SAU KHI BỎ RƠI MƯỜI VỊ NAM CHÍNH, TÔI CHẠY TRỐN THẤT BẠI

Edit by Lune

Beta by Tô

______________________________

Đôi môi cảm nhận được cảm giác mềm mại lạnh lẽo, Kỷ Ninh bỗng ý thức được là Herinos đang hôn mình.

Kỷ Ninh kinh ngạc lập tức đẩy Herinos ra, không phải là cậu quá kháng cự, dù sao khi còn trong thế giới truyện Huyết Tộc bọn họ cũng đã từng hôn nhau, nhưng ở trong thế giới này bọn họ chỉ là mối quan hệ bạn thân, cho nên cậu không ngờ Herinos lại làm ra hành động như vậy.

Nếu đã là bạn bè không có bất kỳ mối quan hệ mập mờ nào thì cậu chắc chắn không cho phép Herinos làm như thế.

Cho nên Kỷ Ninh đẩy Herinos ra, dùng mu bàn tay lau lau cánh môi mình, cau mày hơi lộ ra vẻ tức giận, lạnh lùng chất vấn: “Anh làm gì vậy?”

Thấy sắc mặt tức giận của Kỷ Ninh, Herinos rõ ràng là ngẩn ra, im lặng một lát rồi mới nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Hắn rũ mắt xuống, dùng giọng cực kỳ nhỏ trả lời: “….Ta xin lỗi.”

Kỷ Ninh lạnh mặt mím môi, nhìn qua thì cực kỳ không vui nhưng thực chất bên trong cũng có hơi chột dạ, lo lắng Herinos sẽ vì cơn ghen tuông mà làm ra chuyện gì đó không đoán được.

Cậu đang suy nghĩ làm thế nào để dùng ‘Chúng ta sau này vẫn là bạn’ lấp liế.m cho qua thì thấy Herinos đưa tay về phía mình, sau đó cậu liền cảm thấy trời đất quay cuồng.

“Nhưng bây giờ em sẽ không hiểu đâu… Tiểu Ninh.”

Herinos ôm Kỷ Ninh đang ngất xỉu vào lòng, khóe môi cong lên nở nụ cười chua xót, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu.

“Nhưng ta không hy vọng em sẽ nhớ lại những chuyện trước đây.”

,,ԾㅂԾ,,

Kỷ Ninh tỉnh dậy từ trong cơn hôn mê, phát hiện mình đang duy trì tư thế ngồi trên mặt đất, bên cạnh là Cố Sâm cùng với nữ chính. Nữ chính cũng đang ngồi, tỏ ra cực kỳ mệt mỏi, còn Cố Sâm thì đứng bên cạnh bọn họ.

Sau phút giây hoảng hốt, Kỷ Ninh mới kịp phản ứng chỗ này là tầng hầm của căn nhà ma, xung quanh ba người bọn họ là một vòng tròn muối. Hóa ra nội dung quay phim được lùi về cảnh Cố Sâm chuẩn bị lộ mặt bị ma ám, cũng là cảnh đâm người cuối cùng.

Lúc này trong đầu Kỷ Ninh nhanh chóng lóe lên rất nhiều đoạn phim, khiến cậu nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Sau khi cậu ngất xỉu, Herinos lại sửa ký ức của cậu, xóa đi cảnh bọn họ hôn nhau, không chỉ là hôn Herinos còn xóa rất nhiều ký ức về việc quay phim, bao gồm cả chi tiết Cố Sâm đâm trọng thương nữ chính, cùng với tất cả cảnh tình cảm với Kỷ Ninh.

Không riêng gì Kỷ Ninh, ký ức của mọi người trong phim trường đều được sửa đổi và được thay thế bằng một ký ức mới: Có camera xảy ra vấn đề, khiến bọn họ phải loay hoay sửa một hồi lâu, bây giờ mới chính thức quay từ cảnh dưới tầng hầm.

Nói cách khác, vì tên Herinos này lên cơn ghen nên dứt khoát xóa toàn bộ những cảnh đã được quay tốt trước đó, bây giờ bọn họ phải quay lại tất cả…

Nhưng lần này quay lại, Cố Sâm sẽ đâm cậu hay nữ chính?

Trong đầu Kỷ Ninh vừa xuất hiện ý nghĩ này thì trên lưng đã cảm giác đau nhói, sau đó cậu ngã ra đất, nhìn thấy hình chiếu ba chiều dưới mình mô phỏng ra một lượng lớn máu, Cố Sâm đi đến trước mặt cậu, từ trên cao nhìn xuống, dùng ánh mắt làm người ta rợn tóc gáy nhìn chằm chằm cậu.

Hiện tại Cố Sâm đâm cậu, xem ra cốt truyện cuối cùng cũng trở về đúng hướng…

Tuy có cảm giác đau đớn trên cơ thể nhưng Kỷ Ninh lại vô cùng vui vẻ, yên tâm theo kịch bản ban đầu nhắm mắt giả bộ bất tỉnh, sau đó được nữ chính dìu, bắt đầu liều mạng chạy trốn trong căn nhà ma, thực hiện cốt truyện tiếp theo.

Nội dung quay phía sau là bản sao của Kỷ Ninh và Cố Sâm, đến gần cuối phim Kỷ Ninh gồng mình chống đỡ cơ thể suy yếu, cả người dính đầy máu lảo đảo nhặt con dao lên găm đâm vào ngực Cố Sâm, rồi lại ngã xuống.

Sàn nhà biến thành vũng màu đen nhớp nháp, trước khi vai diễn bị ma ám do Cố Sâm thủ vai tiêu tán, hắn bi thương mà tuyệt vọng nhìn nữ chính, chậm rãi nâng tay lên, dường như muốn chạm vào cô lần cuối cùng.

Sao lúc này Cố Sâm lại không diễn cảnh hôn….

Kỷ Ninh nằm trong vũng lầy màu đen quan sát vô cùng chăm chú, nhưng đến khi hình ảnh ba chiều mô phỏng Cố Sâm biến mất hoàn toàn, trên mặt đất chỉ còn một đống xương trắng, Cố Sâm cũng chẳng hề hôn nữ chính.

Cho nên cảnh hôn lúc trước của bọn họ thực sự xuất phát từ ý muốn của Cố Sâm? Cảm tình của Cố Sâm với cậu mới đó đã cao như vậy rồi sao?

Ác quỷ biến mất khỏi căn nhà cũ, sự sống mà hắn có được thông qua việc hiến tế mạng sống của mọi người đều được trả lại vào giây phút cuối cùng, làm cho toàn bộ người đã chết đều được hồi sinh.

Tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ mong muốn của ác quỷ, mặc dù vào phút chót hắn đã nói với nữ chính ‘Gặp nhau ở địa ngục’, song hắn vẫn không đành lòng kéo cô vào chỗ chết. Thậm chí hắn còn trả lại mạng sống cho bạn bè cô, chúc cô sau này phải sống thật hạnh phúc.

Kết phim chính là cả đám dìu nhau ra khỏi căn nhà. Lúc đi vào nhà hoang là bọn họ bị lạc trong rừng, nhưng khi ra khỏi nhà hoang thì trên đường bỗng nở hoa trắng như tuyết, vẽ ra một con đường dẫn bọn họ rời đi.

Sau khi hoàn thành cảnh quay cuối, bộ phim chính thức đóng máy, tiếp theo chỉ cần xử lý thêm vài kỹ thuật đơn giản là có thể công chiếu trên mạng. Ở thời đại này, mọi thứ đều thật đơn giản và hiệu suất cao.

Một số nhân viên ở lại để xử lý các thiết bị, những người còn lại rời khỏi phim trường, lên phi hành khí di chuyển đến một khách sạn nổi tiếng để tổ chức ăn mừng.

Đạo diễn rất hài lòng với kết quả quay cuối cùng, đặc biệt khen ngợi không dứt với diễn xuất của Cố Sâm, bảo hắn là thiên tài hiếm thấy trong nhiều năm qua, tương lai nhất định sẽ có thành tựu xuất sắc.

Đối với những lời khen như vậy, Cố Sâm biểu hiện hết sức khiêm tốn, nói mình còn phải tiếp tục học hỏi nhiều. Đạo diễn cũng đồng thời khen ngợi Kỷ Ninh, dù sao trải qua nhiều thế giới như vậy, diễn xuất của Kỷ Ninh dĩ nhiên không thể bắt bẻ được, muốn giả vờ giấu dốt cũng khó.

“Thấy hai người trẻ tuổi các cậu phát huy xuất sắc khiến tôi rất hài lòng, đột nhiên tôi nghĩ đến việc phát triển cốt truyện tốt hơn, cơ mà tiếc là phim đã quay xong rồi. Hy vọng vẫn còn cơ hội tiếp tục hợp tác với các cậu.”

Trong nhà hàng sang trọng, đạo diễn giơ ly rượu cười nói với Cố Sâm và Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh nâng ly rượu lên, duy trì thiết lập lạnh lùng của mình, thần sắc lạnh nhạt không nói gì, đồng thời liếc mắt nhìn Herinos cách đó không xa. Ma cà rồng tuấn mỹ đang đứng cạnh bàn ăn, tay cầm một ly rượu vang đỏ thẫm như máu, rũ mắt im lặng, không biết đang suy nghĩ gì.

Từ sau khi rời khỏi phim trường Herinos vẫn luôn mang biểu cảm này, không có bất kỳ nụ cười nào, rõ ràng xung quanh náo nhiệt và ồn ào như thế nhưng chỉ mình hắn lại có vẻ lạc lõng và cô độc, hoàn toàn tách biệt với thế giới.

Giả vờ như đã bị xóa ký ức về nụ hôn, Kỷ Ninh vẫn hợp tình hợp lý tiếp tục dùng thái độ đối xử với bạn bè mà đối đãi Herinos, nên rất tự nhiên quay sang hỏi hắn có phải có tâm sự gì không, nhưng Herinos chỉ cười một tiếng, không trả lời cậu.

Nhưng Kỷ Ninh có thể đoán được nguyên nhân, trước khi ngất xỉu cậu nghe thấy những gì Herinos nói. Herinos không muốn cậu nhớ lại chuyện trước đây, nhưng xui thay cậu lại nhớ tất cả mọi thứ.

Cái gọi là chuyện trước kia kỳ thực cũng chính là trong thế giới ở truyện Huyết tộc, khi đó Kỷ Ninh là một thợ săn ma cà rồng, vì cha mẹ bị chúng giết hại nên mới căm hận quỷ hút máu, mà Herinos lại là Thân vương Huyết tộc, có thể tưởng tượng được mối quan hệ giữa hai người vặn vẹo đến thế nào.

Trong thế giới đó, Kỷ Ninh diễn khổ vô cùng. Ngày nào cũng phải bày ra vẻ mặt thâm cừu đại hận cho hắn thấy sự hận thù cực đoan của mình. Mà lúc đầu Herinos tiếp cận cậu còn dùng thân phận loài người. Sau khi lời nói dối bị vạch trần, Kỷ Ninh phải biểu hiện ra mình căm ghét Herinos bởi vì hắn lừa gạt cậu.

Sau này, vì một số nguyên do, Herinos còn giam cầm cậu, cưỡng ép cậu sơ ủng*, lập Huyết khế. Bọn họ hành hạ tra tấn lẫn nhau về tinh thần trong một thời gian dài, cuối cùng cậu nuốt một cây thánh giá màu bạc tự sát, chết ngay trong vòng tay của Herinos.

*Sơ ủng: cái ôm đầu tiên, nghĩa là ma cà rồng sẽ hút máu người nọ cho đến gần hết, sau đó sẽ truyền ngược máu của mình vào, nó như một hình thức tuyên bố chủ quyền đối với con mồi.

Nhớ lại những việc trải qua ở thế giới đó, Kỷ Ninh cũng không khỏi cảm thấy hơi thổn thức, cả người thẫn thờ không tập trung, tất nhiên không phát hiện ra ánh mắt đang nhìn mình của Cố Sâm.

Cố Sâm nhìn Kỷ Ninh bên cạnh, vẻ mặt và nụ cười vẫn dịu dàng như cũ, nhưng ánh mắt của hắn lại trở nên sâu thẳm, bởi vì hắn phát hiện Kỷ Ninh đang nhìn Herinos.

Anh ấy vẫn luôn để ý tới người bạn kia của anh….

Đôi môi mỏng của Cố Sâm hơi mím lại, ánh mắt tối xuống. Tuy hắn lúc nào cũng đeo mặt nạ để che giấu tâm tư của mình, nhưng dù sao hắn cũng là con người, vẫn sẽ có lúc cảm thấy mệt mỏi. Giống như hiện tại, hắn không muốn biểu hiện ra vẻ ngoài hoàn mỹ không thiếu sót như vậy nữa.

Rõ ràng hắn chỉ mới quen biết Kỷ Ninh không lâu thôi, nhưng không hiểu sao hết lần này đến lần khác hắn lại cực kỳ để ý tới cậu. Hoặc có lẽ sau khi sống lại, Kỷ Ninh là người đầu tiên không xa lánh hắn, nhưng hình như cái này không phải là tất cả. Hắn luôn cảm thấy trên người Kỷ Ninh luôn ẩn giấu rất nhiều thứ, sâu sắc hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Hắn muốn thân thiết hơn với Kỷ Ninh, nhưng Kỷ Ninh lại luôn tỏ vẻ lạnh nhạt xa cách với hắn. Chỉ khi nào ở trước mặt người bạn kia, vẻ mặt Kỷ Ninh mới trở nên mềm mại dịu dàng hơn, không còn phòng bị, và cũng sẽ không bài xích thân mật của người bạn.

Nhưng cho dù hắn với Kỷ Ninh trở thành bạn bè, bọn họ thân thiết hơn nữa thì liệu có thể vượt qua được Kỷ Ninh với Herinos không?

Ý nghĩ này chợt lóe trong đầu, Cố Sâm lại cảm thấy hơi buồn cười. Bởi vì rõ ràng hắn quen biết Kỷ Ninh chưa được bao lâu, nhưng dù vậy tận đáy lòng hắn vẫn luôn cảm thấy bực bội không hiểu được, thậm chí nó còn dần trở nên nghiêm trọng hơn.

Thật là…..

Hắn lắc đầu đặt ly rượu vang trong tay xuống, không uống nữa. Có lẽ do tác dụng của rượu nên mới khiến cho tâm trạng của hắn trở nên bất ổn như vậy.

Lần thứ hai hắn nhìn về phía Kỷ Ninh thì cậu đã thu hồi tầm mắt, đang nói chuyện với đạo diễn.

Là một nghệ sĩ, ngoại hình của Kỷ Ninh tuyệt đối nổi bật. Gương mặt thanh tú tuấn nhã, khí chất trong trẻo lạnh lùng, nước da rất trắng, đôi mắt màu trà, ngón tay thon dài tương xứng với chiếc ly trong suốt. Ánh đèn ấm áp chiếu lên hàng lông mi dài cùng đôi môi nhạt màu của cậu, làm cho khuôn mặt và dáng người Kỷ Ninh cũng trở nên mờ ảo không chân thật.

Lúc này, đột nhiên trước mắt Cố Sâm lóe lên những thước phim ngắn vụn vặt, nó giống như ảo ảnh, nhưng lại giống như hiện thực từng xảy ra vậy. Đứng trong vùng lầy tối đen, hắn hôn lên môi Kỷ Ninh, còn tràn đầy tình yêu, dịu dàng nói với Kỷ Ninh——

“Anh yêu em.”

Trái tim hắn chợt run lên, cảm thấy nhói lên loạn nhịp lạ thường.

……Cái gì đây?

Cùng lúc đó, Kỷ Ninh cũng đang thầm than việc Herinos xoá ký ức cũng không tốt cho lắm. Những cảnh hú hí tình cảm của cậu với Cố Sâm cứ thế bị lãng phí, thật sự rất đáng tiếc. Nếu Cố Sâm còn nhớ thì nói không chừng có thể tăng thiện cảm của hắn.

Lúc này đạo diễn cầm ly rượu lên mời Kỷ Ninh, cậu cũng giơ ly rượu lên đáp lại rồi khẽ nhấp một ngụm. Rượu rót vào thực quản lập tức khiến Kỷ Ninh cảm thấy choáng váng hoa mắt, cơ thể lảo đảo rồi ngã xuống.

Không thể nào… Cơ thể này thế mà lại một ly là gục… Nói vậy vẫn chưa đúng lắm, cái này căn bản một nhấp là gục!

Trước khi say gục ngã, Kỷ Ninh chỉ kịp nảy ra suy nghĩ này, sau đó trước mắt nhanh chóng rơi vào bóng tối.

Nhưng mà cậu lại không hoàn toàn mất ý thức. Trong bóng tối này, cậu nghe được tiếng kêu gào mờ mịt từ một nơi xa xôi mờ mịt, mỗi một tiếng kêu đều lặp đi lặp lại hai chữ giống nhau.

“Kỷ Ninh….”

“Kỷ Ninh….”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi