SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Chờ ông ta lấy lại được chỉ nhánh dòng họ Slanka ở thành phố cờ bạc thì mọi thứ đều sẽ ở trong lòng bàn tay của ông ta!

Có dòng họ chống lưng, bọn họ sẽ trở nên mạnh mẽ không gì sánh được, cái gì mà Giang Ninh, cái gì mà Lâm Thị, đều chỉ là con kiến hôi mà thôi!

Ở trước mặt thế lực lớn đã tồn tại mấy trăm năm thì cho dù là Lâm Thị cũng quá nhỏ bé.

Màn đêm u ám đến mức không bình thường.

Dưới sự xa hoa truy lạc của thành phố không ngủ luôn ngợp trong vàng son này, dòng họ Slanka trở nên vô cùng yên tĩnh khiến cho rất nhiều người đều thấy hơi ngạc nhiên.

Ai cũng biết, thành phố cờ bạc của lúc này, bên dưới sự yên lặng càng là vô vàn điều không yên lặng.

Giống như là mặt biển êm ả nhưng bên dưới lại là sóng ngầm cuộn trào!

“Phụt” Một tiếng động rất nhỏ vang lên dường như đã phá vỡ sự cân bằng.

Bóng đen thoáng qua, mỗi cái chớp mắt là một bóng dáng   ngã ngổn ngang trên mặt đất.

Máu chảy đầy đất, nhuốm đỏ cây cỏ bên cạnh thi thể.

Mấy bóng người hiện lên liên tiếp, tốc độ cực kỳ nhanh!

Trong phòng khách, đèn đuốc vẫn sáng trưng!

Mãi đến đêm khuya, Cơ Đức vẫn không đi ngủ.

Ông ta biết rằng có người muốn tới!

“Con không đi” Amy lắc đầu, Cơ Đức để cô ta đi trước nhưng cô ta không muốn.

“Con cũng là một phần của căn nhà này, con không thể bỏ đi” “Các chỉ nhánh khác hoặc là âm thầm đầu hàng, hoặc là lựa chọn bỏ chạy, chúng ta muốn được độc lập, nhưng lại yếu ớt đến mức bị bọn họ nhẹ nhàng phá vỡ” Cơ Đức lắc đầu, thở dài nói: “Con có biết vì sao dòng họ cần phải thu tất cả các chỉ nhánh về hay không?” Đương nhiên là Amy biết.

“Vì tài nguyên, vì một nửa lượng tài nguyên mà mỗi chỉ nhánh dâng lên sẽ khiến cho dòng họ Slanka có thể không ngừng lớn mạnh” “Cũng không phải như vậy” Cơ Đức híp mắt, sâu trong ánh mắt hiện lên một tia sáng.

“Bọn họ đang sợ đó.” Amy ngẩn ra.

“Bọn họ đang sợ một vài người, sợ một vài thứ, sợ không có đủ năng lực bảo vệ? Một vài thứ…

Giọng nói của Cơ Đức có chút trầm thấp, thậm chí trong đó còn có cả sự tuyệt vọng và giải thoát.

Hình như đến lúc này đột nhiên ông ta không sợ chết nữa.

“Con lựa chọn nhà họ Lâm, lựa chọn Giang Ninh, có lẽ là đúng” Ông ta nhìn Amy nói: “Ba đã từng thăm dò anh ta không chỉ một lần, thực lực của người này rất mạnh, vốn ba dự định là nếu như chúng ta thất bại thì ít nhất con cũng có thể sống sót, con đi tìm anh ta đi” “Ba…

“Đi mau đi!” Cơ Đức quát to.

Hình như ông ta đã cảm giác được điều gì đó, Đặng Khẳng dám không kiêng nể gì như thế, không thể nào lại không có tông chủ chống lưng được.

Nếu như ông ta có thể ngóc đầu trở lại, nhất định sẽ dẫn theo cao thủ trong dòng họ tới!

Như vậy… Những cao thủ đang ẩn nấp trong màn đêm thật là đáng sợi “Con không đi!” Amy cũng rất kiên quyết: “Con là gia chủ tiếp theo của dòng họ Slanka, con phải ở lại đây” “Con…

“Râm!” Cơ Đức còn chưa nói xong, cửa phòng khách đã bị người †a đá một cái bay ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi