SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Là bởi vì Trần Hoang Đường à?” Lâm Vũ Chân rất thông minh, lập tức đã phản ứng lại.

Ở đây đã không có người ngoài, cái tên Trần “nói dối” này đã có thể nói ra rồi.

Giang Ninh đứng dậy, vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt vui cười của Lâm Vũ Chân: “Bà xã của anh thật thông minh”

“Được rồi, thu dọn đồ đạc trở về Đông Hải đi. Đến từ miền Bắc, sẽ có rất nhiều người tới tìm, phàm nhân mà” Nói xong, Giang Ninh quay người rời đi, Lâm Vũ Chân ngay lập tức theo sau.

Đối với chồng của mình, cô luôn tin tưởng trăm phần trăm.

Tuy rằng đôi khi không hề biết ý tứ đó là thế nào, nhưng chỉ cần chờ đợi, cô sẽ rất rõ ràng.

Cùng thời điểm đó.

Ở nước ngoài, sân bay thành phố cờ bạc.

Nhà họ Bảo đã thuê máy bay chở rất nhiều người trở lại †rong nước.

Giang Ninh càng thốt ra những lời độc ác bao nhiêu thì Bảo Vinh Đông càng muốn tát vào mặt anh. Để cho càng nhiều người quay trở lại, hiển nhiên ông ta chính là muốn mọi người nhìn thấy, nhà họ Bảo ông ta muốn quay lại, không ai có thể ngăn cản được.

“Chỉ dùng người của chúng ta bao gồm cả nhân viên đội bay” Đây là mệnh lệnh của Bảo Vinh Đông.

Ông ta vô cùng cẩn thận không dám có lấy một chút qua loa nào.

Sau bao nhiêu năm phát triển ở nước ngoài, đối thủ và kẻ thù của nhà họ Bảo không chỉ ở trong nước. Mà bản thân họ muốn trở về nước, một mặt là vì những lựa chọn trong tương lai, mặt khác là nhà họ Bảo hiện giờ đã có đủ sức mạnh để đứng vững vàng trong nước, thậm chí còn thách thức một vài gia tộc giàu có hàng đầu!

Ông ta có thể sử dụng thân phận ban đầu và các mối quan hệ của nhà họ Bảo để cướp bóc tài nguyên trong nước một cách tùy ý.

Mà bên nước ngoài này, nhà họ Bảo đã tạo dựng được chỗ đứng vững chắc ở thành phố cờ bạc, lại được sự trợ giúp của nguồn lực trong nước, việc vươn tới một đẳng cấp cao hơn cũng không phải là không thể.

“Gia chủ, nhóm đầu tiên, một trăm lẻ sáu người, tất cả đều là lực lượng dự bị của Thanh Môn đã lên máy bay, chuẩn bị lên đường” Cấp dưới báo cáo tình hình theo thời gian thực.

“Được rồi, chú ý mọi thứ” Bảo Vinh Đông nhắc đi nhắc lại, dặn dò nhất định phải chú ý. Ông ta luôn cảm thấy có một loại cảm giác không tốt, nhưng không thể nói cụ thể ra đó là gì.

Đứng trên sân đáp của sân bay, Bảo Vinh Đông đột nhiên cau mày khi nhìn chiếc máy bay đang từ từ khởi động.

“Có gì đó không đúng, cảm giác không đúng, rất không đúng!” Đột nhiên, sắc mặt của ông ta thay đổi, nhìn máy bay từ từ ngẩng đầu sắp cất cánh, chỉ cảm thấy trái tim đập loạn nhịp, nảy lên cực kỳ nhanh!

Ông ta mạnh mẽ vươn tay ra, giữ cửa sổ sát đất, máu trong người đang chảy với tốc độ vô cùng nhanh!

Máy bay ngóc đầu dậy cất cánh, nhưng nó còn chưa hoàn toàn rời khỏi mặt đất, lại đột nhiên run lên với một cơn chấn động dữ dội, quay ngoắt mãnh liệt. Đầu máy bay đập mạnh xuống mặt đất, nhất thời ánh lửa văng khắp nơi.

Giống như một trận động đất, bùng nổ dữ dội kịch liệt, ngọn lửa bay vút lên trời cao, k1ch thích hai tròng mắt của Bảo.

Vinh Đông, khiến đôi mắt ông ta như nứt toạc rat Quả nhiên đã xảy ra chuyện!

“Cứu người Ông ta nghiến răng, ngay lập tức ra lệnh.

Trên chuyến máy bay này, bọn họ đều là thế hệ trẻ của Thanh Môn, thậm chí còn có vài người là người trực hệ có máu mủ với nhà họ Bảo của ông ta!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi