RẤT YÊU, RẤT YÊU EM

Không khí trong xưởng bị bịt kín, chỗ cháy ở bên trong, lúc Khương Thục Đồng chạy đến hai người đàn ông đang dập lửa rồi, công nhân ở bên ngoài nhìn thấy kho hàng đột nhiên có khói đen cuồn cuộn cũng đều xông vào.

Trong kho cực bí.

Khương Thục Đồng đột nhiên nhớ ra, cô quên mất adam bị hen xuyễn, cực kỳ mẫn cảm với khói.

Trong đám cháy có rất nhiều người không phải bị thiêu chết mà là bị khói sặc chết.

Trong khói lửa mù mịt, trong lúc người người chen chúc nhau, Khương Thục Đồng gọi “ adam, adam”, Cảnh Thụy thì lại gọi “ Thục Đồng, Thục Đồng”.

Hoảng loạn, nhốn nháo.

Khương Thục Đồng suýt nữa bị vấp ngã, trong lúc hoảng loạn nhìn thấy adam đang nằm dưới đất.

Khương Thục Đồng biết kết quả xấu nhất của bệnh hen xuyễn khi phát bệnh là đột tử, lúc quan trọng nhất cô hiện tại lại không mang thuốc, bệnh hen xuyễn của Ken lâu rồi không tái phát, bình thuốc xịt không phải lúc nào cũng mang theo bên mình.

Cô cho người khiêng adam đến văn phòng của mình, lúc lần tìm túi trên người anh, tay Khương Thục Đồng đã lạnh cóng.

Bởi vì, cô đã có một loại dự cảm không lành.

Thụy Cảnh chạy vào, trên mặt lấm lem vết khói đen, anh hỏi một câu “ Anh ta sao rồi?”

Khương Thục Đồng giọng nói run run nói một câu, “ Không ổn, đưa anh ấy đi bệnh viện”

Bời vì lúc nãy cô đã sờ lồng ngực của adam, đối với những biểu hiển của bệnh hen xuyễn Khương Thục Đồng luôn ghi nhớ kỹ trong lòng, cô ảm thấy- bốn chữ này, cô thực sự không dám nghĩ, đó chính là lành ít dữ nhiều.

Khương Thục Đồng đã có ý nghĩ muốn chết, nhưng trong lòng có một ý nghĩa mãnh liệt dâng cao, adam không thể chết, tuyệt đối không thể chết!

Nếu adam bởi vì cứu cô mà có cái gì sơ xuất thì cô cả đời này khẳng định áy náy mà chết.

Trên xe Cảnh Thụy, Khương Thục Đồng túm chặt cánh tay của adam, giống như lần đầu tiên gặp anh, anh đã cứu một Khương Thục Đồng gần khô cạn vậy, từng chút của bốn năm qua, cảm giác giống như người thân, anh là daddy của Ken, Khương Thục Đồng không cho phép, không cho phép adam dùng cách này để rời xa cô.

Cô không cho phép!!!

Ơn cứu mạng cô đến dũng tuyền tương báo àh

Vẫn còn chưa kịp trả ơn cho anh, lần này anh lại vì cứu xưởng của Khương Thục Đồng mà thành như thế này.

Khương Thục Đồng mặt vẫn còn vệt nước mắt cô không ngừng thúc giục Thụy Cảnh, “ Nhanh lên, nhanh lên”

Thụy Cảnh ở đằng trước nói một câu “ Được”

Trái tim của Khương Thục Đường dường như muốn nhảy ra ngoài, dần dần bắt đầu trên xe của Cảnh Thụy khóc nấc lên.

Là khóc thật, trong sinh mạng chưa từng trải qua nỗi bi thương như thế này

Nếu như có thể, cô thậm chí có thể thay adam chết đi, mạng của cô và Ken là do anh cứu.

Hiện tại là lúc trả ơn, nhưng ông trời không cho cô cơ hội này.

Lúc cô gọi điện cho Cố Minh Thành, điện thoại của anh không có người nghe, chắc là anh đang họp, buổi trưa lúc đi anh đã nói rồi.

Sau khi trải qua trận sấm nổ dền dã, lúc này trời lại đổ mưa lớn, muốn tắc đường.

Khương Thục Đồng sau khi gọi cho Tiểu Cù, nhanh chóng gọi cho bảo mẫu ở nhà, để cô đưa bình xịt thuốc của Ken đến bệnh viện, gặp Khương Thục đồng ở bệnh viện, thuận tiện đưa cả Ken đến.

Không phải không nghĩ đến Ken trong tình huống này sẽ đau lòng quá mức

Nhưng Khương Thục Đồng biết, nếu như lần này không gặp, Ken có thể mãi mãi không thể nhìn thấy daddy của mình.

Khương Thục Đồng cố nén đau thương, dùng tay che mũi mình, không cho tiếng khóc bật ra.

Rất nhanh đã đến bệnh viện, bởi vì thân phận của adam, không cần lấy số, trực tiếp được đưa đi kiểm tra.

Bác sĩ đã dùng mọi biện pháp, adam vẫn không có tri giác nhưng dây thần kinh não của anh vẫn đang hoạt động.

Khương Thục Đồng che mũi khóc nấc lên, bác sĩ nói, adam vài ngày trước đã vào bệnh viện một lần, bởi vì không dùng bình xịt thuốc kịp thời cho nên đã gây ảnh hưởng đến khí quản, lần này gặp hỏa hoạn, ảnh hưởng của khói cực lớn, khiến khí quản rất nhanh bị tắc nghẽn, lần này anh lại không kịp thời xịt thuốc.

Khương Thục Đồng đờ đẫn, vài ngày trước?

Adam không có bình thuốc xịt vì sao không nói cho cô?

Mấy ngày này vì sao bản thân cũng không tìm một lọ dự phòng?

Vẫn là anh căn bản cũng không dự tính được xưởng của Khương Thục Đồng lại xảy ra chuyện đó, tâm lý gặp chuyện cũng không tồn tại, bởi vì căn bản không nghĩ tới sẽ phát sinh loại chuyện này?

Không ai đoán trước được tất cả

Sau khi kiểm tra xong bác sĩ nói, có thể tình trạng hiện nay của adam là tốt nhất, bệnh viện sẽ cố hết sức chữa trị cho anh ấy, tỉnh lại có lẽ là sau một ngày, cũng có lẽ là cả đời này đều như thế.

Đổi cách gọi khác – người thực vật

Khương Thục Đồng lập tức dựa vào tường khóc nấc lên, thân thể vô lực trôi dần xuống, ý nghĩ muốn chết đã xuất hiện rồi.

Đều tại cô, đều tại cô!

Cô vì sao không kiểm tra đường dây, cô ngốc sao?

Vì sao cháy, adam đi cứu hỏa cô vẫn mặc kệ.

Cô không biết người mắc bệnh hen xuyễn không ngửi được mùi khói lửa sao?

Đều là lỗi của cô, là lỗi của cô!

Nếu không adam vẫn sẽ là bác sĩ khoa tim não không hề để tất cả tình ái đặt trong mắt đó.

Khương Thục Đồng quả thật là tự trách đến chết

Tiểu Cù vội vàng chạy đến, nhìn thấy hình dáng đau khổ tột cùng ở hành lang của Khương Thục Đồng, cô dậm mạnh bước chân hơn, trái tim đập dồn lộp bộp, lập tức đi vào phòng bệnh của adam, nhìn thấy adam nằm ở đó, mũi thì đeo ống dưỡng khí, trái tim tiểu Cù đều vỡ nát rồi

Đúng, hình dáng adam có chút yếu ớt xác thực đã thu hút cô, nhưng không đại diện cho loại hình dáng yếu ớt này, cũng như vậy thu hút cô.

Trái tim Tiểu Cù đau đớn, vỡ nát, ý nghĩ muốn giết người cũng đã có rồi!

Khương Thục Đồng trong điện thoại cũng đã nói qua với Tiểu Cừ khái quát tình hình, nhưng lại là vì dập lửa ở xưởng của cô.

Tiểu Cừ đờ đẫn đi về phía Khương Thục Đồng

Khương Thục Đồng nhìn thấy ánh mắt đờ đẫn của Tiểu Cừ nhìn mình, không hiểu vì sao liền từ dưới đất đứng lên.

“ Chát” một bạt tai, Lòng bàn tay Tiểu Cừ đập lên mặt của Khương Thục Đồng.

Khương Thục Đồng lấy tay che mặt, mặt của cô nóng lên cay cay.

“ Cô biết không, lần trước adam bị lên cơn hen xuyễn, tôi đã gọi điện cho cô và cố tổng, thuốc hen xuyễn của anh ấy hết rồi, để tôi tìm cô mượn một ít, lúc đó hai người đang ở đâu? Rốt cuộc là ở đâu?, sau khi đến bệnh viện, adam không cho tôi nói với cô sự thật, anh ấy sợ cô lo lắng!”

Một câu cuối cùng của Tiểu Cù đã gây náo loạn, dường như Khương Tiểu Đồng chính là kẻ tội đồ, lúc này đây trong tay cô vẫn còn cầm dao.

Khương Thục Đồng đờ đẫn, ngày đó Tiểu Cù gọi cho cô và Cố Minh Thành, hóa ra là vì chuyện này sao?

Cô và Cố Minh Thành đang làm chuyện gì?

Họ đang ở trên giường mây mưa thất thường, loan phượng lộn ngược, hưởng thụ niềm vui hoan ái của nam nữ.

Khương Thục Đồng cảm thấy mình quả thật đúng là một tội nhân!

Trong lúc người bạn tốt nhất bệnh tình nguy cấp, cô và Cố Minh Thành đang làm gì?

Đúng là không biết xấu hổ

Không biết xấu hổ

Khương Thục Đồng cảm thấy một cái bạt tai này cô nhận là đúng lắm!

Ken đã đến, Khương Thục Đồng đã không còn lòng nào mà lo cho Ken nữa, cô ngồi trên ghế cúi đầu khóc.

Nghe thấy ken trong phòng bệnh của adam khóc rất đau lòng, Khương Thục Đồng sớm đã dự đoán được rồi.

Dù sao adam cũng ở bên cậu bé ba năm, là người dẫn đường và kim chỉ nam trong sinh mạng của Ken.

Ken không ngừng lặp lại,” daddy, ba nhanh tỉnh dậy, ba nhanh tỉnh dậy đi”

Tiếng khóc đó thật là vô cùng đau đớn

Đích thực, daddy trong những năm tuổi đầu đời của ken, cho cậu bé tình yêu của người cha.

Tiểu Cù nhìn Khương Thục Đồng, lại liếc mắt nhìn Cảnh Thụy ở bên cạnh cô, Cảnh Thụy đang vỗ về Khương Thục Đồng.

Lòng cô hừ lạnh một tiếng quả nhiên là dâm phụ, một bên cùng Cố Minh Thành lên giường, một bên cùng người đàn ông này.

Có điều xem ra, Khương Thục Đồng đối với người đàn ông này có chút chống đối, bởi vì bờ vai của cô ta co lại, muốn cách xa người đó, đây là biểu hiện kháng cự của người nào đó.

Tiểu Cù cười lạnh một tiếng

Là Khương Thục Đồng biến adam thành tình trạng như thế này.

Lúc trước Khương Thục Đồng chính là đạp lên đầu của Tiểu Cù, nay thù cũ hận mới cô muốn cùng tính luôn.

Tiểu Cù lại vào phòng xem adam một lát, sau đó tự mình rời đi, đầu cũng không ngoảnh lại.

Đến công ty của Cố Minh Thành

Bởi vì thời gian này Cố Minh Thành bình thường đều ở công ty

Cô đã ở nhà của Cố Minh Thành bốn năm, loại quan niệm thời gian này cô vẫn nhớ

Cố Minh Thành lúc này vừa họ xong, trở lại văn phòng, bởi vì vừa nãy có một cuộc gọi nhỡ chưa nhận của Khương Thục Đồng, anh định gọi lại cho cô, cửa cũng không gõ như một cơn gió một người tiến vào- Tiểu Cù

Cô mở miệng nói, “ Cố Tổng, có một người đàn ông, tôi không biết anh ta tên gọi là gì, chiều hôm nay, anh ta ở trong xưởng của Khương Thục Đồng đã cưỡng gian Khương Thục Đồng, lúc adam đến tìn Khương Thục Đồng, xưởng của cô ý xảy ra hỏa hoạn, adam hết sức cứu trợ, khói đen khiến bệnh hen xuyễn của anh ấy phát tác, adam hiện tại đã trở thành người thực vật rồi!”

Cố Minh Thành nhíu chặt đầu lông mày, “ Cô nói cái gì?”

Anh mắt anh nghiệm nghị trợn lên chiếm giữ Tiểu Cù

Tiểu cù ngay lập tức cảm nhận được sự lạnh giá xung quanh mình, có điều ngay lập tứ cô nghĩ, cô sợ cái gì?

Hiện tại cô là người bị hại, người gây tội ác là Khương Thục Đồng, cô không dẫm Khương Thục Đồng dưới gót chân, thì không giải được hận!

Cô cũng biết Cố Minh Thành có thể nhìn thấu lời nói dối của cô, nhưng cô chính là cố ý gây điều tiếng xấu cho Khương Thục Đồng trước mặt Cố Minh Thành.

“ Nói lại lần nữa!” Cố Minh Thành từ trên ghế đứng dậy, từng bước từng bước đi tới trước mặt Tiểu Cù, anh vừa nghe liền biết Tiểu Cù ngậm máu phun người.

Logic căn bản là không đúng.

Không có người đàn ông nào dám trong công xưởng ồn ào huyên náo cưỡng gian người khác.

Đây là cô tìm cái chết.

“ Người phụ nữ của anh, Khương Thục Đồng bị người ta cưỡng gian!” Tiểu Cù ngẩng đầu lên nói to rõ ràng, dường như muốn cho toàn bộ người ở tầng lầu này đều nghe thấy.

“ Chát”một tiếng, bàn tay Cố Minh Thành tát mạnh lên mặt Tiểu Cù.

Cố Minh Thành dùng lực rất lớn, Tiểu Cù một chân đứng không vững, ngã xuống đất.

Cô vẫn tiếp tục làm loạn, “ Khương Thục Đồng là một người phụ nữ xấu xa, dâm phụ, dụ đỗ đàn ông, cô ta và người đàn ông đó mập mờ không rõ ràng, lại cùng anh lên giường”

Tiểu Cù nằm nghiêng trên đất, ánh mắt ác độc nhìn Cố Minh Thành.

Cố Minh Thành cắm tức nhíu mày anh một cước đá lên bụng Tiểu Cù.

Cô ta đây là đang khiêu khích cực hạn của đàn ông.

Tiểu Cù cảm thấy vùng bụng đau dữ dội, kêu “ a” một tiếng.

Cố Minh Thành cho rằng cô chỉ là đau.

Đàn ông đánh phụ nữ, ngoại trừ vài năm trước động tay tát Khương Thục Đồng một bạt tai ra, anh từ trước đến nay chưa bao giờ đánh phụ nữ.

Người phụ nữ này, thật đáng tức giận.

Liền nghe thấy ngoài cửa vọng vào một tiếng kêu thảm “ a” của Khương Thục Đồng.

Khương Thục Đồng nhìn Tiểu Cù tức giận xông ra khỏi bệnh viện đã đoán cô ta đến tìm Cố Minh Thành, liền theo đến cùng.

Vừa đến cửa liền nhìn thấy một màn Cố Minh Thành đá Tiểu Cù.

“ Cố Minh Thành, anh đời này ngoài đánh phụ nữ ra không có bản lĩnh khác sao?” Khương Thục Đồng nói không suy nghĩ gào nên một câu!

Khương Thục Đồng biết, trong bụng của Tiểu Cù đang có đứa con của adam, nhưng Cố Minh Thành không biết.

Adam đã thành người thực vật, nếu đứa bé có mệnh hệ gì, thì Khương Thục Đồng cả đời này không cách nào bù đắp!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi