SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Tiết Phương Dương vẫn còn chưa có phản ứng lại.

Tại sao lại bởi vì bản thân ông ta?

Sao lại bởi vì cứu ông ta nên Tiết Ninh mới được đồng ý gả tới nhà họ Giang chứ?

Nói cách khác thì việc mang tài sản tới nhà họ Giang là bởi vì trả ân tình, là do ơn cứu mạng ông ta.

Những tài sản đó lại chính là trả giá cho sinh mạng của ông ta sao?

Ông ta muốn đuổi theo Tiết Ninh, muốn hỏi lại mọi chuyện cho rõ ràng thì cánh cửa phòng cấp cứu được mở ra.

Tiết Khải được bác sĩ đẩy ra ngoài, sắc mặt anh ta tái nhợt. Nhưng nhìn trạng thái thì có vẻ không còn vấn đề gì lớn.

“Dượng đâu rồi ba?”

Tiết Khải nhẹ giọng n dượng đã cứu con.” Con cần phải gặp mặt để cảm ơn.

Mày thật ngốc!

Tiết Phương Dương ngây người ra một lúc.

Gặp mặt Giang Đạo Nhiên để nói lời cảm ơn sao?

Ông ta còn chút mặt mũi nào nữa.

Vừa nấy, chính ông ta còn tỏ vẻ không vui với Giang Đạo Nhiên. Ông ta không quan tâm tới việc Giang Đạo Nhiên cứu con của mình thì thôi. Sau đó, ông ta còn bị Tiết Ninh mắng ầm†T, nói ra mọi chuyện năm đó. Thế mà, ba của Giang Đạo.

Nhiên lại dùng chính mạng sống của mình để đổi lấy mạng sống của ông ta.

Cả hai ba con bọn họ đều chịu ơn cứu mạng của người nhà họ Giang thế nhưng Tiết Phương Dương lại đi làm chuyện lấy oán báo ơn.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của Tiết Phương Dương hơi đỏ lên.

Ông ta cảm thấy mặt mình hiện giờ trông rất khó coi.

“Cảm ơn cái gì chứ?”

Ông ta khẽ hừ một tiếng, ánh mắt hung ác. Dường như còn ẩn chứa cả lửa giận khiến cho Tiết Khải không nhìn được nữa.

“Đó là dượng của con. Cứu con là chuyện ông ta nên làm” Nhưng nửa câu sau khiến cho Tiết Khải hết sức ngạc nhiên.

Tiết Phương Dương vẫn một mực không chịu chấp nhận Giang Đạo Nhiên là chồng của em gái mình, là con rể của nhà họ Tiết.

Thế mà hiện tại, ông ta lại chủ động nói Giang Đạo Nhiên là dượng của anh ta sao?

“Được rồi, không nói nữa, con hãy dưỡng thương cho tốt đi” Đó vẫn là Tiết Phương Dương sao? Mới nói chưa được bao lâu thì ông ta đã sai người đẩy Tiết Khải vào phòng bệnh.

Sau đó ông ta lại sắp xếp mười mấy người có thân thủ tốt để bảo vệ cho Tiết Khải. Còn mình thì lập tức rời khỏi bệnh viện.

Ông ta cần phải điều tra rõ chuyện này, tên sát thủ đó là ai, chuyện gì đã xảy ra?

Anh ta bị nhà họ Bàng mua chuộc hay đó là một chuyện ngoài ý muốn?

Hừ, cho dù đó có là chuyện ngoài ý muốn đi nữa thì cũng thiếu chút nữa đã cướp đi mạng sống của con trai ông ta. Tên sát thủ kia nhất định phải chết!

Tiết Phương Dương quay trở lại nhà họ Tiết, ngay lập tức, ông ta gọi ba vị tông sư cấp bậc cao tới.

“Cần phải truy tìm một tên sát thủ, ba người không có vấn đề gì chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi