SÁT THẦN

Nửa tháng sau, Băng Đế Thành gió êm sóng lặng như trước.

Mười ngày trước, bốn người Băng Tình Đồng, Hàn Thúy, Sương Vũ Trúc, Lãnh Đan Thanh được Thạch Nham thông qua Huyền Băng Hàn Diễm xây dựng hầm, băng đã đạt được đột phá, Băng Tình Đồng, Hàn Thúy đạt tới Thông Thần tam trọng thiên cảnh, hai người Sương Vũ Trúc, Lãnh Đan Thanh cũng bước vào Thông Thần nhị trọng thiên cảnh.

Đột phá cảnh giới này, Băng Tình Đồng lập tức đem tin tức truyền lại cho phụ trách Tổng Minh, nghe các nàng bước vào một bậc cảnh giới mới nên cực kỳ phấn chấn.

Thiên Cung vốn cùng Chiến Minh đang nổi lên một cuộc chiến, nghe tin Băng Tình Đồng các nàng đột phá đột nhiên tạm gác lại.

Chiến Minh bảo vệ Băng Đế Thành, thậm chí Chiến Minh còn không tiếc vận dụng lực lượng chí cường cùng Thiên Cung chiến một trận, bên kia là người phụ trách Thiên Cung nhìn thấy thái độ của Chiến Minh kiên trì và cường thế như thế, cũng cân nhắc được mất cuối cùng báo cho Ninh gia không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Vốn là muốn chiến đấu, cuối cùng đành hành quân lặng lẽ, Thiên Cung cùng thủ lĩnh Chiến Minh không biết bàn tính bí mật thương nghị gì, hai bên đều cùng ngừng lại.

huynh muội Ba Tư Đằng, Ba Hoắc sau khi nói lời từ biệt Băng Đế Thành cùng Thạch Nham, tới chỗ ở của tổ tiên Ba Gia tìm chí bảo ẩn dấu.

Thạch Nham ở lại Băng Đế Thành là vì xây dựng hầm băng, nhờ hai giọt Hàn Ngọc Tủy làm cho trí tuệ Huyền Băng Hàn Diễm cùng Thánh Linh Thần tăng lên một cấp bậc, khiến cho hai dị vật này đều trở nên nhân tính hóa, sau khi Thánh Linh Thần nọ hấp thu được một giọt Hàn Ngọc Tủy, bạch cốt pháp thân trở nên trong suốt như mỹ ngọc, hàn khí dày đặc lưu chuyển thành thần quang sáng lạn.

Huyền Băng Hàn Diễm tại vùng đất khổ hàn cuốn một vòng, bổ sung không khí lạnh, lực lượng thăng tiến cực nhanh.

Một ngày qua, trong hầm băng bốn nữ Băng Tình Đồng đã chấm dứt tu luyện,Thạch Nham đưa ra lí do thoái thác, nói muốn tới Tử Linh Sơn Mạch một chuyến.

Băng Tình Đồng cũng biết là trong lòng hắn đang nhớ thương cái gì, đau khổ giữ lại, nhưng thấy hắn kiên trì nên cũng đành buông ra..

Mặc dù các nàng cùng Thạch Nham chỉ ở chung trong thời gian ngắn ngủi, nhưng cũng có không ít cảm tình với Thạch Nham, các nàng vốn định cùng Thạch Nham ở lại Băng Đế Thành sống quãng đời còn lại, đáng tiếc là Thạch Nham không đồng ý, nói rõ ràng là không muốn ở một chỗ để dưỡng lão, các nàng không còn cách nào thuyết phục được Thạch Nham ở lại chỉ có thể nhận mệnh.

Băng Tình Đồng các nàng đều tu luyện Băng Ngọc Công, cái Băng Đế Thành này chung quanh là nơi khổ hàn, là bảo địa rất thích hợp cho các nàng tu luyện.

Vì các nàng cảnh giới rất cao khó có thể dứt bỏ Băng Đế Thành để cùng Thạch Nham rời đi, chỉ có thể đưa mắt nhìn Thạch Nham rời đi.

Lúc này cảnh giới các nàng đều đã tăng, bên kia Chiến Minh cũng cực kỳ trọng thị các nàng, hiện tại coi như Ninh Độ Tuyền có tới lấy tu vi cảnh giới các nàng cũng không sợ.

Chiến Minh bảo vệ các nàng, Thiên Cung cũng không dám làm bậy, cho nên Thạch Nham không lo lắng an nguy của các nàng.

Một phen ôn tồn trấn an cảm xúc bốn nữ, một mình Thạch Nham lẻ loi rời khỏi Băng Đế Thành.

Trước khi tới Tử Linh Sơn Mạch, trên đường đi hắn cực lực khổ tu võ đạo lực lượng áo nghĩa.

Mặt trái lực lượng, Bất Tử trọng sinh quyết, Tinh Thần Võ Hồn, Sinh Tử Ấn chờ hắn nắm giữ áo nghĩa, hắn đều dụng tâm rất sâu, mưu đồ có thể đốn ngộ để tăng cảnh giới lên lần nữa, chính thức bước vào cánh cửa Thông Thần.

Tam Thần cảnh là cánh cửa chí cường của võ giả, bước vào được Tam Thần Giáo có nghĩa là bước lên lĩnh vực tối cao của võ giả. Sẽ có vô số võ giả đau khổ truy cầu, thường cư trú trong rừng núi sâu thẳm để lĩnh ngộ lực lượng, cảm thụ được cảnh giới đích thực.

Người mang các loại võ hồn, nếu muốn nắm giữ một loại lực lượng áo nghĩa đích thực, không phải một sớm một chiều có thể thực hiện được.

Nhưng mà, nếu biết rõ gian nan mà không cố gắng, cuối cùng có mang cả đời cũng khó có thể chính thức vượt qua cánh cửa này, bởi vậy trên đường đi chỉ cần có chút nhàn hạ, hắn liền sa mình vào toàn tâm tập luyện các loại lực lượng chân lý đến thấm nhuần .

Sự nỗ lực lần này, hắn đã nắm giữ các loại lực lượng áo nghĩa, toàn bộ nhận thức đạt đến một cảnh giới mới.

Mặc dù không thể đạt được đột phá, nhưng lực lượng cũng đang thi triển, có thể mang uy lực một loại lực lượng tăng lên vài phần, trong đó hắn đối với Sinh Tử Ấn minh bạch vô cùng sâu khắc, một khi hắn phóng xuất ra ý cảnh sinh tử, có thể làm cho tất cả sinh linh, thực vật chung quanh đều bị ảnh hưởng.

Tinh Thần Võ Hồn phát sinh biến hóa, trong thời gian này, tiếp tục hấp thu năng lượng ánh sáng mặt trời.

Mặc dù là đêm khuya, hắn cũng có thể phát giác được sự tồn tại của mặt trời trong tinh hải mênh mông, cũng có thể cảm nhận được lực lượng mặt trời yếu ớt thẩm thấu.

Ngôi sao, nhật nguyệt mãi mãi bất diệt, không biến mất theo luân chuyển của ngày đêm, chỉ là tạm thời bị che lấp.

Chỉ cần võ hồn đủ cường đại, có thể thấy rõ ngôi sao nhật nguyệt như trước, bất luận là ban ngày hay là đêm tối cũng có thể hấp thu cảm ứng, chỉ là tốc độ hấp thu có chút ít khác nhau.

Thần Châu Đại Địa rộng lớn vô ngần, Băng Đế Thành chỉ là một góc cực tây, sau khi rời khỏi Băng Đế Thành, trên đường hắn đi vào rất nhiều đại quốc, những quốc gia kia đều bám vào Thiên Cung, Chiến Minh những thế lực võ giả cường đại.

Trong đó có một ít đế quốc cường đại, diện tích lãnh thổ bao la, dân cư cũng có tới mấy trăm vạn, nhưng đối mặt võ giả cường đại bài sơn hải đảo cũng cần cúi đầu như nhau, mặt lộ ra một vẻ khiêm tốn nhất.

Trên đường, hắn đi qua rất nhiều đế quốc cường đại, những thế lực đế quốc hùng hậu kia vượt xa Liệt Hỏa, có thể đem so với Thần Hữu đế quốc, nhưng mà bất luận những thế lực đế quốc này có hùng hậu như thế nào, cũng không bì kịp các cổ phái truyền thửa ngàn năm của Thần Châu.

Từng cổ phái, đều có Chân Thần Cảnh cường giả tọa trấn, Chân Thần Cảnh võ giả ở Thần Châu, ngang hàng với thần!.

Một võ giả Chân Thần Cảnh chỉ cần nguyện ý có thể tiêu diệt bất kỳ cường giả tọa trấn đế quốc nào, loại tồn tại kinh khủng này, các đại quốc tuyệt đối không dám phản kháng mà thật lòng thần phục, cam tâm tình nguyện dâng lên tài nguyên trong nước.

Vô số danh sơn đại hà, vô số võ giả cô độc tu luyện, dọc theo con đường này, hắn kiến thức rất nhiều thứ không có ở Vô Tận Hải.

Đi qua nguyên một đám quốc gia, vượt qua từng tòa danh sơn, cảm ứng từng võ giả ngủ đông, cường đại ở ẩn, nhận thức đối với đại địa Thần Châu dần dần khắc sâu.

Trên đường, hắn không chủ động trêu chọc cường địch , cũng không có dựa vào lực lượng của mình giết chóc bốn phía, ngược lại muốn tăng thêm cái khổ hạnh, một mình vải thô áo tang hành tẩu lẻ loi trong thâm sơn .

Làm bạn với yêu thú, lấy trời đất làm chăn màn, trở nên trầm mặc ít nói, một lòng cầu đạo.

Võ đạo cực kỳ cao thâm, có thể chuyển núi dời hải, có thể xông lên trời, có thể thân du thiên vị. . .

Trên đường đi cô độc, hắn một lòng gian khổ vì lĩnh ngộ võ đạo, xác minh phương hướng, từng bước một hướng phía võ đạo rảo bước tiến lên ngưng luyện tinh khí thần, tâm linh lại tiến một bước để đạt tới Thông Thần Cảnh.

Trong núi không ngày, thời gian lặng yên nhanh chóng trôi qua, cũng không biết trải qua bao lâu, trải qua bao nhiêu đại quốc cùng sông núi, một ngày nọ, hắn vượt qua một mảng đầm lầy bát ngát, rốt cục gặp được từng ngọn núi hùng vĩ cắm vào mây xanh.

Một số ngọn núi thẳng tắp như lợi kiếm, đâm vào cửu thiên, các loại yêu thú chạy như bay.

Núi non chập chùng, tựa như vĩnh viễn không có cuối cùng, hiện ra trước mắt có mấy trăm tòa sơn mạch, mỗi một tòa đều cực kỳ hùng vĩ nguy nga, các ngọn núi ở phía trước, thiên địa linh khí nồng đậm, yêu thú tàn sát bừa bãi, thỉnh thoảng có võ giả cường đại kinh hồng xuất hiện, tựa hồ cũng khổ tu ở trong sơn động.

Từng mảnh mây khói mênh mông, tại bốn phía sơn mạch như đoàn bông vải tán lạc, mây khói màu xanh biếc, phóng thích hàn khí quỷ dị, thỉnh thoảng có thể thấy được một ít tà linh từ trong đi ra ngoài, những tử linh kia không có thật, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy đáng sợ .

Tử Linh Sơn Mạch, là một tuyệt địa huyền bí nhất Thần Châu Đại Địa, trong một mảng núi này có gần ngàn tòa núi, mỗi một ngọn núi đều có võ giả cùng yêu thú ở lại, trong đó có một ít yêu thú cực kỳ cường đại có thể biến hóa thành người, ngoại hình cùng võ giả như nhau, không phát động lực lượng, bình thường võ giả căn bản không thể phân biệt.

Ở trong Tử Linh Sơn Mạch, có tử linh hoạt động, những tử linh kia có lẽ là linh hồn võ giả cường đại đã hấp thu âm khí, cũng có thể là yêu thú hồn quỷ dị hình thành trong rặng núi, còn có một cách nói, là những tử linh kia chính là lãnh thổ dị tộc, thông qua những đám mây xanh mênh mông kia ngẫu nhiên phủ xuống Thần Ân Đại Lục.

Đám mây màu xanh biếc như nhiều bó bông vải tán ở trong Tử Linh Sơn Mạch, trở thành Tử Linh Tà Động sẽ thường xuyên hiện ra, Tử Linh Tà Động tựa hồ chỉ có tử linh có thể hoạt động, võ giả cùng yêu thú một khi tới gần linh hồn sẽ bị xâm nhập dần dần biến thành tử linh.

Trong truyền thuyết, Tử Linh Tà Động chính là mặt khác của một loại Thiên môn, chạy từ lãnh thổ thần bí ra.

Đáng tiếc, võ giả thông thường cùng yêu thú tuyệt không dám tới gần, chỉ cần có một sinh vật linh hồn tới gần Tử Linh Động nọ đều bị ăn mòn thành tử linh, mà ngay cả võ giả thần cảnh cũng không thể thoát khỏi.

Tử Linh Tà Động là đặc sắc của Tử Linh Sơn Mạch, tồn tại ở trong mây xanh, có thể xem là không thể xâm nhập.

Cách một số tuế nguyệt, ở trong những Tử Linh Động đều xuất hiện dị trạng, hoặc có linh tà chết đi, hoặc linh tà khác xuất hiện, hoặc là có lực lượng thần bí đột nhiên tới sẽ tạo ra ảnh hưởng khiến cho cả Tử Linh Sơn Mạch chấn động, nghe nói có một ít võ giả cường đại từng tới gần Tà Động chứng kiến trong Tử Linh Tà Động có bóng người lắc lư.

Truyền thuyết về Tử Linh Tà Động, tại Thần Châu Đại Địa truyền lưu trên vạn năm, nhưng mà cho tới bây giờ cũng không còn có người có thể nói rõ ràng Tử Linh Tà Động rốt cuộc là cái gì, cũng không rõ trong Tử Linh Tà Động có cái gì.

Có lẽ, cũng có người chính thức biết rõ bí mật Tử Linh Tà Động, nhưng lại không muốn chia xẻ cùng người khác. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Xa xa xem từng tòa sơn mạch nguy nga, hai con ngươi Thạch Nham thần quang rạng rỡ, trầm mặc hồi lâu, mới thì thào nói nhỏ một câu: "Cuối cùng đã tới."

Chợt xoải bước mà vào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi