SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Lâm Phong đỏ mặt tía tai, ở trước mặt mấy vị khách quý của mình mà Giang Ninh lại dám đánh mình.

Vì chuyện Lâm Vũ Chân thành lập Lâm thị mới mà ba con Lâm Phong tức đến mấy ngày mấy đêm nuốt không trôi cơm.

Đặc biệt là ông nội bây giờ còn đột quy, Lâm gia rối tung.

Vốn muốn cùng mấy công tử ở tỉnh này chơi thật vui, hy vọng có thể kết giao với gia tộc phía sau bọn họ, như vậy Lâm gia không chừng có thể phát triển gì đó ở tỉnh thành.

Nào ngờ đi ăn ở đây cũng có thể gặp đôi cẩu nam nữ Giang Ninh! “Các hạ có phần hơi khoa trương quá rồi” Một người lên trước một bước đỡ Lâm Phong lên, khế nhíu mày, mắt lại nhìn chằm chằm vào Lâm Vũ Chân không hề xê dịch.

“Mọi người đều là người có văn hóa, tùy tiện động tay động chân có phải hơi thô thiển quá rồi không” Kim Nhiên nói xong, vừa cười vừa nói với Lâm Vũ Chân: “Xin chào, anh tên Kim Nhiên, là người nhà họ Kim ở tỉnh thành, em chính là Lâm Vũ Chân?” Hắn nghe Lâm Phong nói có một em họ tên là Lâm Vũ Chân rất xinh đẹp.

Hắn vốn không tin, nhưng bây giờ tận mắt thấy lập tức kích động muốn có được cô! Cho dù chồng của Lâm Vũ Chân ở trước mắt, hắn cũng không thèm quan tâm.

“Kim thiếu, anh cẩn thận tí, tên này bị thần kinh, phát bệnh sẽ tùy tiện đánh người đấy” Lâm Phong cản răng, cực kỳ tức giận.

Trên mặt rát cháy, sợ là lại in năm dấu ngón tay lên.

Kim Nhiên bộ dạng như một quý ông, dường như không hề coi Giang Ninh ra gì.

Lâm Phong từng nói với hắn, Lâm Vũ Chân và Giang Ninh chỉ là vợ chồng hình thức, Lâm Vũ Chân không thể để Giang Ninh chạm vào cô, nếu nói như vậy thì bây giờ hẳn Lâm Vũ Chân vẫn là xử nữ.

Kim Nhiên càng hứng thú hơn.

“Lâm tiểu thư, nếu em cần, anh có thể giúp em thoát khỏi sự đeo bám của tên thần kinh này” Kim Nhiên cao cao tại thượng nói: “Còn về mâu thuẫn của em và Lâm gia, anh đồng thời có thể giúp em giải quyết, anh nghĩ Lâm gia chắc sẽ nể mặt Kim gia anh” Nói xong, anh quay đầu nhìn Lâm Phong.

“Vâng vâng vâng, Kim thiếu nếu đã mở miệng, Lâm gia tôi nhất định sẽ nể mặt” Kim Nhiên đắc ý nhìn Lâm Vũ Chân, chỉ đợi Lâm Vũ Chân đồng ý.

“Anh bị dở à?” Ai ngờ Lâm Vũ Chân nhíu mày nói thẳng: “Nếu anh dở thật thì đi khám bác sĩ đi” “Em nói cái gì?” Sắc mặt Kim Nhiên sầm xuống.

Hán chưa từng gặp qua người phụ nữ không biết điều như vậy.

Hắn muốn phụ nữ nào mà không được chứ? Bây giờ cho Lâm Vũ Chân cơ hội, cô lại còn không trân trọng! “Cậu bị điếc à? Xem ra bệnh còn không nhẹ” Giang Ninh lắc đầu: “Được rồi, chúng tôi phải đi ăn cơm, các người nhanh cút đi, mắc công ảnh hưởng đến khẩu vị của chúng tôi.” Nói xong hắn lười quan tâm mấy tên sâu kiến, nắm tay Lâm Vũ Chân rời đi.

Kim Nhiên đưa tay ra chặn hai người Giang Ninh bọn họ, trên mặt lóe lên tia lạnh lẽo.

“Trước giờ chưa có ai dám từ chối tôi!” Kim Nhiên nhìn Lâm Vũ Chân: “Tôi cho cô cơ hội cuối cùng, ở cùng tôi một ngày, nếu không…

“Bốp!” Hắn chưa nói xong thì Giang Ninh lại một tát, sức cực kỳ lớn! Còn mạnh hơn nhiều khi đánh Lâm Phong! Kim Nhiên kêu thảm một tiếng, cả người lập tức té ngửa xuống đất, nhìn Giang Ninh vẻ không thể tin được.

Giang Ninh lại dám đánh hắn! Thậm chí Giang Ninh còn có thể đánh được hắn! Kim Nhiên từng học Taekwondo, đai cũng không thấp, một đấu ba cũng không có áp lực gì, nhưng Giang Ninh đánh hắn, đến phản ứng cũng chưa kịp phản ứng, trên mặt bắt đầu rát cháy.

“Dám nói với vợ tôi như vậy, muốn chết àI” Sắc mặt Giang Ninh sầm xuống, toát ra sát khí lạnh lẽo không chút che giấu! Áp lực đáng sợ lập tức như thủy triều dâng lên, khiến Kim Nhiên vừa mở miệng muốn chửi đã sợ đến phải nhịn xuống.

Đáng sợ quát Đây là sát khí thật sự! Hắn có thể không quan tâm mấy tên sâu kiến này, nhưng nếu chúng tự bò lên chân làm phiền bản thân, vậy thì đừng trách hản nhấc chân lên đạp chết chúng! “Mày..

Giọng Lâm Phong run rẩy: “Mày dám đánh người của Kim gial” “Còn ở đây chướng mắt thì không chỉ đánh đơn giản như vậy đâu!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi