SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Lãng phí thời gian và sức lực cho bọn họ, quả thật là lãng phí cuộc sống của chính mình!

Nhưng Lâm Vũ Chân không nhìn nhận theo cách như vậy.

Cô cảm thấy, có thể giúp đỡ người khác là rất có ý nghĩa, cho dù chỉ là một người.

Nghe thấy tiếng bước chân, Lâm Vũ Chân không hề ngẩng đầu lên, vẫn cứ viết viết vẽ vẽ rồi trực tiếp nói: “Đề xuất của mấy người Lý Đông, em đều thêm vào rồi, bây giờ bản kế hoạch đã càng hoàn hảo hơn rồi, chỉ là em cảm giác khi thực hiện, sẽ không dễ như vậy, em cảm thấy vẫn cần phải sửa” Cô nói xong, không hề có tiếng trả lời, Lâm Vũ Chân quay đầu nhìn một cái, thấy Giang Ninh đứng chắp tay ra sau, vẻ mặt thần thần bí bí.

“Sao vậy?”

“Mang đến cho em một thứ hay ho” Giang Ninh cười nói: “Em đoán thử xem?”

Đã đến lúc nào rồi, phải bàn chuyện chính chứ.

“Kem ư?”

Mắt Lâm Vũ Chân lập tức sáng lên.

“Vợ anh đúng thật là thông minh!”

Tay Giang Ninh lấy một chiếc kem từ phía sau ra, Lâm Vũ Chân đột nhiên nheo mắt lại.

Thời tiết thay đổi, cô ở khách sạn, cũng cảm thấy rất khó chịu.

Giang Ninh đúng là hiểu mình quá đi!

Cô vội vàng đứng bật dậy, lao lên muốn ăn, Giang Ninh lại xé vỏ ra, trực tiếp cho thẳng vào miệng mình, trên mặt nở một nụ cười xấu xa.

“Nhưng mà, em không được ăn.”

“Hả?”

“Tính thử ngày đi” Giảng Ninh nói với vẻ ngây thẳng: “Đồng chí Lâm Vũ Chân, anh chỉ là muốn cho em một bài kiểm tra nhớ nhỏ thôi, em lại không vượt quá nổi thử thách như vậy, chồng em rất thất vọng về em. “Lâm Vũ Chân tức đến nghiến răng nghiến lợi, bị Giang Ninh biết được chu kì của mình, đến việc ăn kem cũng cần để anh cho phép sao?

Khuôn mặt cô đầy vẻ tức giận, trong lòng lại thấy ấm áp, nói với vẻ đáng thương: “Chỉ ăn một miếng thôi mà?

“Hử?”

Giang Ninh nghiêm mặt lại.

“Vâng, em biết rồi, không ăn là được chứ gì” Lâm Vũ Chân nhún vai, vẻ mặt bất lực, cô cũng đã quen với ông chồng này của mình rồi.

Cô quay về ngồi trên ghế, nhìn bản kế hoạch trong tay, còn Giang Ninh ngồi đối diện cô, vừa ăn kem, vừa nghe cô nói những điểm cần sửa đổi, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng m*t kem, khiến Lâm Vũ Chân bị k1ch thích tới mức muốn cắn Giang Ninh một cái.

“Sau khi sửa đổi xong, kế hoạch này thế nào?”

Lâm Vũ Chân ngẩng đầu lên, Giang Ninh đã ăn xong rồi.

“Được”

“Được chỗ nào?”

“Chỗ nào cũng được hết, chỉ cần là em viết, thì chắc chắn không có vấn đề” Giang Ninh cười nói: “Kể cả không được, anh cũng sẽ bắt nó phải được” Lâm Vũ Chân không nói gì nữa, cô sợ bản thân mình cứ được Giang Ninh nuông chiều thế này, sẽ bị anh chiều hư mất.

Cô đặt bản kế hoạch xuống, nhìn Giang Ninh một cách nghiêm túc”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi