THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Lăng Hàn chỉ nhận mười đơn hàng, sau đó thu danh sách Hóa Cơ đan trở về.

Vật hiếm thì quý, bán nhiều sẽ không đáng giá, Đan Đạo Đế Vương nha, lấy ra đan dược đương nhiên phải bán đi với giá trên trời, sao có thể bán đổ bán tháo, làm vậy quá không có mặt mũi.

Lăng Hàn bảo Đại Hắc Cẩu đi một chuyến, đi tới trụ sở Thường gia gửi hàng đi, đương nhiên bưu phí cần người mua gánh chịu, nhưng bây giờ đã có tinh võng bảo đảm, nếu như chứng minh Lăng Hàn bán hàng giả, như vậy hắn không bán được hàng, sẽ còn tổn thất phí truyền tống kếch xù.

Chờ một lúc, hắn lại bắt đầu đánh bài vị chiến, ba trận đánh cũng mất bốn giờ.

Chủ yếu là thời gian chờ đợi quá dài.

Khó trách có chút thiên tài không đánh bài vị chiến, đối với người kiên nhẫn không đủ thì thời gian chờ sẽ làm người ta phát điên.

Một đêm qua đi, Lăng Hàn tu luyện vào sáng sớm như thường lệ.

Sau khi bước vào Tiên đồ, kỳ thật có thể tu luyện bất cứ lúc nào, nhưng chỉ có sáng sớm là có hiệu suất cao nhất, thậm chí cao hơn lúc khác gấp trăm lần.

Sau khi tu luyện kết thúc, Lăng Hàn bắt đầu ăn điểm tâm, tính toán tiếp tục luyện đan.

Ầm ầm ầm, lúc này ngoài cửa có tiếng đập cửa vang lên.

Tôi tớ đi mở cửa, nhưng khi hắn trở lại cũng không phải là bẩm báo ai tới, mà là trực tiếp dẫn người đi vào.

Lăng Hàn lập tức không vui, hắn còn chưa quyết định gặp hay không gặp, tại sao có thể trực tiếp dẫn người tới?

Hắn nhìn người đi vào, đây là nam tử khí thế rất mạnh, tướng mạo đường đường, càng có thái độ ngạo mạn.

Ha ha, đều là hạt nhân mà thôi, cần vênh váo hung hăng như vậy hay không?

Nhìn tôi tớ kia, trên mặt còn lộ ra có vẻ sợ hãi.

Nam tử trẻ tuổi kia tu vi Trúc Cơ cảnh, nếu hắn muốn xông vào thì tôi tớ cũng không thể ngăn cản.

- Ngươi biết luyện đan?

Nam tử trẻ tuổi kia trực tiếp hỏi:

- Ta là Đàm Chính Kiệt, ngươi có thể gọi ta là Đàm ca, về sau có chuyện gì đều có thể tìm ta, trong phủ này ta vẫn có chút mặt mũi. Ta nghe Liễu tỷ nói, ngươi còn luyện ra Hóa Cơ đan, cho ta mấy viên, ngươi giao tài khoản tinh võng cho ta, trở về ta sẽ chuyển tiền cho ngươi.

Nếu như người này khách khí một chút, Lăng Hàn sẽ còn suy tính một chút, nhưng vừa vào đã bày ra thái độ mình làm chủ, Lăng Hàn không vui.

Ngươi là ai chứ?

Đàm Chính Kiệt cái gì chứ, ta biết ngươi sao?

Lăng Hàn cười một tiếng:

- Chuyện gì cũng có thể tìm ngươi sao?

- Đương nhiên.

Đàm Chính Kiệt ngạo nghễ gật đầu.

Lăng Hàn gật gật đầu:

- Được, vậy phiền phức Đàm ca giúp một chút, ta muốn rời khỏi nơi này.

A?

Vẻ mặt Đàm Chính Kiệt cứng đờ, ngươi muốn rời khỏi nơi này? Phi, ta cũng muốn nhưng mấu chốt là hiện thực sao?

Bọn họ đều là hạt nhân, cho dù có chút năng lực cũng chỉ giới hạn trong địa phương nhỏ như Giáp Nguyên phủ mà thôi.

- Ngươi đang cố ý đùa nghịch ta sao?

Sắc mặt hắn tối tăm.

Lăng Hàn mỉm cười:

- Không phải ngươi nói có thể giúp đỡ hay sao?

Nói nhảm, vậy ngươi cũng không thể sử dụng công phu sư tử ngoạm như vậy.

Đàm Chính Kiệt áp chế lửa giận:

- Tốt, ta hiện tại bàn chuyện làm ăn với ngươi, một vạn đạo thạch một viên Hóa Cơ đan, ngươi cho ta mười viên.

Một vạn?

Lăng Hàn kém chút bật cười, giá thị trường Hóa Cơ đan là năm vạn một viên, hơn nữa còn là có tiền mà không mua được. Giống như hắn giao dịch trên khu vực tinh võng treo giá mười vạn một viên, kết quả thế nào? Căn bản không có người trả giá, trực tiếp mua lại.

Ngươi một vạn đạo thạch mua một viên?

Thật sự là chuyện cười lớn.

- Ta ra hai vạn Đạo Thạch một viên, ngươi có bao nhiêu ta đều thu.

Lăng Hàn trả lời.

- Lăng Hàn!

Đàm Chính Kiệt cao giọng nói:

- Ngươi đừng tưởng rằng biết luyện đan có gì đặc biệt hơn người, nơi này chính là Giáp Nguyên phủ, ngươi chỉ là một tù nhân mà thôi!

- Nói giống như ngươi không phải vậy.

Lăng Hàn lắc đầu.

- Ngươi!

Đàm Chính Kiệt chỉ vào Lăng Hàn, nói:

- Ta cho ngươi thêm một cơ hội! Ngươi phải biết đắc tội ta, ở nơi này sẽ nửa bước khó đi.

- A, ngươi có năng lực lớn như vậy?

Lăng Hàn cười nói.

Đàm Chính Kiệt ngạo nghễ nói:

- Liễu tỷ ở Tiên Phong tinh, có giao hảo nhiều thế hệ với Động Nguyên tinh ta, hơn nữa còn có quan hệ thông gia, cho nên nếu ta nói vài câu với Liễu tỷ, đảm bảo ngươi không có quả ngon để ăn.

Lăng Hàn thở dài:

- Ngươi nói ngươi tốt xấu gì cũng là nam nhân, tại sao lại không có tiền đồ như vậy, còn muốn nữ nhân ra mặt giúp ngươi?

Đàm Chính Kiệt đỏ mặt, hắn cực kỳ tức giận, lời này quá tổn thương người.

- Hừ, ngươi cho rằng ta không thể thu thập được ngươi?

Hắn lạnh lùng nói.

Lăng Hàn cười lớn, lắc lắc đầu nói:

- Không phải ta xem thường ngươi, người giống như ngươi, ta dùng một tay có thể đánh mười người.

- Phách lối! Ngươi quá phách lối!

Đàm Chính Kiệt lạnh lùng nói:

- Ngươi đi ra, chúng ta đi sa trường luyện một chút.

Sa trường là nơi chuyên dùng luận bàn trong Giáp Nguyên phủ, bởi vì Trúc Cơ có lực phá hoại quá lớn, nếu thật buông tay buông chân luận bàn, có thể đánh vỡ hai ba cái Giáp Nguyên phủ đấy.

- Không cần phiền toái như vậy, ở đây đi.

Lăng Hàn cười nói, quả nhiên hắn không đặt Đàm Chính Kiệt vào trong mắt.

- Làm càn!

Đàm Chính Kiệt giận dữ, tiểu tử này thật sự phách lối, lại dám chủ động xuất thủ với mình, hơn nữa ngươi cho rằng ta là ai, hai ba chiêu là có thể đánh xong, cho nên cũng miễn đi sa trường?

Nhưng hắn vừa mới ra tay liền biến sắc.

Lăng Hàn công kích mang theo thiên địa trấn áp, hắn lại có cảm giác không địch nổi.

Thật là đáng sợ, tất cả mọi người là Trúc Cơ đấy, tại sao lại có chênh lệch lớn như vậy?

Hắn muốn liều mạng, lực bộc phát ít nhất có thể chấn vỡ tiểu viện này, như thế sẽ làm người khác chú ý và cứu hắn.

Nhưng khi lực lượng hắn bộc phát mãnh liệt, hắn lại kinh ngạc phát hiện lực lượng của mình bị giới hạn trong phạm vi nhỏ.

Làm sao có thể?

Mặc dù hắn chỉ là Trúc Thiên Cơ, nhưng cho dù là Trúc Cực Cơ cũng không thể áp chế hắn cường đại như vậy.

Chẳng lẽ đối phương là Chú Đỉnh cảnh?

Không không không, tuyệt không có khả năng.

Hắn vội vàng lắc đầu, Lăng Hàn phát ra khí tức nhất định chỉ là Trúc Cơ, không thể nào là cường giả Chú Đỉnh.

Nhưng đồng thời là Trúc Cơ, vì sao lại có chênh lệch to lớn như thế?

Như vậy bài danh tinh võng của hắn cao bao nhiêu? Trước một vạn? Thậm chí trước một ngàn sao?

Hắn vừa xuất hiện ý niệm như thế, hắn lập tức phủ định ngay, cũng bị Lăng Hàn bắt lại.

Lăng Hàn mang theo hắn và đi ra cửa lớn, sau đó vung tay ném một cái, bốp, Đàm Chính Kiệt bị ném trên mặt đất.

Hắn cũng không nhìn nhiều, đóng cửa đi trở về.

- Về sau, không có lệnh của ta không được phép cho bất cứ người nào đi vào.

Hắn nói với ba tôi tớ.

Đây là lần thứ nhất, hắn tạm thời không so đo.

- Vâng, Hàn thiếu!

Ba tên tôi tớ đều lạnh rung.

Đây chính là Đàm Chính Kiệt nhưng lại bị ném ra ngoài cửa như con chó, vị chủ nhân này quá trâu bò.

- Nhưng mà Hàn thiếu, Đàm Chính…

Một tên tôi tớ còn muốn nhắc nhở Lăng Hàn bối cảnh của Đàm Chính Kiệt, cũng đã bị Lăng Hàn lạnh lùng nhìn sang lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không dám lại nói một chữ.

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc

Báo lỗi