(QUYỂN 1) TÊN TỔNG TÀI LẮM CHUYỆN



Sau khi trừng mắt, liếc mắt các thứ với đám người hầu cuối cùng Triệu Lan cũng trèo được lên xe nhưng cô ta tiếp tục đòi hỏi "Sao xe này cũ thế? Không đẹp bằng xe sáng nay, dổi xe khác cho tôi"
"Xin lỗi triệu tiểu..." Hàn quản gia đang định nói thì cô ta đã chen lời.

Tay cô ta chỉ vào một chiếc xe sang trọng nói "Xe kia, tôi muốn đi chiếc xe đó"
Hàn quản gia lại cúi đầu cung kính "Rất xin lỗi thưa cô nhưng xe đó của thiếu phu nhân" Cô ta mỗi lần nge thấy cái gì của thiếu phu nhân thì lại nổi khùng lên, la hét ầm ĩ
"Im ngay cho tôi, sớm muộn gì thì tôi cũng là thiếu phu nhân" Lúc này thì Hàn quản gia đã câm nín và không có phát ngôn gì tiếp theo khiến cô ta một lần nữa lại nổi điên
"Mau lấy chiếc xe kia cho tôi"
"Rất xin lỗi thưa cô nhưng đây là xe của thiếu phu nhân..."
"Tôi đã bảo ông im, xe này là của Lãnh mua cho cô ta nhưng sớm muộn..."

"Đây là xe mà Lục phu nhân đã mua tặng thiếu phu nhân thưa cô"
"Cái gì?" Cô ta nghe xong mà câm nín, thật là xấu hổ mà.

Người làm trong nhà ai cũng che miệng cười vì thấy cô ta thật vô lí, xe đó là của mẹ người ta mua cho người ta mà cô ta cứ đòi đi như đúng rồi.

Còn nói sớm muộn cũng thuộc về cô ta.

Đây đâu phải xe của Hàn Lãnh đâu mà thuộc về cô ta, đây là xe của mẹ Nhiên Nhiên tặng cô.

Triệu Lan đúng là cái thứ trơ trẽn

Cô ta ngượng quá không biết làm gì thì lớn tiếng với tài xế "Còn không mau đi đi"
Tài xế chỉ biết lắc đầu nhìn qua gương chiếu hậu vì cái sự khùng điên của bệnh nhân tâm thần này
Cuối cùng cũng đến công ty anh, cô ta nghênh ngang bước vào trong không coi ai ra gì.

Lúc được hỏi là xem thẻ nhân viên thì cô ta lại gào lên "Tôi là thiếu phu nhân tương lai các người định cản tôi?"
Mọi người nghe xong thì một phen hú hồn, nhưng sau đó thì lại cười cợt và cho rằng cô ta là bệnh nhân tâm thần "Cô ta đúng là bị ảo tưởng, thiếu phu nhân mới được chính Hàn tổng công bố hôm qua đâu phải cô ta"
"Trong xinh thế này mà bị bệnh điên đúng là tiếc thật"
"Cái thứ nhận vơ, tiểu tam, trơ trẽn không biết xấu hổ"
Co người còn hét lên "Bác bảo vệ đừng cho cô ta vào, có khi cô ta giả mạo để cướp đồ trong công ty đấy" Bác bảo vệ thấy thế cũng gật đầu nghiêm khắc
"Mời cô đi cho"
-------------------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi