SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Đừng ép tôi!”

Tư Mã Cương hét lên.

Trong phút chốc, bầu không khí trong căn nhà gỗ đột nhiên trở nên nghiêm túc.

“Dòng họ Tư Mã các người nếu muốn có được quyền phổ thì tự mình đi lấy đi, liên quan gì đến nhà họ Phương chúng tô? Nhà họ Tư Mã các người vừa mất mặt vừa vô dụng thì có ảnh hưởng gì đến hai anh em chúng tôi chứ?”

Trong giọng điệu của Phương Kim có chút châm chọc, ông ta liếc nhìn Tư Mã Cương từ trên xuống dưới, nở nụ cười khinh thường, nên càng làm cho Tư Mã Cương không vừa lòng.

Tư Mã Cương vẫn luôn suy đoán hai vị trưởng lão nhà họ Phương bế quan nhiều năm là do họ có dã tâm khác, trước đây không biết bọn họ muốn gì, nhưng hiện tại, nhà họ Phương đã vi phạm hiệp ước của tám dòng họ lớn và bí mật tìm kiếm cực đạo quyền phổ trong suốt hai mươi năm!

Bọn họ muốn làm gì?

Tư Mã Cương lúc này đã biết rõ!

“Tôi không không muốn nói với các người nhiều như vậy đâu, hoặc là, nhà họ Thất biết nhà họ Phương các người vi phạm ước định, muốn chiếm quyển phổ làm của riêng, hoặc là, cho tôi những gì tôi muốn, các người hãy tự chọn đi!”

Ông ta không muốn nói nhảm nhiều.

Nói nhiều như vậy, cũng không có ý nghĩa, mặc cả càng không phải là chuyện ông ta thích làm.

Nếu sự tình đã rõ ràng, có thể vì nhà họ Tư Mã tranh thủ nhiều lợi ích hơn, đó chính là tốt nhất!

Nhưng hai người nhà họ Phương, lại không có khả năng cho ông ta!

Không khí dị thường nghiêm túc, cho dù là Phương Uy cách xa nhà gỗ cũng mơ hồ cảm giác được, tòa nhà gỗ đó tản mát ra một loại thô bạo cùng sát khí!

Bịch!

Đột nhiên, một tiếng động lớn truyền đến, Phương Uy lập tức quay đầu nhìn lại, cửa nhà gỗ trong nháy mắt vỡ vụn.

Một đạo thân ảnh bay ngang ra.

“Các người dám giết tôi! “

Tư Mã Cương giận dữ quát một tiếng, mắt giận dữ mà nhìn, thanh âm như sấm sét, âm ầm vang lên.

“Vụựt”

“Vựt”

Vừa dứt lời, lại có hai đạo thân ảnh, phi nhanh mà ra, một trái một phải, đem Tư Mã Cương vây quanh, lập tức ra tay.

Mỗi một chiêu, đều là chiêu chí mạng!

Hai người Phương Kim và Phương Ngân căn bản cũng không nói nhảm lời nào.

Cho dù Tư Mã Cương không sư tử ngoạm thi hôm nay ông ta đã tới, vậy đừng nghĩ đi!

Phanh!

Phanh!

Phanh!

Chiến đấu đang ở trên bờ vực!

Bất quá chỉ chốc lát sau, ba người liền kịch chiến.

Quyền cước không có mắt, điên cưỡng mà bá đạo, ba đại cao thủ chém giết, cho dù là Phương Uy cũng cảm thấy kinh hồn bạt vía “Hai vị lão tổ’ Ông ta hít một hơi thật sâu: “Thật mạnh mẽ! “

Phương Uy căn bản cũng không nghĩ tới, Phương Kim cùng Phương Ngân hai người này lại cường đại đến mức này, bọn họ bế quan nhiều năm vậy mà đã tăng thực lực của mình lên tới loại tình cảnh kh ủng bố này?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi