(QUYỂN 1) TÊN TỔNG TÀI LẮM CHUYỆN



Cô đang rất trông chờ phản ứng của anh đây, không biết anh sẽ nói gì nhỉ.

Cuối cùng thì anh lên tiếng
Không được vì..." Anh còn chưa nói hết mà cô ta đã chen giọng vào "Tại sao?"
"Hiện tại Nhiên Nhiên đang làm thư kí cho anh" Cô ta vừa nghe thấy vậy thì sốc, mặt mũi tối sầm lại sau đó thì cô ta liếc cô bằng con mắt tóe lửa.

Lần đầu cô thấy tiểu tam như vậy đó, tiểu tam mà cứ như vợ chính, quang minh chính đại nũng nịu chồng người ta thì thôi giờ còn đòi làm thư kí cho anh.

Đúng là một người có khuôn mặt rất chi là dày
"Chúng ta di làm thôi" Nói rồi cô bước ra ngoài trước, lần này thì anh phải theo sau cô nhưng trạng thái lại tiếp tục là một gương mặt lạnh lùng khiến nhiều người cứ nghĩ anh có uy quyền trong nhà lắm, ai ngờ cũng chỉ là một người sợ vợ mà thôi

Lúc cô và anh ngồi vào xe, ả Triệu Lan đứng bên ngoài nhìn, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Bàn tay cô ta đan nắm chặt nỗi căm hận như muốn phun trào ở ngay tại đây nhưng mà không thể làm gì được đành trơ mắt nhìn chiếc xe của anh và cô rời đi
"Con khốn, có ngày mày sẽ phải hối hận"
Trong xe
"Vừa nãy em ghen à" Anh đột nhiên lên tiếng khiến cô giật thót vì đang mải mê trọc tức kẻ nào đó.

Cô nghe thấy anh nói vậy thì bĩu môi
"Ghen cái đầu anh"
Tài xế ở đấy cũng phải nhịn cười vì cái vẻ mặt bị cô phũ của anh, cứng đơ không chỗ nói.


Thấy anh tài xế kia đang cười trộm mình thì Hàn Lãnh thành ra thẹn quá hóa giận nói
"Cậu kia muốn bị đuổi việc?"
"Tôi sai rồi Hàn tổng" Thấy anh bắt nạt người ta một cách vô lí thế khiến cô cảm thấy uất ức cho người tài xế lái xe kia, cô đánh vào đùi anh một cái, anh trợn mắt nhìn cô cô cũng chả kém cạnh trừng lại
"Đừng có mà vô lí như thế"
"Em.." Lại một lần nữa cậu tài xế kia lại cười thầm, xem ra cậu tài xế này muốn về hưu sớm hay là gì đây.

Anh trừng mắt qua gương chiếu hậu với người tài xế rồi thôi chứ không thể làm gì.

Bây giờ còn không thể mắng nhân viên mình nữa, đúng là uất ức mà
"Anh biểu tình gì đấy?" Cô ngay lập tức nhận ra vẻ mặt phản đối của anh cả cái vẻ mặt đau khổ như cô đã tiến anh vậy mặc dù cô cũng chẳng làm gì to tác mấy
Thấy cô hỏi mình anh đành lặng im, dẹp bỏ hết cảm xúc vừa thể hiện trên mặt "Có gì đâu"
"Tốt nhất là như thế"
--------------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi