SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Rốt cuộc người tên Giang Ninh này là người như thế nào.

Tò mò, hoang mang.

Cùng lúc đó.

Trong núi Chung Nam, gia tộc Tư Mãt Tư Mã Như ngồi ở đại sảnh, sắc mặt âm trầm, đôi tay đặt trên tay vịn, ngón tay như thể sắp bóp nát tay vịn bãng gỗ kia.

“Gia chủ Tư Mã, đại nhân nhà tôi bảo tôi nói với ông rắng, gia chủ nhà họ Phương đích xác đã trở lại nhưng không lộ ra chút tin tức nào với bên ngoài, nếu không phải đại nhân Hồng Sơn phát hiện ra thì chẳng biết mấy ông sẽ bị giấu đến khi nào nữa!”

“Tám dòng họ lánh đời liên thủ lại không thể nhấc lên chút song gió gì ở Đông Hải? Bọn họ vậy mà bị cầm tù!”

Tư Mã Như tức giận đập bàn, giận dữ hét, “Còn có chuyện nào mất mặt hơn chuyện này nữa chứ?”

“Còn những nhà khác thì sao?”

Giọng nói của ông ta chứa đầy phản nộ và sát khí.

“Dường như còn chưa có tin tức, tôi đã đến nhà họ Tư Mã trước”

Thủ hạ của Phương Hồng Sơn trả lời Phương Hồng Sơn và nhà họ Tư Mã vấn luôn lui tới chặt chẽ, có bất kỳ tin tức gì cũng sẽ thông báo với nhau trước tiên.

Bọn họ không thể nào ngờ răng tám đại gia tộc liên thủ mà vẫn sẽ thất bại.

Tám cao thủ cấp bậc tông sư chí ít đều là trưởng lão, sức mạnh của bọn họ là thứ không thế nghỉ ngờ, nhưng sao lại Rốt cuộc Đông Hải là cái nơi quỷ quái gì thế?

“Trưởng họ Tư Mã, đại nhân Hồng Sơn nhờ tôi nhắc nhở mọi người rằng Đông Hải không đáng sợ, điều đáng sợ thật sự là Phương Uy và Giang Ninh ở Đông Hải đã hợp tác với nhau liên kết lừa người của bảy nhà khác”

Mặt của Tư Mã Cao biến sảc.

Không phải ông ta chưa từng nghĩ tới khả năng này, nhưng ông ta nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không thế.

Nhà họ Phương là một trong những Dòng họ lánh đời, tám Dòng họ lánh đời không thể thiếu gia tộc nào. Bãng không, cho dù có giành được quyền phổ thì cũng không thể khám phá bí mật bên trong, Phương Uy làm vậy là có ý gì?

Trừ khi ông ta muốn có thêm nhiều quyền lợi hơn cuốn quyền phổ.

“Trưởng họ Tư Mã, những gì cần nói tôi đã chuyển lời tới ông hết rồi, Đông Hải quả thực là nơi không dễ đối phó, nhưng nếu tám dòng họ lớn hợp lực lại với nhau thì tuyệt đối sẽ không như vậy, đại nhân dặn dò mọi người nhất định phải cẩn thận đề phòng Phương Uy!”

Đàn em của Phương Hồng Sơn nói xong thì chấp tay muốn rời đi Đột nhiên, một cơn gió lớn ập đến!

Một bóng người nhanh chóng xông tới quật ngã anh ta xuống đất!

Anh ta chưa kịp kêu lên một tiếng, ngực đã bị người ta dẫm nát ‘rắc rắc’ một tiếng xương ngực đứt gấy.

Đau đớn khiến anh ta suýt nữa ngất đi, nhưng cũng vì đau đớn khiến anh ta tỉnh táo trong nháy mắt!

“Nhà Tư Mã tôi muốn làm gỉ? Khi nào đến lượt nhà họ Phương các người chỉ tay năm ngón?”

Trong giọng nói trầm thấp tràn ngập vẻ hung ác!

Từ Mã Như lập tức đứng lên.

“Xin chào đại trưởng lão!”

Ông ta khế nhíu mày, không ngờ đại trưởng lão Tư Mã Cương sẽ xuất quan “Ông câm miệng!”

Vẻ mặt của Tư Mã Cương hung ác hiếm độc, ánh mắt lạnh lếo tới cực điểm, ông ấy không thèm để mắt tới trưởng họ như Tư Mã Như.

Bị ông ta thét vô mặt, sắc mặt Tư Mã Như hơi khó coi nhưng không dám phản bác.

Bên trong các Dòng họ lánh đời, vị trí đại trưởng lão cao hơn trưởng họ như bọn họ, thậm chí nhóm trưởng lão có thể thu hồi chức gia chủ một cách dễ dàng để đưa người khác lêi “Tôi hỏi cậu, Tư Mã Hãng đâu?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi