SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Em…”

“Vợ à? Em đang ch ảy nước miếng sao” Giang Ninh cười cười, thành thạo cài cúc áo, không để ý đến đôi mắt mở to của Lâm Vũ Chân, sau đó anh kéo cô ra ngoài.

Bữa tiệc do Ngải Mỹ Nhĩ sắp xếp, Giang Ninh không muốn quấy rầy, nhưng Lâm Vũ Chân thật sự kiên quyết muốn đi.

Phụ nữ dù đơn giản đến đâu nhưng khi đề cập đến vấn đề chủ quyền đối với người đàn ông thì đó là một vấn đề không hề nhỏ.

Ngải Mỹ Nhĩ nói rằng cô ta muốn giúp Lâm Thị mở ra thị trường nước ngoài. Cô ta không chỉ chủ động giới thiệu những người từ Phòng Thương mại Hoa Minh mà còn giới thiệu các đối tác nhiều năm trong ngành làm đẹp cho tập đoàn Lâm Thị.

Nhiệt tình như vậy không thể tin được, cách đây không lâu, trụ sở của Slanka tại Trung Quốc vừa bị Lâm Thị đuổi ra ngoài.

Trong lúc này.

Trụ sở chỉ nhánh ở nước ngoài của tập đoàn Lâm Thị!

Trong một buổi chiều, những vết đen bám trên tường được dọn sạch sẽ, công nhân đã sơn lại tường, bố trí lại đường ống điện nước.

Bàn, ghế văn phòng, máy tính văn phòng và các thiết bị khác, mọi thứ đã sẵn sàng.

Ngay cả an ninh của cửa bị hỏng cũng được thay thế bằng một cái mới do Hướng Cao sắp xếp.

Màn đêm dần dần mờ ảo, ánh đèn hành lang leo lét, rõ ràng là việc tu bổ ở đây vẫn chưa được hoàn thành.

Vài bóng người vụt qua Anh Cẩu.

“Nhanh lên! Đuổi kịp!” Giọng nói giống như tiếng của những người tối hôm qua.

Tên cầm đầu cẩn thận nhìn xung quanh, vươn tay nắm lấy tay nắm cửa, chế nhạo: “Đã mất công đổi cửa, vậy mà không biết đổi thành cái khác tốt hơn. Loại khoá rẻ mạt này mà dám ngăn cản tôi sao?” Anh ta thật sự rất buồn cười. Cửa chống trộm đêm qua rõ ràng là cao cấp hơn, hôm nay lại thay đồ gì vậy?

Bọn họ đã mua nó từ chợ đồ cũ sao?

Anh ta lấy công cụ ra và xoay xoay mấy lần, sau đó một tiếng cạch vang lên, ổ khóa đã được mở ra!

“Vào đi!” Vài người bước vào ngay sau đó, trong ánh sáng lờ mờ, họ có thể nhìn thấy những bộ bàn ghế được sắp xếp gọn gàng, những chiếc máy tính mới tinh và những bức tường đã được sơn sửa lại.

Thế như trên chiếc ghế sofa lại có rất nhiều người đang ngồi đợi.

Chết tiệt, nhiều người quát.

Cạch cạcht!

Một âm thanh rõ ràng vang lên, đèn trong toàn bộ văn phòng đều được bật sáng ngay lập tức.

Vài người thấy thế che mắt lại, nhưng bọn họ vẫn không có phản ứng, cửa phía sau đóng sầm lại.

Họ quay quay lại và thấy răng bên trong cũng đã thay đổi một cánh cửa mới, đó là cửa sắt!

Liên tiếp có mấy cái khóa, trực tiếp khóa cửa sắt lại!

“Anh là ai…!” Sắc mặt thủ lĩnh đột nhiên thay đổi.

“Hỏi chúng tôi là ai sao?” Anh Cẩu ngồi ở chỗ đó, sắc mặt tối sầm lại, “Tôi cũng muốn hỏi anh, anh là ail” Nhìn thấy là vẻ mặt của người phương Đông, mấy người đó cũng lập tức hiểu ra.

Họ không ngờ rằng Lâm Thị thậm chí sẽ cử người đến canh chừng ban đêm ở đây.

Nhưng ngay cả như thì sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi