SAU KHI GIẢI NGHỆ, CA NHI NỔI TIẾNG NHỜ THÊU THÙA

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ba… Hai người…” Ngạn Sơ cảm động vô cùng, “Hai người không cần vội như vậy đâu, thức khuya rất hại sức khỏe đấy ạ.”

Ngạn Cẩn mỉm cười vỗ vai Ngạn Sơ: “Không đến mức khoa trương như chú con nói đâu, đồ vật nhỏ bé như vậy, làm rất nhanh thôi mà.”

Chu Lan cũng hùa theo: “Lâu lắm rồi anh cả mới làm việc gì đó cho cháu, đương nhiên là ông ấy phải nhanh chóng, hiệu quả hoàn thành rồi đem đi khoe khoang với cậu con trai bảo bối của mình chứ! Cháu trai, cháu còn không mau khen ngợi ba cháu đi, không nhìn thấy ông ấy đang “thèm khát” lời khen à?”

Ngạn Sơ bị giục đến mức luống cuống, vội vàng lên tiếng: “À… ba thật là tài giỏi, tay khéo léo thật đấy; ba làm cái gì cũng tuyệt vời; trong tay ba không phải là đồ gỗ, mà là nghệ thuật cuộc sống.”

“Ba, ba là… thần của con*!” Ngạn Sơ nhớ lại mấy câu nói trên mạng, hình như khen người khác lợi hại, có thể nói như vậy.

*Meme:



Ngạn Cẩn ngẩn người ra: “…”

“Phụt!” Chu Lan đang uống nước, bỗng nhiên phun ra, sau đó không nhịn được cười ha hả, “Ha ha ha ha ha… cháu học mấy câu này ở đâu ra vậy?”

Sao lại quê vừa sáo rỗng vừa kinh điển đến vậy?

Ngạn Cẩn cảm thấy ngượng ngùng, tức giận đánh Chu Lan một cái: “Được rồi, được rồi, đừng đứng ngây ra đó nữa, sắp đến giờ ăn trưa rồi, mau vào bếp phụ giúp đi!”

Lúc này, Chu Hoài Tú nghe thấy tiếng cười đùa ở sân trước, cũng bị thu hút: “Đang nói gì mà vui vẻ thế?”

“Mẹ, không có gì…” Ngạn Cẩn không nỡ kể lại chuyện vừa rồi.

Nhưng Ngạn Sơ lại không hề ngại ngùng, bà nội hỏi gì, cậu đáp nấy.

Tiện thể kể lại chuyện cậu muốn livestream, ba đã giúp cậu chuẩn bị dụng cụ livestream.

Chu Hoài Tú vui mừng khôn xiết, hiếm khi nào bà nhìn thấy con trai mình xấu hổ, nên cũng không nhịn được trêu ghẹo vài câu: “A Cẩn à, con nên học tập Sơ nhi, nhìn xem, con trai con thẳng thắn thế nào, có chuyện gì cũng nói ra, đừng coi đó là gánh nặng của chúng ta.”

“Con biết rồi mẹ.” Ngạn Cẩn biết Chu Hoài Tú đang ám chỉ ông, cả nhà đều đang nói ông.

Trước kia ông rất hay cãi lời người lớn, bây giờ so với trước đây đã tốt hơn rất nhiều, những ngày gần đây còn chịu ảnh hưởng của con trai, tính tình trở nên ôn hòa, dịu dàng hơn, sự ngoan cố, bướng bỉnh trong người cũng dần được tháo gỡ.

Sau khi ăn trưa xong, ông mang dụng cụ mà mình đã làm lên phòng Ngạn Sơ, tỉ mỉ giúp cậu điều chỉnh.

Ngạn Sơ phát hiện ra, giá đỡ mà ba cậu thiết kế không giống với giá đỡ bán trên thị trường.

Để thuận tiện quay được toàn bộ mặt bàn, ba cậu đã làm một khung hình vuông, có thể cố định vào hai đầu bàn, phần khung nhô ra khỏi mặt bàn một đoạn, sau đó, ông ấy dùng hai thanh gỗ dài để nối hai đầu khung lại với nhau.

Phía trên có một cái khay vuông nhỏ dùng để đặt điện thoại, phía dưới cái khay vuông nhỏ chính là đường ray trượt mà chú Lan đã nhắc đến.

Tức là điện thoại có thể di chuyển qua lại trên thanh ngang phía trên, như vậy có thể tùy ý điều chỉnh góc quay một cách linh hoạt.

Không những đủ chỗ cho cậu thêu thùa, mà tầm nhìn cũng không bị che khuất.

Ngạn Cẩn: “Con ngồi thử xem, để ba lắp thêm hai dây đèn ở bên dưới, như vậy hiệu ứng hình ảnh khi livestream sẽ tốt hơn.”

Ngạn Sơ ngồi trước bàn, cầm khung thêu lên, xỏ chỉ vào kim, Ngạn Cẩn đứng bên cạnh quan sát bố cục hình ảnh trong ống kính.

“Tốt lắm, khoảng cách rất phù hợp.” Ngạn Cẩn mỉm cười nói, không ngờ làm việc này lại có cảm giác thành tựu hơn cả làm những chuyện khác.

“Cảm ơn ba, cái giá đỡ này rất tốt, con thích lắm, ba vất vả rồi ạ.” Ngạn Sơ vui mừng khôn xiết, cảm thấy mình đã tiến thêm một bước đến gần mục tiêu mà mình đề ra.

Lúc này, Chu Lan cũng đến tham quan không gian livestream của cháu trai. Đương nhiên, trước tiên, ông cũng phải khen ngợi một phen theo phép lịch sự.

Sau đó, ông khoe khoang: “Chú đặt mua cho cháu một chiếc điện thoại mới trên mạng, cấu hình mới nhất đấy, để livestream bằng chiếc điện thoại đó, chiếc điện thoại cũ để xem bình luận của khán giả, cháu có thể tương tác với mọi người.”

“Chú Lan, chú am hiểu quá.” Ngạn Sơ nói với giọng điệu ngưỡng mộ, “Đợi cháu kiếm được tiền, cháu sẽ mua quà cho chú.”

“Khụ khụ!” Ngạn Cẩn cố tình ho khan.

Ngạn Sơ vội vàng bổ sung thêm một câu: “Cũng mua quà cho ba và bà nội.”

“Ha ha ha ha, Tiểu Sơ nhà mình ngoan nhất, đúng là không uổng công cưng chiều cháu.” Chu Lan rất thích xoa đầu cháu trai mình, như thể đang vuốt ve thú cưng vậy, ông càng ngày càng yêu quý đứa trẻ này, ngoan ngoãn, nghe lời, lại còn đáng yêu.
Hai ngày sau.

Chuẩn bị xong mọi thứ, Ngạn Sơ bắt đầu thử livestream.

Thiết lập giao diện và tiêu đề livestream, tạo livestream trực tiếp, sau khi trải qua một vòng kiểm duyệt, tài khoản được thông qua, có thể livestream ngay lập tức.

【Cùng nhau thêu hoa nào!: Điểm danh ngày 1, hoa văn hôm nay: Hoa thược dược!】

Ngạn Sơ đơn giản, trực tiếp giới thiệu bằng chữ, sau khi điều chỉnh vị trí điện thoại, cậu bắt đầu làm việc.

Ngạn Sơ chỉ cần cầm kim chỉ lên là có thể nhanh chóng tập trung, sự tập trung của cậu cao hơn người bình thường.

Hình vẽ hoa thược dược được phác họa từ trước, cậu chỉ cần thêu dọc theo đường vẽ là được.

Trong mười phút đầu tiên, trong phòng livestream không có một ai, Ngạn Sơ cũng không thèm nhìn sang màn hình điện thoại phụ, ánh mắt đều tập trung vào tác phẩm thêu.

Cậu dường như đang làm việc một cách rất thành kính, có lẽ người khác sẽ cảm thấy vô cùng nhàm chán, nhưng cậu lại say mê nó đến lạ thường.

Càng thêu càng thuận tay, tốc độ di chuyển của ngón tay cũng dần dần tăng tốc, kim thêu lần lượt đâm xuyên qua tấm vải, rồi lại lặn xuống phía dưới, kim động, chỉ đi, một cánh hoa màu hồng nhanh chóng được hoàn thành.

Lúc này, nửa tiếng đã trôi qua.

Ngạn Sơ định thay một cuộn chỉ màu hồng đậm hơn để thêu viền, lúc này, cậu mới dừng lại, liếc nhìn sang màn hình điện thoại phụ.

Cậu ngạc nhiên mở to hai mắt, không biết từ lúc nào, trong phòng livestream đã có hơn ba trăm người xem.

【Vừa mới vào, suýt nữa thì lướt qua rồi, may mà nhìn thấy đôi tay này, lập tức quay trở lại phòng livestream.】

【Bấm vào tiêu đề xem thử, ban đầu tưởng là streamer nữ, nhưng mà nhìn thấy đôi bàn tay này… tôi xem liền tù tì hai mươi phút rồi đấy, có ai hiểu cho lòng tôi không?】

【Những người vào xem livestream này đều là “fan cuồng” bàn tay sao? Tôi thì khác, tôi thực sự muốn học thêu thùa, nhưng streamer thêu nhanh quá, tôi mới thêu được một sợi chỉ, thì streamer đã thêu xong cả một cánh hoa rồi.】

【Vừa muốn xem thêu hoa, lại vừa muốn nhìn tay streamer, hai con mắt cứ liếc qua liếc lại, hoa cả mắt, tôi muốn xem hết, phải làm sao bây giờ?】

【Thời buổi này hiếm có chàng trai nào làm mấy chuyện thêu thùa, tôi quyết định follow streamer này ngay lập tức, để sau này không lạc mất “cục cưng” của tôi, mọi người ơi, mau lưu lại phòng livestream này đi, đúng là “tiên phẩm” đó!】

【Hình ảnh thì đẹp thật đấy, nhưng mà yên tĩnh quá, nếu streamer có thể nói chuyện thì tốt biết mấy.】

【Đừng ép buộc streamer, người ta muốn yên tĩnh thêu thùa, tôi thấy như vậy rất tốt, lỡ như streamer không tự tin về giọng nói của mình, nói chuyện rồi bị mọi người chế giễu, chi bằng im lặng.】

【Lâu lắm rồi mới thấy có phòng livestream yên tĩnh như vậy, bây giờ ngay cả phòng livestream của mấy streamer chuyên ngủ cũng bật nhạc nền, streamer này chắc là lần đầu livestream, nên không bật nhạc.】

Ngạn Sơ dừng lại động tác trên tay, nghiêm túc xem bình luận của khán giả, đây là lần đầu tiên livestream, quả thực cậu hơi bối rối.

Nhớ đến lời dặn của chú Lan, tương tác với khán giả thì mới có thể giữ chân fan, Ngạn Sơ tự nhủ, rồi lấy hết can đảm lên tiếng:

“Xin lỗi mọi người, vừa rồi tôi mới nhìn thấy có nhiều người xem như vậy, có bạn nói hơi yên tĩnh, vậy… mọi người muốn nghe nhạc gì, tôi sẽ bật ngay bây giờ.”

Ngạn Sơ vừa dứt lời, bình luận như dừng lại hai giây.

Ngay sau đó là vô số bình luận xuất hiện với tốc độ chóng mặt.

【A a a a a… giọng nói này… Tôi có thể!!!!】

【Tôi tưởng tôi chỉ là “fan cuồng” bàn tay, nhưng giờ phút này tôi đã trở thành “fan cuồng” giọng nói.】

【Wocao, đúng là con trai thật kìa, ban đầu tôi chỉ nhìn thấy tay còn không dám khẳng định, giọng streamer thật dịu dàng, tôi rất thích!!!】

【Nếu follow streamer “báu vật” này bây giờ, sau này cậu ấy nổi tiếng, tôi chính là fan cấp bậc nguyên lão, mau tặng ngay một cái bảng tên người hâm mộ.】

【Tay đẹp, giọng nói hay, kệ đi, trong đầu tôi đã tự động hình dung ra một anh chàng đẹp trai!】

【Mọi người ơi mau follow đi! Khi nào lượt follow đạt đến một con số nhất định, biết đâu streamer sẽ chịu lộ mặt để tặng quà tri ân đấy.】

【Tiểu ca ca muốn bật bài gì cũng được, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc cậu thêu thùa là được.】

“Vậy tôi sẽ bật nhạc không lời nhé, nhạc cụ dân tộc ấy.”

Bình thường, Ngạn Sơ thêu thùa không có thói quen nghe nhạc, nhưng môi trường ồn ào cũng sẽ không ảnh hưởng đến công việc của cậu.

Vì là yêu cầu của người hâm mộ, hơn nữa cũng không phải chuyện gì khó khăn, đương nhiên là Ngạn Sơ phải cố gắng đáp ứng.

Một lúc sau, tiếng đàn tranh du dương, réo rắt vang lên, kết hợp với hình ảnh Ngạn Sơ đang thêu thùa, tạo nên một khung cảnh vô cùng hài hòa.

Khán giả xem livestream đều cảm thấy tâm hồn bình yên trở lại.

Thêu thùa là một công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, cẩn thận, Ngạn Sơ tuy đã thành thạo, nhưng muốn thêu xong một bức tranh, vẫn cần phải tốn rất nhiều công sức, không thể nóng vội.

【Giờ phút này, tôi ngỡ như mình đang ở giữa một ngôi nhà nhỏ nép mình trong rừng trúc, lặng lẽ ngắm chàng công tử của lòng tôi múa kim thêu chỉ】

【Có vibe cổ phong rồi, kỹ thuật truyền thống kết hợp với âm nhạc truyền thống, trong nháy mắt đã đưa con người ta đến một thế giới khác.】

【Tiểu ca ca thường livestream vào lúc mấy giờ? Sau này ngày nào tôi cũng muốn ghé thăm phòng livestream này, mặc dù tôi không biết thêu thùa, nhưng nhìn người khác thêu hoa rất giải tỏa căng thẳng!】

【Yếu ớt hỏi một câu! phòng livestream chỉ toàn con gái thôi sao? Chỉ mình tôi là con trai thích xem thêu thùa thôi à? Còn có chút nghiện!】

【Anh bạn lầu trên ơi, hãy học theo streamer đi! Streamer cũng là con trai đấy!】

Ngạn Sơ liếc nhìn bình luận, sau đó đáp lời: “Nếu không có gì thay đổi, sau này tôi sẽ livestream từ 9 giờ sáng đến 12 giờ trưa, chiều từ 2 giờ đến 5 giờ, còn buổi tối thì sẽ thông báo sau, nếu livestream thì sẽ là từ 8 giờ đến 10 giờ tối.”

【Chết tiệt! Gen của “nô lệ tư bản” bị thức tỉnh rồi! Trước là khoảng thời gian mà hội người hay tăng ca yêu thích đúng không? ôi, sao streamer không nghỉ thứ bảy, chủ nhật?】

【Streamer livestream cả ngày, chẳng lẽ là làm full-time sao? Tôi chỉ có thể xem livestream sau khi tan làm, hy vọng streamer sẽ lưu lại video phát sóng trực tiếp.】

【Nếu streamer livestream từ 8 giờ đến 12 giờ tối, thì lượng người xem sẽ cao hơn đấy.】

Ngạn Sơ khó xử nói: “Mỗi ngày 10 giờ là tôi đi ngủ rồi, livestream đến nửa đêm, tôi không chịu nổi.”

【Tiểu ca ca nghỉ ngơi giờ giấc tiêu chuẩn quá! Mẹ ơi!, tiểu ca ca bao nhiêu tuổi rồi? Nghe giọng nói thì hình như không lớn lắm, thời buổi này vẫn còn có thanh niên không thức đêm sao?】

“Vừa tròn 20 tuổi, tôi đúng là không thể thức khuya được.” Ngạn Sơ thành thật đáp, không giấu giếm bất kỳ điều gì.

Bình luận như muốn bùng nổ vì sự đáng yêu của Ngạn Sơ, ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của khán giả, giọng nói lại còn hay đến vậy, làm sao có thể không yêu streamer chứ!

【Mới 20 tuổi thôi á! Trẻ quá, tôi – một bà cô già sắp đỏ mặt rồi!】

【Là em trai kìa! Sau này tôi sẽ gọi cậu là em trai Vân Sơ!】

【Em trai Vân Sơ ơi, em có người yêu chưa? Chị gái hơn em 6 tuổi, có thể cho chị vào danh sách lựa chọn không? (Nháy mắt jpg.)】

“Tôi… Tôi chưa có người yêu.” Ngạn Sơ lúng túng đáp, giọng nói trở nên dịu dàng hơn, “Nhưng có lẽ tôi sẽ không cân nhắc chị đâu.”

【Tại sao? Tại sao? Em không thích yêu chị em hơn tuổi à? Hu hu hu!】

【Vậy là em có cơ hội rồi! Em nhỏ hơn anh một tuổi! Cô gái vừa mới vào đại học, hãy cân nhắc em đi ~】

“Không phải nguyên nhân này đâu, sau này tôi chỉ thích con trai thôi, xin lỗi.”

Ngạn Sơ thành thật đáp, khiến bình luận tràn ngập dấu chấm than.

【!!!!!】

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi