SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Lúc này, bọn họ hoàn hồn trở lại, không còn dấu vết sợ hãi, nhìn thấy Anh Cẩu chỉ có năm sáu người, bọn họ thậm chí không khỏi bật cười.

“Các người đến từ tập đoàn Lâm Thị phải không?” Người lãnh đạo nhìn thấy mấy người anh Cẩu thì bình tĩnh lại, “Các anh đã biết chúng tôi sẽ đến vào tối nay sao.”

“Đúng, chúng tôi không chỉ đến tối nay mà chúng tôi sẽ đến mỗi đêm. Và, cho dù anh có ở văn phòng nào, chúng tôi sẽ đến đó, thắp lửa cho các người mỗi ngày, sau đó thiêu rụi tất cả những thứ của anh, kể cả các người!”   Anh ta hơi nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Anh Cẩu, nhàn nhạt nói:”Anh có biết nguyên nhân là gì không?” Anh Cẩu đột nhiên đứng lên, nghiêng đầu giả vờ như không hề biết gì: “Tôi không biết”

“Bởi vì anh, anh đã làm sai chuyện!” Người đàn ông hét lớn, “Anh không biết điều gì là quan trọng nhất khi kinh doanh ở nước ngoài. Nếu anh đã không biết, thì tôi sẽ dạy cho anh hiểu ra rất nhiều điều!” Ngay khi giọng nói đó rơi xuống, người đứng sau anh ta liền lấy trong túi ra một can xăng lắc trước mặt Anh Cẩu và những người khác hòng đe dọa.

Xem ra, chỉ cần thủ lĩnh ra lệnh, bọn họ nhất định sẽ dám đốt trước mặt Anh Cẩu! “Cửa lớn phía sau không dễ mở như vậy, châm lửa cũng không thoát ra được đâu” Anh Cẩu bình tĩnh có chút đáng sợ, “Nếu không tin, các người có thể thử xem” Nghe vậy, sắc mặt của vài người hơi thay đổi.

Tất nhiên họ có thể thấy rằng ổ khóa sắt không phức tạp nhưng phải mất rất nhiều thời gian để mở, nếu như thực sự đốt lửa, thì cũng không ai có thể chạy trốn!

“Ha ha, chúng tôi cũng không ngốc như vậy, không muốn chết đi cùng các anh” Thủ lĩnh cười nói.

Anh ta không ngờ rằng mình sẽ bị phát hiện ngày hôm nay, và càng không ngờ anh ta lại không thể đốt nơi này trước mặt Anh Cẩu và những người khác.

Anh ta đến đây chỉ để làm một việc, dạy cho Lâm Thị một bài học nhỏ, nhưng anh ta không muốn tự chuốc lấy cái chết cho mình.

“Hôm nay, tôi chỉ cảnh cáo anh. Nếu anh không biết điều, đừng trách chúng tôi ra tay độc ác!” Nói xong xoay người rời đi.

Nhưng những người đang đứng ở cửa không có ý định mở khóa cửa cho bọn họ, không hề có ý nhường đường cho bọn họ đi ra.

“Có chuyện gì sao?” Thủ lĩnh liếc mắt, uy hiếp, “Các người nghĩ chúng tôi không dám phóng hỏa?” Anh Cẩu chậm rãi đi về phía anh ta, sát ý trong mắt dần dần sôi trào!

Đã lâu rồi không xảy ra những vụ giết người.

Tâm tình Giang Ninh gần đây rất bình tĩnh, cho nên bọn họ cũng bình tĩnh lại, thế nhưng những con chó này thật sự cho rằng Lâm Thị là nơi dễ bắt nạt sao?

Anh ta thật sự cho rằng Giang Ninh sẽ để cho bọn họ liều lĩnh làm chuyện gì sao?

“Các người muốn làm gì!” Nhìn thấy Anh Cẩu đi tới, mấy người phía sau Anh Cẩu cũng đi theo, sắc mặt của những người đó hơi thay đổi, lập tức lại lấy xăng ra, ngay cả bật lửa cũng trực tiếp bật lên!

“Nơi này, bắt đầu từ hôm nay, nó thuộc về nhà họ Lâm” Anh Cẩu nhẹ giọng nói: “Còn ở đây, là họ Giang!”

“Ai muốn gây “Đường chết!

Anh ta đi từng bước về phía mấy người, sát khí càng ngày càng nặng, giống như một con sói dữ, lúc này lộ ra răng nanh sắc bén.

Ở đây chỉ có một con đường!”

“Đừng ép buộc chúng tôi!” Người dẫn đầu hét lên, “Đừng đến đây! Hãy để chúng tôi đi, nếu không, chúng tôi sẽ đánh lửa, tất cả mọi người cùng nhau chết ở chỗ này!” Bước chân của Anh Cẩu và những người khác cũng không dừng lại ở đó.

Trên mặt bọn họ không có chút nào sợ hãi, xem ra ngay sau đó dù có bị ngọn lửa nuốt chứng, thì lông mày của họ cũng không hề nhăn lại!

“Anh… AI” Tên cầm đầu chưa kịp nói xong đã bị Anh Cẩu đấm vào mặt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi