SAU KHI GIẢI NGHỆ, CA NHI NỔI TIẾNG NHỜ THÊU THÙA

Ngạn Sơ đến ngày hôm sau mới biết tin Vệ Đình Tiêu đã rời khỏi đây.

Trên WeChat, Vệ Đình Tiêu đã gửi tin nhắn tạm biệt cho cậu lúc 5 giờ sáng.

Trước khi đối phương rời đi, họ đã không gặp được nhau, trong lòng Ngạn Sơ vẫn có chút tiếc nuối.

Nhưng nghĩ đến tính chất công việc của Vệ Đình Tiêu, cậu lại rất thông cảm cho đối phương.

Có lẽ là vì phải chạy lịch trình tiếp theo nên mới không có thời gian tạm biệt trực tiếp, đến tận rạng sáng mới nhắn tin, có thể… lúc đó Vệ Đình Tiêu mới về nhà.

Đi đường xa chắc cũng mệt lắm.

【YS】: Chúc mừng anh đóng máy, làm việc vất vả rồi, nhớ nghỉ ngơi cho tốt nhé.

【YS】: Anh Đình Tiêu, mong sớm gặp lại anh.

Ngạn Sơ vốn tưởng đối phương còn chưa ngủ lúc 5 giờ sáng, giờ này chắc Vệ Đình Tiêu vẫn chưa dậy.

Ai ngờ lại nhận được tin nhắn trả lời ngay lập tức.

【Night】: Có cơ hội anh nhất định sẽ quay lại chỗ mọi người, phong cảnh trên núi đẹp, không khí trong lành, rất thích hợp để ở lâu dài.

【Night】: Lần sau anh đến, nếu không ở homestay, em có cưu mang anh không?

Ngạn Sơ không hiểu ẩn ý trong lời nói của Vệ Đình Tiêu.

【YS】: Tất nhiên rồi, nhà em còn mấy phòng trống trên lầu, anh muốn ở bao lâu cũng được.

【Night】: Thật không? Không lừa anh đấy chứ? Vậy anh đến ở ké nhà em nhé.

Ngạn Sơ nhìn màn hình cười.

【YS】: Được chứ, như vậy bà nội nhất định sẽ rất vui.

【Night】: Nhưng anh lấy thân phận và lý do gì để ở ké nhà em đây? Cũng không thể nào ở ké nhà bạn bè mãi được đúng không?

Người nào đó đang ra sức ám chỉ… nhưng mà đối phương lại không hiểu được

【YS】: Nhận anh làm anh trai nhé, sau này anh ở nhà em chính là lão đại, em là lão nhị.

【Night】: Thôi vậy đi, trong gia đình, anh vẫn luôn là anh trai, muốn đổi một chút.

【YS】: Anh muốn đổi thành gì?

Đổi thành bạn trai được không?

Vệ Đình Tiêu nhịn xuống cơn bốc đồng, không nói ra lời trong lòng.

Bây giờ mà nói thẳng ra sợ sẽ dọa Ngạn Sơ.

Vệ Đình Tiêu không nói, Ngạn Sơ tự mình sắp xếp thân phận bừa bãi.

【YS】: Anh muốn làm chú Vệ cũng được, em không quan tâm đến bối phận.

Vệ Đình Tiêu: “…”

Đứa nhóc này có chấp niệm gì với vai chú sao?

Thôi, cứ từ từ đã, hắn nhất định không thể nóng vội, dục tốc bất đạt.

Ngạn Sơ trò chuyện với Vệ Đình Tiêu một lúc rồi dậy bắt đầu làm việc.

Đồ thêu của khách hàng đầu tiên đã hoàn thành, ngày mai có thể gửi đi, thật vui.

Cậu đã bỏ tâm sức để thiết kế những lá bùa hộ mệnh này, cho ba mẹ là “Kiện khang trường thọ”, cho em trai là “Tiền đồ như gấm”, cho bản thân W là “Bình an hỷ lạc”.

Màu sắc lần lượt là: xanh đen, hồng nhạt, xanh nhạt, đỏ cam.

Mỗi cái đều được phối tua rua màu tương ứng ở phía dưới, dây treo màu đỏ, được thắt thành hình nút thắt Trung Quốc.

Bao bì được đựng trong hộp dài hình chữ nhật tinh xảo, bốn lá bùa hộ mệnh được đựng riêng trong bốn hộp nhỏ.

Cuối cùng cho tất cả vào chung một hộp lớn cùng với bức tranh thêu Song ngư đồ. Bên trong lót xốp rồi dùng vải lót màu vàng phủ lên một lớp, một số vật phẩm được kẹp bên trong vừa vặn.

Vừa đóng gói xong thì nhận được điện thoại của đồng đội cũ.

“Đội trưởng Dụ.” Ngạn Sơ rất vui khi nhận được điện thoại của họ, giọng nói tràn ngập niềm vui.

“Tiểu Ngạn, dạo này mọi việc đều ổn chứ? Lần trước em nói đang làm livestream, tình hình thế nào?” Dụ Thần Chu ân cần hỏi han.

“Đội trưởng Dụ, em sống rất tốt, hơn nữa còn kiếm được tiền nhờ livestream, còn mọi người thì sao?” Ngạn Sơ thành thật trả lời.

Trong điện thoại, giọng nói của Vưu Kỳ đột nhiên chen vào.

“Tiểu Ngạn Tử! Mấy tháng nay tụi anh bận muốn chết luôn! Thật xin lỗi, không có thời gian vào livestream ủng hộ em.”

“Không sao đâu, em cũng chỉ mới bắt đầu thôi, vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu, không đáng nhắc đến, mọi người dù bận cũng phải chú ý sức khỏe, đừng để kiệt sức.” Ngạn Sơ an ủi.

Vưu Kỳ nghe thấy giọng Ngạn Sơ lại muốn khóc.

“Vẫn là Tiểu Ngạn Tử nhà chúng ta chu đáo nhất! Hu hu hu! Anh nhớ em quá!”

Quan Sóc bên cạnh nói một câu: “Ý cậu là tôi không đủ chu đáo à? Bản thân cậu luyện tập không đạt yêu cầu, còn trách tôi áp bức cậu.”

Vưu Kỳ: “Tránh ra tránh ra! Anh Sóc tránh xa ra! Em còn chưa nhắc đến anh, anh xen vào làm gì? Ồ ~ Anh cũng muốn nói chuyện với Tiểu Ngạn Tử, nhưng ngại không dám nói đúng không?”

Quan Sóc: “Cậu đang nói nhảm gì vậy, tôi…”

“Là anh Quan Sóc sao?” Ngạn Sơ chen vào một câu khi hai người đang cãi nhau.

“Là… là tôi.” Quan Sóc không hiểu sao lại căng thẳng.

Rõ ràng đều là những người cùng nhau luyện tập mỗi ngày trước đây, đáng lẽ phải rất thân thiết, nhưng đối phương chỉ mới rời đi ba tháng, dường như đã có một khoảng cách.

Khiến anh không dám lớn tiếng, giọng điệu tự động trở nên nhẹ nhàng hơn.

“Một rapper như anh bị sao vậy, Tiểu Ngạn Tử gọi anh một tiếng anh đã bị khống chế rồi? Trong lòng vui muốn chết còn giả vờ bình tĩnh, chẳng real chút nào.” Vưu Kỳ không chút lưu tình “bóc phốt”.

Quan Sóc tức giận: “Tên Vưu Kỳ chết tiệt, im miệng cho tôi!”

Khi hai người đang ồn ào bên cạnh, Tống Thức An cuối cùng cũng có thể đến gần điện thoại để nói chuyện với Ngạn Sơ.

“Tiểu Ngạn, bọn anh sắp phát hành album mới rồi, tháng đầu tiên sau khi phát hành album sẽ tổ chức concert đầu tiên của SAP, nội dung biểu diễn chính là nội dung của album mới này, đến lúc đó…”

“Em muốn đến xem concert của bọn anh không?”

Ngạn Sơ không chút do dự trả lời: “Nhất định phải đến chứ! Em đã nói khi nào mọi người bước lên sân khấu lớn hơn, em sẽ đến cổ vũ cho mọi người mà.”

Ngạn Sơ cảm thấy SAP bây giờ như một con hắc mã, đang ngày càng làm tốt hơn.

Có thể hoàn thành album trong thời gian ngắn như vậy, chắc hẳn họ đã phải chịu đựng rất nhiều khó khăn.

“Được, vậy đến lúc đó anh sẽ thông báo thời gian cụ thể cho em, bọn anh sẽ sắp xếp chỗ ngồi VIP cho em.”

“Vâng.”

“Nói vậy nhé, tạm biệt, cúp máy đây.”

“Ừm, tạm biệt, mọi người cố lên.”

Cúp điện thoại, trong lòng Ngạn Sơ cũng rất xúc động, cậu tin rằng họ sẽ gặt hái được thành quả trong nỗ lực của mình, leo lên đỉnh cao hơn.

Ngạn Sơ thực sự rất mừng cho bạn bè, mỗi người bọn họ đều sẽ ngày càng tốt hơn…



Tháng ba. Tài khoản Weibo chính thức của nhóm nhạc nam SAP đã đăng tin tức về album mới.

Tên album là 【Một phần năm】, trong album có tổng cộng 10 bài hát, lần lượt là——

《Ác ý thuần khiết》

《Chiếc mặt nạ không thể tháo xuống》

《Thuyết nạn nhân có tội》

《Mảnh vỡ vực sâu》

《Xin lỗi, tạm biệt》

《Gió thoảng mây bay》

《Mây tan mưa tạnh》

《Cậu ấy nói em rất ổn》

《Mang theo ước mơ》

《Cùng nhau bay》



Vừa ra mắt album này, những fan có chút đầu óc liền nhận thấy có gì đó không ổn từ tên bài hát.

【Bây giờ SAP chỉ còn bốn người sáng tác album, tại sao lại đặt tên là Một phần năm, chẳng lẽ… là ý mà tôi đang nghĩ sao?】

【Rõ ràng là có ý nhắc đến người đã rời nhóm trước đó, mấy cái tên bài hát này, nếu xếp theo thứ tự, giống như đang kể chuyện vậy.】

【Vừa mới chạy đến nền tảng âm nhạc Candy mua album rồi, nghe xong một lượt, chỉ thấy càng nghĩ càng đáng sợ, còn cảm thấy một trận bi thương.】

【Lúc đó Ngạn Sơ bị công ty quản lý cố ý bôi đen, nên một đám cư dân mạng không biết gì cứ thế bị tư bản dắt mũi, chẳng phải 《Ác ý thuần khiết》 là đang nói đến chuyện này sao?】

【Công ty quản lý đặt ra hình tượng cho từng người, Ngạn Sơ buộc phải đóng vai bình hoa mặt đơ, nên mới là… 《Chiếc mặt nạ không thể tháo xuống》.】

【Chính vì vậy, mọi người vẫn luôn hiểu lầm cậu ấy, cho dù cậu ấy bị ép rời nhóm, người ngoài cũng sẽ chỉ cho rằng cậu ấy tự mình không chịu nổi, nếu không phải do vấn đề của cậu ấy, tại sao tư bản chỉ nhắm vào cậu ấy? Đây chính là 《Thuyết nạn nhân có tội》.】

【Tôi nhớ khoảng thời gian đó dư luận trên mạng về Ngạn Sơ đều rất tiêu cực, những bình luận ác ý đó giống như 《Mảnh vỡ vực sâu》.】

【Cho đến khi thực sự không còn lưu luyến gì với giới giải trí nữa, nói một câu 《Xin lỗi, tạm biệt》, rồi biến mất khỏi tầm mắt mọi người… Mẹ ơi! Tôi muốn khóc!】

【Sau đó theo thời gian trôi qua, những người hóng chuyện cũng sẽ quên đi chàng trai từng bị ác ý đẩy lên đầu sóng ngọn gió, như thể 《Gió thoảng mây bay》, không còn gây ra bất kỳ gợn sóng nào nữa.】

【Giọng điệu của những bài hát sau dường như bắt đầu tươi sáng hơn, tôi đoán Ngạn Sơ sau khi rời giới giải trí sống rất tốt, sau 《Mây tan mưa tạnh》, là 《Cậu ấy nói em rất ổn》, để bạn bè không phải lo lắng…】

【Cho dù bây giờ SAP chỉ còn bốn người, nhưng vẫn sẽ 《Mang theo ước mơ》, mang theo ước mơ của đồng đội cũ, 《Cùng nhau bay》, bay đến nơi cao nhất, xa nhất.】

【Nghe xong tôi khóc luôn, tôi là một cô gái mạnh mẽ mà giờ lại khóc như một con chó vậy.】

【Hu hu hu, mắt tôi sao cứ chảy nước thế này, tôi không chịu nổi nữa, tôi phải gửi cho đứa bạn thân, bảo nó cũng đi mua album.】

Con mắt của quần chúng rất sáng suốt, cư dân mạng phân tích một chút, lại ghép thành một cốt truyện đại khái về sự kiện Ngạn Sơ rời nhóm lúc đó.

Fan đến, người hóng hớt đến, các tài khoản marketing đến, người yêu âm nhạc đến, người viết truyện cũng đến…

Và ngay lúc này, một người ẩn danh đã tung tin cựu quản lý của SAP biển thủ tài sản của nghệ sĩ.

Và còn có bằng chứng ghi âm xác thực.

“Ông bớt xén nhiều tiền lương của nó như vậy, nó sẽ không nổi loạn sao?”

“Nó có bối cảnh gì đâu, chỉ là một thằng nhóc còn hôi sữa, lấy gì mà nổi loạn? Mỗi tháng cho nó tám trăm tệ tiền lương cố định là tốt lắm rồi, công ty còn bao ăn bao ở, nó chỉ là một thực tập sinh, còn muốn gì nữa?”

“Sau này nó debut sẽ biết ông đang lừa nó đấy.”

“Biết thì biết thôi, nó đang trong thời hạn hợp đồng cũng không thể rời đi, nhà nó nghèo rớt mồng tơi, cũng không có tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, nếu không nó cũng chẳng bỏ học từ nhỏ để đi làm, đợi nó debut kiếm được tiền rồi tính sau, chia cho nó một hai phần trăm tiền thù lao quảng cáo tượng trưng là được rồi.”



Sau đó còn có một số đoạn hội thoại không quan trọng, nhưng mỗi câu đều thể hiện sự khinh thường của người quản lý đối với nghệ sĩ.

Trong nhóm SAP, người duy nhất làm thực tập sinh khi chưa đủ tuổi chỉ có Ngạn Sơ, người quản lý đang nói đến ai, khỏi phải bàn cãi.

Lượng thông tin này còn gây sốc hơn cả album mới.

Không chỉ người hâm mộ cũ của Ngạn Sơ phẫn nộ, mà cả những fan của các thành viên khác trước đây không ưa Ngạn Sơ cũng cảm thấy ghê tởm vì đoạn ghi âm này.

Cư dân mạng phần lớn là thương cảm cho Ngạn Sơ. Từ nhỏ đã phải bươn chải kiếm sống, lại còn bị người quản lý đen tối lừa gạt.

【Không được rồi, tay tao ngứa quá, tên quản lý cũ của Sát đoàn tên gì? Bây giờ đang làm ở đâu? Tao muốn chém chết hắn ta!】

【Tốt lắm, cứ nhắm vào đứa không có bối cảnh mà lừa đúng không? Chuyện này công ty phải điều tra nghiêm túc, tôi chẳng có tài cán gì, chỉ biết báo cảnh sát thôi.】

【Bây giờ trong đầu tôi toàn là hình ảnh Ngạn Sơ nhỏ bé lúc đó đến thành phố xa lạ này, vừa bỡ ngỡ, vừa vô lực, vừa sợ hãi.】

【Vì không hiểu quy tắc của giới giải trí, một đứa trẻ ngây thơ bị tên quản lý đen tối coi như con rối, tôi còn nhớ bức ảnh Ngạn Sơ đăng hôm rời nhóm, đó có lẽ là lần cậu ấy cười tự nhiên nhất.】

【Những ngày tháng gian nan đó, Ngạn Sơ đã trải qua ba năm, từ vị thành niên đến trưởng thành… A a a, đột nhiên thấy thương cậu ấy quá!】

【Trước tiên tôi mua album mới của SAP cái đã, sau đó lại đến Weibo chính thức của Long Phong Entertainment chửi rủa lũ chó già đó, ngoài tên quản lý cũ ra, chắc chắn còn có vấn đề ở cấp cao của công ty này! Cuối cùng tôi lại đến Weibo của Ngạn Sơ xin lỗi, xin lỗi cậu, lúc đó tôi đã mù quáng hóng hớt, chửi bới cậu, tôi có tội!】

Có rất nhiều cư dân mạng lúc đó bị tư bản và dư luận dắt mũi, giờ đây, sự việc đã có bước ngoặt lớn, đều vào Weibo của Ngạn Sơ để xin lỗi.

Mặc dù Ngạn Sơ đã không cập nhật Weibo nữa, có thể sau này cũng sẽ không đăng nhập vào tài khoản này, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể bày tỏ sự hối hận của mình ở đây.

Rất nhiều lúc con người đều sẽ đưa ra quyết định khiến bản thân phải hối hận.

Chàng trai năm đó đã không còn nữa, nỗi đau và sự tiếc nuối muộn màng của mọi người mới ập đến như sóng thần.

Vệ Đình Tiêu chính là nhắm vào mục đích này.

Tung tin này ra vào thời điểm thích hợp nhất, sẽ khiến dư luận có hiệu quả mạnh mẽ hơn.

Chàng trai của hắn, cũng nên được minh oan.

“Thiếu gia, khoảng thời gian cậu vắng mặt, Vương Thế Cương đã đi theo Giả Sùng.”

“Hai người đó cấu kết với nhau rồi sao? Đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.” Vệ Đình Tiêu nhận được điện thoại của người mà mình sắp xếp, uể oải nói.

“Vâng… hơn nữa còn đang âm thầm hãm hại các công ty khác, đó đều là những công ty thiếu gia đã từng đầu tư hợp tác.”

“Cứ mặc kệ chúng, họ Vương sắp vào tù rồi, để tôi nghĩ xem… làm thế nào để đưa cả Giả Nhị vào cùng nữa.”

Vệ Đình Tiêu xoay xoay cây bút trong tay, nở nụ cười nham hiểm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi