SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Cô! Cô của cháu! Là lỗi của cháu, cô đừng giận nữa mà?”

“Hồi nãy là do cháu nói chuyện thiếu suy nghĩ, không có chừng mực, lời nói quả thật quá phận, không tôn trọng dượng, là lỗi của cháu!”

“Hay là bây giờ cháu đi xin lỗi dượng liền?”

Cậu ta làm bộ như sắp đi vào phòng làm việc của Giang Đạo Nhiên, lại bị Tiết Ninh kêu đứng lại.

“Không được đi!”

Giang Đạo Nhiên vốn dĩ không biết chuyện này, nếu như Tiết khải đi giải thích, ngược lại sẽ bị ông ấy phát hiện, e rằng ông ấy sẽ tức giận, đến lúc đó mọi chuyện càng trở nên phức tạp.

Tiết Khải rõ ràng là nhìn trúng điểm này nên mới nói như vậy.

“Cháu biết mà, cô nhất định sẽ không để dượng mắng cháu đâu”. Tiết Khải một bộ lấy lòng, “Cô, cô nói cho cháu biết đi, dượng trả lời như thế nào vậy? Cháu muốn biết cái tên Giang Ninh đó cuối cùng có phải là con nhà họ Giang không, tránh cho sau này cháu và anh ta xung đột với nhau, lỡ làm anh ta bị thương. Vậy không phải thành người nhà đánh người nhà hay sao?”.

Đoạt lấy!

Cậu ta nhìn Tiết Ninh, vẻ mặt đầy khó xử, thầm nghĩ Tiết Ninh chắc cũng sắp khai ra rồi.

“Cô, không giấu gì cô, hiện nay có rất nhiều người nhìn chăm chằm vào Giang Ninh, anh ta nếu như là người nhà họ Giang, cháu đây tất nhiên sẽ nghĩ cách bảo vệ anh ta, bằng không một khi những người đó muốn động thủ, thì mạng của anh ta coi như xong rồi!”

“Không phải người nhà của chúng ta, cháu đây cũng sẽ không quan tâm”

“Vậy thì không cần cậu phải xen vào rồi, nó không phải con của ông ấy” Tiết Ninh nói thẳng, “Chẳng qua là trùng tên trùng họ mà thôi, không cần phải ngạc nhiên, nó nếu như bị người ta đánh chết cũng không liên quan gì đến chúng ta, nó không đáng để cậu hao tâm tốn sức bảo vệ chặt chẽ đâu”

“Thật ư?”

Tiết Khải có chút kinh ngạc, Giang Đạo Nhiên thật sự nói như vậy?

Hay là Tiết Ninh đang lừa mình.

Nhưng mà người bác này của cậu ta,, khi còn trẻ vốn đã đơn giản, đến tận bây giờ vẫn luôn như vậy, càng khỏi phải nói đến việc được nếm trải sự mài dũi của xà hội, sao có thể hiểu được cách nói dối.

“Tin hay không tùy cậu.” Tiết Ninh lười để ý tới cậu ta, bước nhanh rời đi, hiển nhiên đối Tiết Khải đã không còn kiên nhãn nữa.

Nhìn bộ dạng kia của Tiết Ninh, mắt của Tiết Khải liền nheo lại.

“Xem ra, thật sự không phải rồi” Cậu ta hừ một tiếng, “Nếu như thật sự là con của Giang Đạo Nhiên, cậu nhất định sẽ rất tức giận với ghen tuông, không chừng còn kêu mình đi gi ết chết cái tên Giang Ninh kia, nhưng mà nhìn dáng vẻ của bà ấy dường như chẳng thèm để ý tới “Tốt, tốt, tốt! Nếu Giang Ninh đã không phải là người nhà họ Giang, vậy thì chuyện này lại càng đơn giản rồi” Tiết khải cười lạnh một tiếng, ánh mắt hiện rõ nét khinh thường, lập tức rời khỏi nhà họ Giang.

Cậu ta không hề do dự, gọi một cuốc điện thoại, kêu một ít cao thủ trực tiếp đến chỉ nhánh ở phương Bắc của tập đoàn Lâm thị.

Cùng lúc đó.

Giang Ninh đang ngồi trong văn phòng, Lý Đông đang báo cáo tình huống với anh.

Lần này anh đến phương Bắc cũng sẽ không ở đây lâu, sau khi giải quyết xong chuyện tư liệu của tập đoàn Linh Long và một số nợ nần, Giang Ninh sẽ lập tức thu hồi các sản nghiệp đã phân tán khác.

Một cái mạng lưới tình báo lớn như vậy, rốt cuộc là đang †ìm cái gì, Giang Ninh nhất định phải mau chóng tìm cho ra lẽ!

Tên chủ thượng đứng sau bức màn kia, che dấu quá kĩ càng, đến bây giờ vẫn chưa có bất kì tin tức nào về anh ta, thực hiển nhiên, không tìm thấy thứ anh ta muốn, anh ta sẽ không dễ dàng để lộ thân phận của mình.

Bằng không sẽ thất bại trong gang tấc.

Càng như vậy, Giang Ninh lại càng muốn biết, thứ mà phải bí mật tìm kiếm kia, tuyệt đối là vật không tầm thường!

Anh phải nhanh tìm được nó trước tên chủ thượng kia, như vậy thì, anh ta còn có thể nhịn được sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi