TẤT CẢ CHỈ LÀ LỪA DỐI!

Nhất định là bọn hồ ly mua chuộc Thanh Nhi. Thái Tử vừa mới mất đi người thân thương của mình, hắn ta sao có tâm trạng mà đến đây!

Nghiên Dương trầm tư như đang suy tính điều gì đó. Một lúc sau, cô nói với Hạ Tâm rằng:"Tối nay, ta đi chơi trong kinh thành! Ngươi tìm cách ra ngoài đi!"

"Nhưng...thái tử phi...thái tử nói tối nay muốn cùng người cơ mà? Đây là cơ hội hiếm có đó! Từ trước tới giờ thái tử chưa đặt chân đến đây nửa bước. Hôm nay đáng lí người phải ở đây chứ!"

"Ngươi không thấy có gì lạ à? Mà ta lần đầu đến đây! Muốn đi quẩy một chút!"

Hạ Tâm thầm nghĩ, từ lúc thái tử phi tỉnh dậy, thái tử phi toàn nói những cái từ kì lạ, rất quái dị. Mấy từ này từ trước giờ còn chưa từng nghe tới! Hạ Tâm gãi đầu thắc mắc hỏi:"Quẩy là gì vậy ạ? Gì mà lần đầu đến đây? Thái tử phi ở Thiên Kỳ bao nhiêu năm, sơn hào hải vị chưa món nào người chưa từng thưởng thức! Người nói gì lạ vậy? Hay cần nô tỳ mời thái y kiểm tra lại không ạ?"

"À không! Ý ta là muốn đi chơi! Nhưng...làm sao để ra khỏi cung?"

"Người không nhớ sao? Hoàng thượng từng ban cho người một cái lệnh bài. Người có thể tuỳ ý ra vào!"

"Ồ! Vậy sao? Nó ở đâu rồi? Bây giờ đi luôn đi! Ta muốn ngắm khung cảnh bên ngoài kia!"

"Vậy nô tỳ chuẩn bị! Cần đem theo vài ngừoi bảo vệ không ạ?"

"Không cần! "Lặng lẽ đi là được!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi