SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Chủ động tới tận nơi hợp tác với Lâm Thị, giúp đỡ Lâm Thị, không phải đã đầu quân cho nhà họ Long thì là gì?

Giận dữt Các gia tộc lớn đều rất tức giận, ngay cả các gia tộc hàng đầu sau lưng nhà họ Tân cũng không ngờ Tân Mẫn lại làm ra chuyện như vậy.

Chỉ trong một ngày, tài sản của nhà họ Tân đã phải hứng chịu một cuộc tấn công lớn, những người tấn công ông ta đều đã từng là đồng minh của nhà họ Tân và một ngày trước đó còn cùng nhau bàn cách đối phó với Lâm Thị, với nhà họ Long.

Nhà họ Tân phải hứng chịu tổn thất nặng nề!

Thậm chí còn có người tuyên bố, nhà họ Tân không còn chốn dung thân ở phương Bắc nữa!

Trong khu ký túc xá của nhà máy ở vùng ngoại ô, Tân Mẫn hôn mê suốt một ngày mới dần dần tỉnh lại.

Hơi thở yếu ớt, than văn thở dài, ông ta tức muốn chết, thậm chí còn không có sức để cât giọng nói.

“Trưởng họ? Anh không sao chứ?”

Tân Cương cúi người trước giường vẻ mặt lo lắng, đây là lần đầu tiên ông ta thấy Tân Mẫn tức giận như vậy, ngay cả lúc Tân Hoạch bị Long Phi giết chết, Tân Mãn cũng không đến mức như thế này.

Nhưng Giang Ninh gần như chẳng làm gì lại khiến ông ta tức đến hộc máu!

Tân Mãn mấp máy môi, lắc đầu không nói nên lời, trước khi bất tỉnh, hình ảnh cuối cùng hiện lên trong đầu ông ta là Tân Cương nhào tới làm hô hấp nhân tạo cho mình …

Ông ta không muốn nhớ lại.

Một lúc sau, ông ta mới dần hồi phục, lẩm bẩm nói giờ… tình hình thế nào rồi?”

Bây Ông ta đã thực sự sợ hãi, ông ta hối hận vì đã gây chuyện với Lâm Thị, chọc giận một con ác quỷ khủng khiếp như Giang Ninh.

Loại người này dù không làm gì cũng khiến cho người ta sống không bằng chết!

Tôi cắn chết anhI “Xảy, xảy ra chút vi Tân Cương do dự nói, ánh mắt né tránh.

Nghe xong những lời này, hai mắt của Tân Mẫn mở to,ông thật sự cảm thấy lo lắng.

“Đã xảy ra chuyện gì? Nói mau! Nhà họ Tân đã xảy ra chuyện gì!”

Ông lập tức ngồi dậy, hai tay nắm chặt lấy bả vai của Tân Cương, gần như là hét lên.

“Những thế gia vọng tộc còn lại đều mắng nhà họ Trần của chúng ta là phản đồ, chính là tay sai của nhà họ Long, sau đó cứ công kích sản nghiệp của nhà họ Tân chúng ta…” Giọng nói của Tân Cương run rẩy, “Trong vòng một ngày,   chúng ta bị tổn thất hơn hai trăm triệu” Ong…

Tân Mẫn cảm giác như đầu của mình bị vật gì đó hung hăng mà đập vào, lập tức bị choáng đi, tiếng ong ong cứ xuất hiện.

Bao nhiêu?

Trong vòng một ngày mà tổn thất hơn hai trăm triệu?

“Phụt” Không thể nhịn được, Tân Mẫn há mồm phun ra một ngụm máu tươi, khiến cho vẻ mặt của Tân Cương kinh hãi hét to một tiếng.

“Ông không sao chứi” Anh ta thấy Tân Mẫn như muốn ngất đi thì vội vàng tiến lên đỡ lấy bả vai của Tân Mẫn, giống như muốn hô hấp nhân tạo cho Tân Mẫn.

Nhìn thấy miệng của Tân Cương sắp tới gần, Tân Mãn ngay lập tức bừng tỉnh, vội vàng cố gắng đứng dậy một chút, sau đó đẩy Tân Cương ra: “Cậu tránh xa tôi một chút!”

Hai mắt của ông đỏ ngầu, gần như là sụp đổ.

Tổn tất của nhà họ Tân là vô cùng nghiêm trọng.

Lại không cần nói, hiện tại nhà xưởng của ông lại bị tập đoàn Lâm thị chiếm lấy, dùng tiền của nhà họ Trần ông, dùng nguyên liệu của nhà họ Tân ông đẻ làm ra sản phẩm, Tân Mẫn hận không thể đấm chết chính mình.

“Chúng ta không có phản bội, không có!”

Tân Mẫn hét lớn, ai có thể nghe được, cho dù bọn họ có nghe được thì có ai sẽ tin tưởng?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi