Trọng Phi Dương là trận sư trung cấp.
Nhưng ở trong đăng ký của trận sư tổng hội, hắn không phải là sơ cấp sao?
- Rất đơn giản. Hắn tuy rằng có thể tạo ra trận pháp trung cấp, nhưng cũng không có đi chứng thực, tất nhiên vẫn là trận sư sơ cấp.
Có người nói.
Điều này đúng là đạo lý rất đơn giản. Nhưng người nào có thể trở thành trận sư trung cấp, lại nhịn được không đi chứng thực, nâng cao địa vị?
Thật giống như Hoán Huyết Cảnh ở Thông Mạch Cảnh, điều này là hoàn toàn khác biệt.
Trọng Phi Dương mới bao nhiêu tuổi?
Hai mươi lăm tuổi. Hai mươi lăm tuổi lại bước vào trận sư trung cấp. Ngoại trừ Hồng Thiên Bộ ra, còn có ai có thể so sánh được?
Cho dù Trần Hạo cũng gật đầu. Trận sư trung cấp còn trẻ như vậy thực sự khó có được. Có thể nói là trăm năm khó tìm được một người... Hồng Thiên Bộ thì thôi. Người kia căn bản không nên tồn tại ở nhân gian.
- Thật không nghĩ tới, cuối cùng lại có trận sư trung cấp dưới ba mươi tuổi.
- Lăng Hàn thua không oan, gặp được một thiên tài trận đạo.
Tất cả mọi người đều xúc động. Trung cấp đấu với sơ cấp, điều này là tuyệt đối nghiền ép.
- Ngươi vẫn muốn phá trận sao?
Trọng Phi Dương thản nhiên nói. Cuồng Lôi Trận nắm giữ uy lực sát phạt đáng sợ. Cho dù là Hoán Huyết Cảnh bị giam ở trong đó, cũng có thể bị giết chết. Độ khó phá giải tất nhiên có thể tưởng tượng được.
Lăng Hàn mỉm cười, nói:
- Tốt, ta thử một chút xem sao.
Mọi người không nhịn được cảm thấy bất đắc dĩ. Đây là thứ có thể thử một chút sao? Ngươi tiến vào trong trận, chỉ cần trận pháp không ngừng lại, cuồng lôi sẽ bổ xuống không ngừng, rất khó chạy ra sinh thiên.
Tuy rằng thực lực cá thể trận sư không bằng võ giả, nhưng một khi bày xong trận pháp, như vậy là kết quả không giống nhau.
Lăng Hàn đi nhanh tới, chủ động tiến vào trong trận pháp. Nhất thời, chỉ thấy điện quang chớp động. Trong lúc đó trận cơ dịch chuyển. Sau đó tia chớp liền lặng lẽ hình thành, hung hăng bổ về phía hắn.
Chỉ có điều Lăng Hàn đã sớm có sự chuẩn bị. Tay phải hắn bảo vệ ở trước người.
Xoẹt.
Tia chớp bổ tới, tuy rằng văng ra tia điện chói mắt, lại hoàn toàn không gây ra chút thương tổn nào đối với hắn.
Tia chớp này có thể thương tổn được Hoán Huyết tam biến. Nhưng thực lực của Lăng Hàn đã sớm bước qua tam biến.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Tia chớp còn đang từ các ngõ ngách bắn ra. Lăng Hàn tùy ý vung quyền, đánh tia chớp thành hoa điện.
Hắn nắm bắt mạch động của trận pháp, như vậy có thể tra ngược ra vị trí tiết điểm.
Hiện nay trận pháp trung cấp cũng không nhiều, cũng lại mười bảy loại. Lăng Hàn có đọc lướt qua, tất nhiên cũng biết Cuồng Lôi Trận.
Chỉ là mỗi người bố trí trận pháp đều sẽ làm ra thay đổi. Một nghìn người bày trận, sẽ có một nghìn vị trí tiết điểm, Bởi vậy, điều này cần thông qua trận pháp vận chuyển để suy đoán.
Chỉ có điều ba phút sau, Lăng Hàn lại ném ra Trở Tuyệt Trận.
Hắn cũng không nghĩ tới sẽ có đối thủ là trận sư trung cấp, bởi vậy không chuẩn bị Trở Tuyệt Trận trung cấp, sử dụng vẫn là sơ cấp. Nhưng chỉ cần hắn tìm đúng tiết điểm, hoàn toàn có thể chặn được trận pháp này trong vài giây.
Như vậy là đủ rồi. Nói rõ hắn đã tìm được tiết điểm.
Xoạt.
Ba cây trận cơ hạ xuống, bị Lăng Hàn kích hoạt. Nhất thời, cuồng lôi dừng lại. Nhưng chỉ một hồi, lại thấy điện quang hồi sinh, vút vút vút, đánh cho ba cây trận cơ đầy vết thương.
Tất cả mọi người ở đó hoàn toàn yên tĩnh.
Cái gì? Lăng Hàn lại có thể phá giải được Cuồng Lôi Trận?
Một trận sư sơ cấp lại có thể phá giải trận pháp trung cấp?
Quả thực, phá trận dễ dàng hơn so với tạo ra trận pháp, nhưng cũng không thể dễ dàng đến mức vượt qua một cấp.
Trừ khi!
Trong đầu mọi người đều xẹt qua một ý niệm, nhưng lập tức lại lắc đầu. Điều này là không có khả năng.
- Ngươi cũng là trận sư trung cấp!
Trọng Phi Dương kinh ngạc kêu lên.
Nếu không phải như vậy, Lăng Hàn làm sao có thể phá được trận pháp của hắn? Hơn nữa, mới chỉ là ba phút mà thôi. Đó là điều phần lớn trận sư trung cấp tuyệt đối không có cách nào làm được.
Lăng Hàn cười, nói:
- Đại khái, không có tận lực nghiên cứu qua vấn đề này.
Người này còn giả vờ trâu bò.
Tất cả mọi người muốn phỉ nhổ. Còn có người không biết thực lực mình? Loại người một lòng một dạ nhào vào trên trận đạo, sau đó một ngày kia đột nhiên muốn đi ra ngoài một chút, kết quả lại phát hiện mình đã là thiên hạ vô địch. Chuyện như vậy khả năng thấp tới mức nào?
Trọng Phi Dương hít một hơi thật sâu, nói:
- Được, vậy ngươi ra chiêu đi.
Lăng Hàn gật đầu, đi tới bên sân cầm trận cơ của mình. Số lượng trận cơ này không ít, thời gian phá trận đương nhiên không có thuận tiện đeo ở trên người.
Chỉ có điều, hắn phải thay đổi sách lược một chút.
Trọng Phi Dương lại là trận sư trung cấp. Sử dụng trận pháp sơ cấp đi đối phó hắn, chắc hẳn ba hai cái sẽ bị đối phương phá giải.
Tay hắn đưa vào trong túi, thật ra lại lấy ý thức khai thông với Dưỡng Nguyên hồ lô, lấy ra rất nhiều trận cơ.
Trận pháp trung cấp, Liệt Diễm Trận.
Thực lực bản thân hắn đã không sợ bất kỳ Hoán Huyết Cảnh nào. Cho nên đối với trận pháp trung cấp loại công kích tất nhiên không có hứng thú gì, nhưng vẫn chế tạo ra, để phòng bất cứ tình huống nào. Thật không nghĩ tới nhanh như vậy lại phát huy công dụng.
Lăng Hàn cầm trận cơ trở trở lại trong sân cát. Sau đó hai tay hắn huy động liên tục, nhất thời, giống như thiên nữ rắc hoa. 36 cây trận cơ đồng thời cắm ở trên mặt đất, lại bị hắn lấy niệm lực dẫn động, trận pháp hình thành.
- Xin mời.
Hắn nhìn về phía Trọng Phi Dương nói.
Trọng Phi Dương đương nhiên sẽ không kinh sợ. Hắn nhanh chân tiến vào trong trận pháp. Nhất thời, lửa mạnh cháy hừng hực thiêu đốt, biến khu vực trận pháp bao phủ thành một biển lửa.
Hắn tiện tay vung lên. Bên cạnh lập tức xuất hiện thêm năm cái trận cơ, bảo vệ hắn.
Cái này có thể duy trì liên tục trong một khoảng thời gian. Nhưng Trọng Phi Dương tin tưởng có chút thời gian này đã đủ rồi.
Hắn lập tức bắt đầu phá giải trận pháp, tìm kiếm tiết điểm của trận pháp.
Thời gian trôi qua từng chút một. Trọng Phi Dương không ngừng thử, lại nhiều lần thất bại.
Hắn đúng là thiên tài trận đạo. Chỉ mới thử mười một lần, hắn lại phá giải được Liệt Diễm Trận này. Chỉ có điều, hắn sử dụng thời gian cũng đạt tới hơn mười ba phút, tất nhiên bại bởi Lăng Hàn.
Lăng Hàn thắng được, hoàn toàn không có tranh cãi.
Trần Hạo mừng rỡ. Trận đạo liên tục xuất hiện hai thiên tài. Hắn làm hội trưởng này đương nhiên trong lòng cao hứng. Có người kế nghiệp.
Hừ hừ. Qua một trận này, hắn lại dẫn Lăng Hàn cùng Trọng Phi Dương đi tìm Kỳ lão đầu củ tổng hội đan đạo, để cho lão nhân này nhìn thấy, cho dù không có Hồng Thiên Bộ, trận đạo cũng vẫn có vô số nhân tài.
Cảm hứng mới