[QUYỂN 1] HÀNG NGÀY LÀM NPC Ở THẾ GIỚI XUYÊN NHANH

Edit: Thu Hương

"Đây là trang bị của thích khách."

Giang Tiểu Loan nhìn thuộc tính trang bị, giọng nói có chút mất mác buồn bực.

Chức nghiệp thích khách yêu cầu kỹ năng rất cao đối với người chơi, không phải người chơi bình thường có thể chơi được.

"Vậy anh đây cũng không dùng được." Lôi ca đã quyết định từ trước hắn sẽ làm đấu sĩ, tiếc nuối lắc đầu một cái.

"Cho tôi đi, tôi có thể trả bạc lại cho hai người."

Mạnh Tân lúc này nhẹ nhàng lên tiếng.

Thích khách, là hắn đã sớm chọn rồi.

"Cho anh đó, chúng tôi cũng không dùng được, nói gì tiền hay không, chúng tôi cũng không thiếu tiền."

"Đúng đúng đúng, đều là người mình!"

Hai vị giàu có hào phóng rất sảng khoái mà đưa chủy thủ cho Mạnh Tân.

"Chờ một chút, trong cái rương còn đồ nha."

Giang Tiểu Loan lúc này đang mò trong rương, lại bị cô móc ra một trái tim thiểm hồng quang....


Bạch Lang Chi Tâm!

"Trái tim này... nhìn có vẻ..."

Giang Tiểu Loan trừng mắt nhìn: "Lôi ca, anh xem nó có thể ăn được không?"

"Hả?" Lôi ca nghe được câu hỏi của Giang Tiểu Loan, đơ luôn rồi.

Mà Mạnh Tân một bên khuôn mặt đầy hắc tuyến: "Đây là tư liệu phụ ma, là đồ tốt, có thể tăng thêm tỷ lệ công kích vật lý!"

Tư liệu phụ ma? Là gì?

Mặc dù không phải rất hiểu, nhưng nghe có vẻ rất lợi hại.

Quả nhiên, Mạnh Tân biết thật nhiều.

Giang Tiểu Loan cả mặt đều là sùng bái nhìn Mạnh Tân, sau đó đem trái tim kia ném cho Lôi ca: "Lôi ca, cái này cho anh, công kích vật lý, sau này hẳn có thể dùng đến."

"Vậy anh đây không khách khí."

Lôi ca đem Bạch Lang Chi Tâm thuận tay ném vào trong kho đựng vật phẩm, quay đầu nhìn về phía Giang Tiểu Loan: "Loan Loan muội muội, em xem lại một lần nữa, xem trong rương còn đồ tốt nào không?"


"Hình như còn có chút bạc..."

Giang Tiểu Loan lại sờ một cái, nghe được tiếng vang đồng bạc "hoa lạp lạp"

"Cái này đã vô cùng tốt rồi!"

Mạnh Tân rất thỏa mãn gật đầu, dù sao ở kiếp trước theo trang web chính thức, các Boss được thả ra đợt này, con Băng Tuyết Bạch Lang level 20 này, đồ vật có giá trị nhất chính là Băng Tuyết Chi Chủy và Bạch Lang Chi Tâm.

Hai cái bảo bối này, dưới tình huống bình thường có thể nhặt được, đã là rất may mắn rồi.

Trừ những thứ này và đồng bạc, Băng Tuyết Bạch Lang có 1/10.000 cơ hội để nhặt được những trang bị của chức nghiệp khác, nhưng cơ hội này là rất rất nhỏ.

"Ôi, trời?"

Đúng lúc này, Giang Tiểu Loan đột nhiên lại kêu lên: "Phía dưới đồng bạc hình như có một bộ trang phục."

Cô dùng sức, lấy bộ trang phục trong rương lấy ra, lại một hồi tử quang léo lên!


Xuất hiện trước mặt ba người là một bộ trường bào ma pháp xinh đẹp hoa lệ!

"Oa! Cái này tôi thích!"

Giang Tiểu Loan lập tức cong mắt cười.

Cô thế mà có thể nhặt được một bộ trường bào, trang bị của ma pháp sư?

Mạnh Tân: ...

Cho nên rốt cuộc ai mới vị diện chi tử?

... ...

Cùng Băng Tuyết Bạch Lang đánh một trận, ba người đều có thu hoạch riêng, mở xong rương báu, Giang Tiểu Loan cùng Lôi ca đều định rời đi.

Mạnh Tân vẫn còn đang nhìn sơn động ngẩn người---

Tại sao, không có Băng Tuyết Chi Tâm chứ?

Chẳng lẽ...

Là thông tin kiếp trước sai rồi?

Nhưng mà, có thể lấy được Băng Tuyết Chi Chủy, Mạnh Tân cũng đã rất hài lòng.

Làm người không thể quá tham lam.

"Tốt lắm, chúng ta đi thôi!"

Ba người vội vàng rời khỏi sơn động, ba người đi rồi, Lăng Hiểu mới chậm rãi từ trong bóng tối đi ra, cô chậm rãi đi vào sơn động.
Ừ, hiện tại trong sơn động chỉ còn lại một cái rương rỗng.

Thi thể Boss đâu?

Thịt Băng Tuyết Bạch Lang của mị đâu?

Lăng Hiểu có chút ngốc rồi.

Cô cảm thấy con Băng Tuyết Bạch Lang kia ăn có vẻ rất ngon, bây giờ xem ra....

Là không ăn được?

Khó chịu.

Muốn khóc.

Thôi, hay là trở về ngủ sớm một chút đi. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi