barr, chợt nghe thuộc hạ báo lại, Lục Trần đã tới bên ngoài cung điện.

Trong lòng thổ vương Samba kinh sợ, không biết lúc này Lục Trần tới đây để làm gì, nhưng vẫn vội vàng đi theo thuộc hạ ra ngoài nghênh đón.

Ông ta biết Lục Trần nắm giữ hơn bốn nghìn quân đội, đã ẩn nấp ở quanh thành phố Marovoay, hơn nữa ông ta cũng thấy, quân đội của Lục Trần, mọi mặt trang bị đều tốt hơn nhiều so với quân đội của ông ta.

Ông ta dám tin rằng, nếu xảy ra chiến tranh, mười hai mươi nghìn quân của ông, cũng không thể là đối thủ của bốn nghìn binh lính của Lục Trần.

Đây chính là chênh lệch đẳng cấp ở phương diện trang bị.

"Tư lệnh Lục đáng kính, mời vào bên trong." Thổ vương Samba tự mình mở cửa xe cho Lục Trần, hết sức cung kính, bởi vì tin rằng Lục Trần có thân phận là tổng tư lệnh của Điện Sát Thần, ông ta đến xưng hô cũng thay đổi.

"Ừ." Lục Trần gật đầu, đi trước vào cung điện, đám người Samba đi sau anh.

Sau khi đi vào cung điện, Lục Trần ngồi xuống một cái ghế da: "Đất nước của các ông bị vương thất đánh chiếm, các ông có cách gì không?"

Sau khi Barr tiến quân vào San Juan, Lục Trần liền biết sự việc tồi tệ hơn.

Nói thật, nếu như không biết trêи núi San Juan có một mỏ quặng Uranium trữ lượng rất lớn, căn bản anh không quan tâm ai đến nắm giữ Madagascar.

Nhưng bây giờ anh đã nắm được quyền khai thác mỏ quặng Uranium kia, nhất định phải để một quốc vương tin phục anh đến nắm giữ Madagascar.

Như vậy anh cảm thấy Samba chính là lựa chọn tốt nhất.

Anh muốn nâng đỡ Samba ngồi trêи ngai vàng của Madagascar.

Vì thế, anh đã bảo Tiêu Chiến đưa ba nghìn binh lính đến Madagascar.

"Tư lệnh Lục yên tâm, chỉ cần Samba tôi còn có thể làm thổ vương, sự hợp tác với các cậu sẽ không thay đổi." Thổ vương Samba cho rằng Lục Trần lo lắng chuyện mỏ quặng Uranium, lập tức đảm bảo.

Không còn cách nào, thực ra ông ta muốn đổi ý, bởi vì trước đây ký hợp đồng với Lục Trần đối với ông mà nói là truyện rất tệ, quan trọng nhất là ông ta cho Lục Trần mượn cả bến cảng Mahajanga, lúc này đội quân khủng bố của Lục Trần đang ở bến cảng, giống như một thanh kiếm bất cứ lúc nào cũng có thể kề sát lên cổ ông ta.

Nhưng ông ta căn bản không dám đổi ý, bởi vì sức mạnh của Điện Sát Thần quá mạnh mẽ, căn bản không phải là một nơi mà thổ vương như ông ta có thể chọc vào.

Samba sở dĩ có suy nghĩ này, chủ yếu là vì Barr không dám tấn công ông ta, không chỉ như vậy, Barr còn muốn thu phục ông ta.

Cho nên ông ta hơi dao động, đến lúc đó đầu quân dưới trướng Barr, ông lại bởi vì ký với Lục Trần nhiều hợp đồng bất bình đẳng như vậy, ông ta không đổi ý mới là lạ.

"Ý của thiếu gia chúng tôi là hỏi ông có muốn chiếm lại San Juan hay không, sau đó bản thân ông sẽ làm quốc vương." Lâm Thông tức giận nói.

"Cái này…."

Samba đã bị hỏi trúng vấn đề trọng điểm, do dự không trả lời, ông ta biết lần này đất nước của mình do quân đội Anh của liên minh da trắng đánh chiếm, có cho ông ta mười lá gan đi nữa thì ông ta cũng không dám công khai gây chiến với liên minh da trắng.

Lục Trần liếc mắt nhìn Samba, trong lòng không ngừng khinh thường, mẹ kiếp Samba này đúng là nhát gan sợ chết.

"Tỉnh Mahajanga nằm cạnh San Juan, lửa của quân xâm lược đánh chiếm rất nhanh sẽ lan đến Mahajanga, ông cho rằng ông có thể chỉ lo cho thân ông hay sao? Nếu muốn báo thù cho đất nước giành lại San Juan, thiếu gia của chúng tôi vẫn có thể trợ giúp ông một tay, nhưng nếu ông muốn làm con rối của kẻ xâm lược, chúng tôi sẽ lập tức rời đi. Đương nhiên, cũng cần người khác đồng ý cho ông làm con rối này." Từ Kinh trầm giọng nói.

"Tư lệnh Lục, đây là một chuyện lớn, để tôi suy nghĩ kỹ lại." Samba nói với vẻ mặt như đưa đám.

"Vậy ông từ từ nghĩ đi." Lục Trần không kiên nhẫn đứng lên, xoay người đi ra ngoài cung điện.

Vốn dĩ anh muốn để cho Samba ra quân, anh có thể che dấu thân phận của mình, sau đó giúp đỡ Samba một chút, trực tiếp mượn cơ hội này để ông ta làm quốc vương của Madagascar, đến lúc đó là có thể thoải mái chiếm mỏ quặng Uranium làm của riêng.

Nhưng nhìn thấy Samba nhát gan sợ chết, không quyết đoán như vậy, Lục Trần đã mất hết ý định nâng đỡ ông ta.

Vẻ mặt Samba xấu hổ tiễn hai người Lục Trần ra khỏi cung điện, có điều muốn nói nhưng vẫn nói không được.

"Thiếu gia, Samba này rất hèn nhát, nếu không thì chúng ta tìm một thổ vương khác hợp tác đi." Trêи xe, Lâm Thông nói.

"Vương thất Madagascar đều bị đánh chiếm, chắc chắn không ít thổ vương muốn báo thù." Từ Kinh gật đầu nói.

"Cũng khó nói, chiêu này của Barr hơi tàn nhẫn, trực tiếp thu phục được năm thổ vương khác, hơn nữa nếu ông ta lên làm quốc vương, phía sau ông ta còn có lính đánh thuê của Millet cùng với quân đội của quần đảo Anh, những thổ vương khác dám tuyên chiến với ông ta không nhiều.”

“Samba đã biết thân phận của tôi, tôi có bốn nghìn quân đi tới thành phố Marovoay, ông ta cũng không dám tuyên chiến, mấy thổ vương khác thì chưa chắc."

Lục Trần lắc đầu nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi