SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Anh…

“Em vào đi!” Long Phi cũng không quay đầu lại: “Nhà họ Long, nên để anh, người anh trai này bảo vệ, cho dù anh chết cũng sẽ không để em xảy ra chuyện gì!”

Ánh sáng sắc lẹm của kiếm Cơ thể của Long Linh Nhi run rẩy, cô ta cắn môi lắc lắc đầu: “Không, em muốn cùng chiến đấu với anh!” Long Phi không có chút kiên nhẫn nào để bàn bạc với cô †a, quay đầu quát lớn: “Đại ca của tôi không phải đã nói rõ rồi hay sao, cô không nghe có đúng hay không?” Long Linh Nhi mấp máy miệng, nước mắt liên tục rơi xuống nhưng lại không nói bất cứ lời nào nữa, xoay người quay trở lại phòng.

Cô ta đóng cửa lại, dán lưng trên cánh cửa, ngực phập phồng lên xuống, vừa bồn chồn vừa bất an.

Kẻ địch đột ngột đánh tới!

Nhà họ Long có thể qua khỏi hay không cô ta không cách nào biết được, nhưng cô ta hiểu rõ, giây phút này chắc chắn là giây phút nhà họ Long đoàn kết nhất như vậy so với nhiều năm qua.

“Bùm!” Một tiếng vang lớn nổ ra, cơ thể Long Linh Nhi đột nhiên run rẩy một chút.

Cô ta vội vàng mở cửa phòng ra đã thấy một vài bóng người vọt vào bên trong, khí thế hùng hồn.

“Đánh!” Long Phi rống gào ên đầy tức giận: “Bọn chó, quả nhiên chúng mày rắp tâm hại người khác! Mau ngăn chúng nó lại!” Mệnh lệnh vừa vang lên, toàn bộ vệ sĩ nhà họ Long lập tức xông ra ngoài.

“Giế t chết nhà họ Long!” Tên cầm đầu là nhân vật chủ chốt của nhà họ Bàng, gã giơ một ngón tay ra chỉ thằng về phía Long Phi: “Giết tên kia trước!”   “Bảo vệ cậu Long và cô chủ!” Một đám vệ sĩ nhà họ Long hét lên đầy tức giận.

Muốn qua mặt bọn họ để giết cậu chủ Long và Long Linh Nhi ư? Đây tuyệt đối là sự sỉ nhục lớn nhất với bọn họ!

Giết!

Trong nháy mắt, tiếng hò hét vang trời, hai bên càng đánh càng hung tợn như sấm chớp phong ba, hết sức căng thẳng.

Cũng ngay gần thời gian đó.

Cửa lớn nhà họ Tiết bị Bàng Phi Hàng dùng một chân đá văng ra.

“Tiết Phương Dương, mày đang trốn chui trốn lủi ở chỗ nào?” Trước đó không lâu hai người họ vẫn còn khách sáo cười cười nói nói với nhau, mỉm cười chào đón, nhưng giây phút này lại chữa dao kiếm về phía nhau, biến thành cục diện mày chết tao sống.

“Nhà họ Bàng chúng mày quả nhiên muốn ra tay đó nhỉ” Trên mặt Tiết Phương Dương tràn ngập sát khí: “Dám xuống tay với nhà họ Tiết chúng tao, thật to gan!” Bàng Phi Hàng không giải thích một lời nào, người muốn lấy mạng của ba con bọn họ cũng không phải chỉ có một mình nhà họ Bàng, nhưng đã đi đến một bước này thì dù có nói nhiều hơn cũng chẳng có nghĩa lý gì.

Nhà họ Tiết, nhà họ Giang, nhà họ Long là ba nhà khá thân thiết với nhau, có mối quan hệ hợp tác ở giữa đã muốn ép nhà họ Bàng bọn họ phải đưa ra lựa chọn, bọn họ không còn đường trốn chạy, càng không có bất kỳ sự lựa chọn nào khác!

Càng không cần phải nói tới việc nhà họ Bàng đã im hơi lặng tiếng bấy lâu nay như vậy, sớm đã muốn làm bá chủ Bắc Phương.

“Ha ha ha, hôm đó ba con chúng mày không chết là nhờ cả vào may mắn thôi, hôm nay..” Bàng Phi Hàng khẽ nheo hai mắt lại, giọng điệu lập tức trở nên lạnh lùng: “Tất nhiên không thể nào có thứ gọi là may mắn xuất hiện nữa đâu!” “Giết cho tôi! Một kẻ cũng không được bỏ qua!” “Vút!” “Vút!” “VútI” Mấy cao thủ cấp bậc cao nhất nhanh chóng xuất hiện với bóng người nhanh như chớp, trong nháy mắt đã tới chiến đấu   với mấy cao thủ khác của nhà họ Tiết.

Sát khí bắt đầu tản raI Bàng Phi Hàng không hề do dự một chút nào, rút kiếm ra trực tiếp nhắm về phía Tiết Phương Dương.

“Mạng sống của mày, đích thân tao sẽ tới lấy đi” “Hừ, mơ mộng hão huyền!” Tiết Phương Dương nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời xông ra ngoài, hai người lập tức lao vào bắt đầu ra đòn.

Trận chiến vừa bắt đầu đã bùng nổ, toàn bộ chỗ đó đều là từng ánh sáng của dao kiếm lóe lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi