(QUYỂN 1) TÊN TỔNG TÀI LẮM CHUYỆN



"Sao anh lại đặt con tên thế, chắc không phải vì anh tên Hàn Lãnh lên đặt con tên Hàn! Hàn!.

N! Nãnh đâu nhỉ?" Cô khó khăn để đọc chữ n
"Đương nhiên là không phải rồi" Anh đắc ý nhìn cô
Cô phẩy tay anh lại gần mình "Thế giải thích xem"
"Tại vì em tên Nhiên, có chữ đầu tiên là chữ n lên anh mới ghép vào cái tên của anh và em thành tên của con"
"Ồ" Cô nhìn anh muốn tuyên dương, đúng là cái tên đầy ý nghĩa, sâu sắc quá là sâu sắc.


Cô tán thưởng anh, đúng là giỏi thật đấy, về sau chắc phải hỏi tội người làm ra cái bảng hiệu ở bàn của anh
"Chủ tịch Hàn Lãnh Cái bảng tên này chắc chắn phải xem xem ai làm cho anh mới được, người nào đưa được cái tên ngu ngốc này lên được cái ghế đây đúng là quá giỏi
"Thế đặt tên con là Hàn Nãnh nhé" Anh vẫn không từ bỏ được cái tên đấy mà hỏi lại cô, nếu cô mà không đau thì chắc mua chảo đập anh lâu rồi đấy
"Đặt con tên là Hàn Lục Phong" Cô ra ý kiến
Anh ngồi ngẫm nghĩ một hồi mới nói "Chí lí" Vậy là anh đã tán thành cái tên này rồi.

Anh mà dám không tán thành sao, chắc cô băm anh ra trăm mảnh luôn rồi
Cả gia đình đứng bên ngoài nhìn hai vợ chồng bên trong thật hạnh phúc, Lăng Viễn thì lại càng mong mỏi hơn nữa, anh muốn có gia đình lắm rồi, nhưng mà gia đình đấy phải có An Nhiên anh mới chịu cơ
"Sau này con gái mình đặt tên là Lăng Lâm An nhé" Anh nhìn cô ánh mắt đầy trông chờ.


Cô thì chán đếu muốn nói rồi còn mấy ông bà nhìn anh đầy khinh bỉ
"Dăm ba đứa con gái tán mãi không đổ, kém" Hai ông lên tiếng phê bình liền bị mấy bà lôi tai kéo đi xử lí ngay
Anh tiến đến gần cô, ánh mắt sáng long lanh "Nha nha"
"Hẹn hò trước đã" Anh nghe thấy cô nói vậy thì mừng không tả nổi cầm tay cô lên hôn vào tay cô ngấu nghiến
"Cạch! Bộp"
Cánh cửa mở ra đập thẳng vào đầu Lăng Viễn, Hàn Lãnh bước ra "Thứ vô duyên đứng trước cửa" Chả hiểu sao tự nhiên Hàn Lãnh lại trở lên đánh đá thế không biết, nhìn cái bỉm trên tay An Nhiên và Lăng Viễn hiểu
"Bị vợ cho ra dìa rồi" Lăng Viễn đứng một bên chẹp chẹp nhìn Hàn Lãnh đang tự kỉ một cách đầy thương cảm, bên trong lại nghe thấy tiếng Nhiên Nhiên trách mắng
"Có mỗi rửa mông vứt bỉm cho con cũng không làm được, sau này còn làm được cái gì?"
Đúng là Hàn Lãnh thật đáng thương mà
---------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi