(QUYỂN 1) TÊN TỔNG TÀI LẮM CHUYỆN



Cả người cô cứ bị dính sát lấy người anh như vậy, thật là mệt, đxa mấy lần rồi cô không biết nữa nhưng cái tên kia thì cứ "Lần này là lần cuối cùng" Cô chả biết lần cuối cùng này của anh đã được bao nhiêu lần rồi nữa, kết thúc đi mà cô mệt lắm rồi
Anh thoải mái ra bên trong cô, anh ôm lấy cô ra sofa, cả căn phòng giờ toàn là cái mùi dục vọng không, cô mệt lả đi nằm ngủ không biết trời hay đất dày gì cả.

Đến khi cô tỉnh lại đã thấy anh ngồi tỉnh bơ làm việc
Cô ngồi dậy thấy cơ thể có chút đau nhức, nhưng quần áo đã mặc gọn gàng rồi, cô từ tư tiến lại chỗ anh trong khi mặt anh kiểu "Anh chả làm gì? Anh không biết gì"

Cô tiến lại véo tai anh "Nhớ những gì anh làm không?"
"Aaa, nhớ, nhớ! " Anh bị cô véo một nhát đau điếng, cả người dướn theo cô để đỡ đau nhưng còn một chuyện, chuyện này cần xử lí đây, cô nhìn anh nghiêm túc hỏi "Sao Triệu lan lại ở đây?"
Anh phân vân, nhìn cô một lúc muốn nói nhưng lại thôi, anh sợ cô giận lắm (au mới xem một bộ phim và có câu thoại thế này "Đàn ông Trung Nguyên, sợ vợ, không có tiền đồ gì cả" Câu này giành cho nam chính trong phim đấy và cũng giành cho anh nhà trong thời điểm này)
"Anh có nói không hả?" Cô đe dọa anh, ánh mắt cô nhìn anh như muốn moi tim, gan của anh ra luôn vậy, anh cuối cũng vẫn cười trừ từ từ nói "Anh muốn cho cô ta cơ hội! ai ngờ cô ta! "
"Vậy mà anh vẫn dây dưa với người đàn bà đó hả, có cần em tác hợp không?" Cô lớn tiếng nhìn anh, anh vừa nghe câu này trong lòng đã cảm thấy khó chịu vội vàng chạy lại ôm cô

"Đâu có, anh đuổi cô ta rồi"
"Cốc, cốc"
"Vào đi Anh nhìn ra cánh cửa hơi khó chịu chút, hôm nay làm gì cũng bị người khác làm phiền lại còn bị người khác chuốc thuốc nhưng vừa nhìn thấy người kia đi vào, anh tự nhủ "Có bao cát miễn phí đây rồi"
Lăng Viễn thấy hàn Lãnh cứ nhìn chằm chằm vào cậu ta đâm ra cái tính dở hơi, ảo tưởng của cậu ta lên ngôi "Hàn Lãnh, cậu đừng nói là cậu tự nhiên thấy cơ thể tôi quyến rũ đấy nhé, tôi biết đấy là sự thật nhưng vợ cậu đang đứng ở đây như vậy sẽ khiến vợ cậu tổn thương đấy" Cậu ta ra vẻ yểu điệu thục nữ nhìn phát tởm, cậu ta là minh tinh đấy, đúng là vựa muối của showbiz nhưng mà cô muốn ship chồng cô với cậu ta quá
"Là một đưa hủ chân chính, tôi có thể tác hợp cho hai người bất cứ lúc nào" Cô đứng sang một bên đẩy Lăng Viễn đứng bên cạnh Hàn Lãnh, mặt anh nhìn cô như muốn sẻ thịt cô ra rồi đây
------------------------------------


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi