SĨ QUAN ĐÀM THÂM YÊU

18.

Đêm hôm đó, như anh nói, Đàm Ngộ không hề chạm vào tôi, chỉ lặng lẽ ôm tôi vào lòng.

Tôi cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết trong vòng tay anh, sự tiếp xúc cơ thể nâng cao tình cảm.

Trong bóng tối, tôi trở nên can đảm hơn, ngước lên nhìn anh.

“Em muốn hôn.”

Nương theo ánh trăng, tôi có thể nhìn thấy anh đang cúi xuống nhìn tôi, tôi rụt đầu lại.

“Nhìn anh này.”

Vừa mới ngẩng đầu, trên môi đã có cảm giác mềm mại, cực kỳ dịu dàng, vừa mới tỉnh táo lại tôi lại thấy hơi say.

……

“Ngủ đi.” Anh vuốt nhẹ lưng tôi như đang dỗ dành một đứa trẻ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi