SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Một dòng dõi danh giá quyền thế chỉ cần nắm giữ được một cao thủ bậc thầy, vậy là đủ để đặt chân lên phương Bắc này rồi.

“Vâng!”

Long Phi cung kính đáp lời.

Nếu là trước đây, anh ta sẽ không nghe lời như thế đâu, nhưng hôm nay, nhất là đêm nay, nhìn thấy thực lực của Thường Tại Nguyên, nhất là thực lực của ba vị cao thủ bậc thầy kia, anh ta mới hiểu được rốt cuộc những lời Long Tường nói là có ý gì.

Phương Bắc này, quá nhiều người, ai ai cũng ẩn giấu rất kỹ.

“Con phải nhớ kỹ, nếu chúng ta muốn tồn tại, vậy phải có kẻ phải chết đi, mà hiện giờ người phải chết chính là nhà họ Giang!”

Long Tường nói: “Ba nhìn Thường Tại Nguyên với ba vị cao thủ bậc thầy kia, lần này nhà họ Giang có thoát chết cũng sẽ tổn thất vô cùng nặng nề.” Sắc mặt anh ta ngày càng nghiêm trọng.

Ra tay với nhà họ Giang, đây là một chuyện tất yếu, ván cờ nơi phương Bắc này, anh ta thấu rồi, quân cờ nằm ở một phương riêng biệt, chính là chủ thượng!

Hôm nay ván cờ này hướng về nhà họ Giang, ai dám không làm theo đây chứ?

Nhưng quân cờ bên kia là ai thì Long Tường vẫn chưa đoán ra được!

“Nhà họ Tiết? Là nhà họ Tiết có quan hệ thông gia với nhà họ Giang hay là nhà họ Bàng từ đầu tới cuối không hề có chút động tĩnh?”

Long Tường không biết, nhưng mà ông ta biết đêm nay có nhiều người chết như vậy, nhiều dòng dõi danh già quyền thế cũng bị diệt, đột nhiên có nhiều tài nguyên, nhiều sản nghiệp như thế sẽ hấp dẫn một đám người trở nên điên cuồng.

Trong ván cờ phương Bắc, nhà họ Long của ông ta cũng là một quân cờ, nhưng thân là một quân cờ, Long Tường vẫn hy vọng mình có thể nhìn rõ tình thế toàn cuộc trên ván cờ này.

Vì sinh tồn, càng vì cơ hội vùng lên có thể tìm thấy trong tình thế nguy cấp thế này!

Long Tường cũng đủ cẩn thận, cũng đủ thông minh, cũng đủ ẩn nhãn, có thể nhìn được một góc của ván cờ này, giúp ông ta bước nhanh hơn người khác vài bước.

Nhưng làm sao ông ta biết được, một người khác đang đánh cờ với chủ thượng, lại là Giang Ninh mà Thường Tại Nguyên muốn giết!

“Ba, Thường Tại Nguyên thật sự sẽ đi giết Giang Ninh sao?”

Long Phi vẫn còn có hơi không tin.

Từ đầu tới cuối, anh ta đều cảm thấy Thường Tại Nguyên này rất nguy hiểm, hơn nữa ông ta cũng giấu rất sâu, lúc này lại đồng ý hợp tác với nhà họ Long, căn bản không thể tin tưởng quá được.

Thực lực mạnh mẽ đến nhường này, lại còn ẩn giấu sâu như thế, tuyệt đối không thể sơ suất khinh thường.

“Con không biết tình cảm của anh em nhà họ Thường thôi” Long Tường hừ một tiếng: “Nhất định ông ta sẽ đi giết Giang Ninh!”.

Nếu anh ấy chết thì em cũng không thiết sống nữa!

Duy nhất? Địa địa linh già phất nhiễm thị nhị? Nếu như khẳng định chính xác được Giang Ninh là người nhà họ Giang thì chắc chắn Thường Tại Nguyên sẽ đến giết Giang Ninh!

Mối hận thù vì bị cướp đi vị trí gia tộc giàu có bậc nhất cùng với mối hận thù em trai bị giết, hai mối thù này đâu phải người bình thường nào cũng chịu được, huống chỉ cả hai cái đều xảy ra cùng một lúc?

“Nếu như thật sự là do chính người nhà họ Giang ra tay thì…” Long Phi có chút do dự.

Hiện tại cậu ta có thể khẳng định chắc chắn rằng Giang Ninh chính là đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Giang 15 năm trước, nếu như anh thật sự là con của Giang Đạo Nhiên thì chẳng lẽ Giang Đạo Nhiên lại trơ mắt nhìn Giang Ninh bị giết hay sao?

Với thực lực hiện tại của nhà họ Giang, Thường Tại Nguyên muốn giết Giang Ninh cũng đâu có dễ như vậy.

Cho dù nhà họ Thường phần đông đều là cao thủ!

“Con thật sự hy vọng nhà họ Giang sẽ ra tay” Long Tường híp mắt, ánh mắt của cậu ta vô cùng thâm thúy, toát ra sự mưu mô vô cùng hiểm độc: “Xem ra gần đây ván cờ này đã thay đổi rồi: Không một ai biết thực lực hiện tại của nhà họ Giang mạnh đến cỡ nào.

Bởi vì trong số 4 gia tộc giàu có bậc nhất, hiện tại nhà họ Giang thậm chí còn thấp hơn so với cả nhà họ Bàng và nhà họ Tiết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi