SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Bởi vì sau lưng anh ta, còn có Giang Ninh!

Anh Cẩu và những người khác đều lên xe và đi thẳng.

Trên mặt đất, Mã Khắc Lý vẫn ngồi đó, ướt đẫm mồ hôi, anh ta vẫn còn đang run rẩy.

Mấy chục người phía sau vẫn không ngừng la hét âm ï khiến da đầu anh ta tê dại!

“Anh… anh là ail” Mã Khắc Lý nghiến răng nghiến lợi, trong lòng đột nhiên cảm thấy oán hận Lệ Tuyên Hoành.

Tên khốn này nói rằng anh ta đang cho mình một khoản lớn, nhưng anh ta có dễ kiếm được khoản này như vậy đâu?

Liệu anh ta có tuyệt mệnh tại đây không?

Lệ Tuyên Hoành thậm chí còn cho phép mình ra tay với một người mà ngay cả anh ta cũng không dám xúc phạm đến!

Khốn khiếp!

Nhưng Giang Ninh yêu cầu anh ta ra tay ngược lại với nhà họ Lệ, anh ta cũng có chút do dự, Giang Ninh quá mạnh mẽ, không dám khiêu khích, lại càng không dám khiêu khích nhà họ Lệ.

Trong xe hơi.

Giang Ninh đã biết được từ lâu Mã Khắc Lý có thể không tin những gì anh nói.

Nhưng anh sẽ khiến Mã Khắc Lý phải nghe lời.

“Khẳng Đặc, cậu dẫn A Cẩu và những người khác đi dạo từng khu nhà” Khẳng Đặc sửng sốt: “Cái gì?”

“Truyền lời của tôi, trong mười ba khối của sòng bạc, chỉ cần là thương nhân Trung Quốc, không được quấy rối, không được tống tiền, không được trêu chọc bọn họ, nếu không, hậu quả tự chịu!”

“Hơn nữa, trong khu vực lân cận của bọn họ, chỉ cần là tài sản của nhà họ Lệ, tiêu diệt sớm càng tốt. Nếu như không thể làm điều đó, thì những người này sẽ tự chịu rủi ro!” Cả hai hậu quả đều tự chịu trách nhiệm, điều này khiến Khẳng Đặc run lên.

“Tất cả các khối khác sao?” Cổ họng anh ta trượt lên xuống, quả là điên rồ!

Mã Khắc Lý không quá mạnh, nhưng một số khu dân cư khác lại theo phong cách cổ điển mà những người đó thậm chí có rất nhiều súng. Họ đến đó chỉ với một vài người. Điều đó có điên rồ không?

“Đại ca nói đó là tất cả, thế thôi” Anh Gẩu gật đầu, “Ai mà không nghe lời..” Anh ta suy nghĩ một lúc, nên lấy đức xử lý những người đó, giảng đạo lý cho bọn họ hiểu, hay là dùng nắm đấm, đánh bọn họ phải nghe lời.

Giang Ninh không nói nhiều, cũng không cần nói nhiều, anh rời khỏi đám người anh em đó rồi trở về khách sạn trước.

Anh Cẩu và những người kia, đi xe hơi với Khẳng Đặc.

“Anh Giang nghiêm túc chứ?” Khẳng Đặc vẫn không thể tin được, chỉ có một vài người trong số họ thôi sao?

Anh ta nghĩ cần mang theo nhiều người hơn nữa, chứ bằng những người này mà đến nới đó thì chắn chắn là tìm kiếm cái chết!

“Nhiệm vụ của anh là dẫn đường.” Lão Lục lên tiếng: “Những chuyện khác thì giao cho chúng tôi xử lý, nhà họ Lệ là những người thằng khốn nạn, dám động vào người phụ nữ của Lão Ngũ, còn muốn động đến nhân viên của tập đoàn Lâm Thị, chắc chắn là đang muốn chết rồi!”.

Anh ta quay đầu nhìn về phía Anh Cẩu: “Anh chuẩn bị xong chưa?”

“Đương nhiên là tôi chuẩn bị xong, nhưng tôi đang suy nghĩ dùng cách nào.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi