SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Tô Bác Văn lãnh đạm quát, dáng vẻ nghiêm túc khiến Tô.

Minh Toàn giật mình Từ trước tới nay hắn ta chưa từng thấy mặt Tô Bác Văn lạnh như thế.

“Hừ, đừng có không biết sống chết!”

Tô Bác Văn cười lạnh: “Người ta không giết con cũng chưa chắc là sợ nhà họ Tô chúng ta, chỉ là không đáng vì một minh tinh nhở mà làm vậy thôi”

“Vùng đất cấm Đông Hải bây giờ đang nổi tiếng khảp nơi, con đừng chọc vào, để tránh gây ra tai họa cho nhà họ Tô. Đương nhiên, hắn chắc chắn không dám lại động tới con nữa. Không phải ai cũng dám giết người nhà họ Tô này đâu!”

Ông ta kết luận, người Đông Hải nhất định là kiêng ky nhà họ Tô của ông ta. Nếu vậy, chỉ là dạy dỗ Tô Minh Toàn mà thôi, cũng không cần phải làm lớn chuyện.

“Ba cảnh cáo con đừng gây thêm chuyện cho ba. Nhà họ Tô chúng ta đang trong giờ phút quan trọng, nếu xảy ra chuyện gì thì đừng nói người ngoài, ngay cả ba cũng sẽ không tha cho con!”

Tô Minh Toàn sao còn dám nói gì nữa, cậu ta sợ đến mức run lẩy bẩy. Từ trước tới nay hắn ta chưa từng thấy.

Tô Bác Văn có áp lực như vậy.

Hắn ta chỉ có thể cúi đầu, ngoan ngoãn nghe lời, trong.

lòng lại thầm nghĩ: “Ba không giúp con trả thù, vậy con đi Tìm anh hai giết hắn! Hừ!”

“Từ hôm nay trở đi, con không được ra ngoài, cứ ở trong nhà đi.”

Tô Bác Văn hạ lện cho phép đi đâu hết “Không có lệnh của ba thì không m Tô Minh Toàn vừa nghe vậy, làm sao nhịn được.

Hắn ta vừa muốn mở miệng đã bị ánh mắt lạnh lùng của Tô Bác Văn làm cho sợ đến mức không dám mở miệng nữa.

“Còn nữa, con cũng đừng đi trêu chọc Diệp Khinh Vũ nữa, cũng đừng động tới đám con gái kia! Nghe rõ chưa?”

“Biết rồi”

Tô Minh Toàn cúi đầu đáp.

“Lăn về phòng đi!”

Tô Minh Toàn ấm ức, mình bị người ta đánh một trận tới suýt nữa ngay cả mạng cũng chẳng còn, thậm chí phải dập đầu xin Diệp Khinh Vũ tha thứ. Chuyện sỉ nhục như vậy, hắn ta làm sao nhẫn nhịn được chứ?

Hắn ta về nhà là muốn mời cao thủ đi giết đám người Giang Ninh nhưng không những không thể trả thù, còn bị Tô Bác Văn mắng một trận, trong lòng hắn ta càng thêm tức giận!

Tô Bác Văn đi qua đi lại trong phòng khách, nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu.

“Người Đông Hải này rõ ràng không muốn xung đột với nhà họ Tô”

Ông ta đưa ra phán đoán: “Hừ, xem ra hắn còn kiêng ky nhà họ Tô mình. Dù sao ở Thành Hải này cũng chỉ có hai nhà khác là có thể chống lại nhà họ Tô mình, chỉ một Đông Hải nho nhỏ, rồng mạnh cũng không ép nổi rắn địa phương, bọn chúng còn không có tư cách đấu với nhà họ Tô mình”

Tô Bác Văn hiểu rõ.

Bây giờ, vùng đất cấm Đông Hải này có danh tiếng rất lớn ở khu đông nam, ngay cả phương bắc cũng có người nói tới.

Cho dù không có nhiều tin tức lộ ra ngoài, nhưng mơ hồ có thể biết, phía sau nhất định là có người, bằng không làm sao có thể thay thế được ông Phó trước đây?

Nếu Đông Hải không muốn làm lớn chuyện, vậy ông ta cũng không muốn phức tạp.

Vừa vặn mượn cơ hội này để cho Tô Minh Toàn một bài học cũng tốt, để tránh nó suốt ngài trêu chọc phải người không nên trêu chọc, tới lúc đó sẽ mang tới rắc rối lớn hơn nữa cho nhà họ Tô!

“Bây giờ là thời điểm quan trọng. Giữa nhà họ Tô mình và hai nhà khác, xem ai có thể tiến thêm một bước lại phải xem hai năm này rồi.”

gây phiền phức cho cô nữa”

“Những người khác cũng không dám đâu”

Chỉ cần tin tức Tô Minh Toàn bị đánh truyền đi, bây giờ Diệp Khinh Vũ sẽ an toàn, ai muốn trở thành Tô Minh Toàn tiếp theo chứ?

“Cám ơn anh.”

Diệp Khinh Vũ cảm kích nói.

“Không cần khách sáo, cô là bạn của Vũ Chân mà”

Diệp Khinh Vũ gật đầu.

Đúng vậy, chính vì cô ấy là bạn của Lâm Vũ Chân nên Giang Ninh mới có thể ra tay.

Bằng không, Giang Ninh làm sao có thể giúp mình?

Cô ấy thật sự rất hâm mộ Lâm Vũ Chân.

“Được rồi, tôi đi đấy. Cô có thời gian thì tới Đông Hải chơi, Vũ Chân rất mong cô đấy”

Giang Ninh gần như chưa từng rời miệng Lâm Vũ Chân.

Nói xong, Giang Ninh lại dẫn theo anh Cẩu rời đi.

Diệp Khinh Vũ đóng cửa lại và dựa vào trên cửa, cảm giác tất cả những điều này giống như ảo giác vậy.

Cũng may, rắc rối cuối cùng đã được giải quyết, cô ấy có Tô Bác Văn híp mắt, sâu trong mắt đầy vẻ tham vọng!

Ba người con trai của ông ta, Tô Minh Toàn thì không trông cậy được, nhưng hai người con còn lại của ông ta cũng đủ xuất sắc và mạnh mẽ, hơn nữa còn vô cùng đoàn kết, điều này đủ khiến cho nhà họ Tô ông ta có cơ hội nâng cao một bước.

Ông ta không cầu mong chuyện gì xa vời, có thể khiến cho nhà họ Tô đứng ở trên đỉnh cao của Thành Hải là đủ rồi!

Lúc đó, Giang Ninh đưa Diệp Khinh Vũ về nhà.

Cho tới giờ phút này, Diệp Khinh Vũ vẫn chưa lấy lại tinh thần, vẫn có cảm giác tất cả những điều này giống như đang nằm mơ vậy.

Giang Ninh trước mắt là người trong mơ, bởi vì chỉ có người trong giấc mơ mới có thể mạnh mẽ như vậy.

“Anh không giết Tô Minh Toàn là chính xác.”

Diệp Khinh Vũ nói: “Nhà họ Tô này có thế lực rất lớn ở Thành Hải, chẳng mấy ai dám trêu chọc đâu.”

Cô ấy cảm thấy Giang Ninh chắc chắn cũng suy nghĩ đến điểm này, cho nên hắn có thể trút giận, giải quyết rắc rối giúp cô ấy là tốt rồi.

“ừ”

Giang Ninh không giải thích thêm, khẽ gật đầu: “Cô nghỉ ngơi cho khỏe đi, bây giờ Tô Minh Toàn sẽ không dám gây phiền phức cho cô nữa”

“Những người khác cũng không dám đâu.”

Chỉ cần tin tức Tô Minh Toàn bị đánh truyền đi, bây giờ Diệp Khinh Vũ sẽ an toàn, ai muốn trở thành Tô Minh Toàn tiếp theo chứ?

“Cám ơn anh.”

Diệp Khinh Vũ cảm kích nói.

“Không cần khách sáo, cô là bạn của Vũ Chân mà”

Diệp Khinh Vũ gật đầu.

Đúng vậy, chính vì cô ấy là bạn của Lâm Vũ Chân nên Giang Ninh mới có thể ra tay.

Bằng không, Giang Ninh làm sao có thể giúp mình?

Cô ấy thật sự rất hâm mộ Lâm Vũ Chân.

“Được rồi, tôi đi đấy. Cô có thời gian thì tới Đông Hải chơi, Vũ Chân rất mong cô đấy”

Giang Ninh gần như chưa từng rời miệng Lâm Vũ Chân.

Nói xong, Giang Ninh lại dẫn theo anh Cẩu rời đi.

Diệp Khinh Vũ đóng cửa lại và dựa vào trên cửa, cảm giác tất cả những điều này giống như ảo giác vậy.

Cũng may, rắc rối cuối cùng đã được giải quyết, cô ấy có thể tiếp tục sống rồi.

Ngồi trên xe, anh Cẩu mấy lần muốn mở miệng nhưng lại thôi, có lẽ nhìn thấy Giang Ninh nhắm mắt lại nghỉ ngơi nên anh ta không dám làm phiền, bị nghẹn tới mức mặt cũng sắp đỏ cả lên rồi.

“Gó chuyện thì cứ hỏi đi.”

Giang Ninh vẫn nhắm mắt, thản nhiên mở miệng.

“Đại ca, A Cẩu em đầu óc không được tốt lắm, thật sự không nghĩ ra!”

“Không nghĩ ra chỗ nào?”

“Vì sao… vì sao không giết Tô Minh Toàn?!”

Anh Cẩu không nhịn được nữa: “Tô Minh Toàn này đã vi phạm luật pháp, làm hại bao nhiêu người chứ? Với tin tức tình báo từ chổ lão Triệu cũng đủ cho tên khốn kiếp này chết hàng chục nghìn lần, nhưng anh, vì sao không giết hắn vậy?”

“Như vậy, bọn họ sẽ cho rắng Đông Hải chúng ta sợ nhà họ Tô hắn!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi