THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Người nhà họ Bàng cũng gật đầu nhưng sắc mặt vô cùng nặng nề.

Thang gia thiếu ân tình Bàng gia, cho nên miễn là Bàng gia mở miệng, hơn nữa chỉ đối phó một Trúc Cơ, Thang gia nhất định không nói gì.

Nhưng ân tình dùng một lần ít một lần, về sau lại nghĩ nhờ Thang gia làm việc thì không phải chuyện một câu nói như hiện tại.

- Ác tử đáng chết!

Các đại lão Bàng gia đều oán hận không nhẹ.

- Đi đón Bàng Phi Nhiên trở về.

Lão tổ Bàng gia tiếp tục nói:

- Nếu là điều kiện cho phép, chúng ta nên bắt sống, lão phu có dự cảm, trên người tiểu tử kia có bí mật to lớn, lần này nói không chừng là bước ngoặt của Bàng gia ta.

Nghe nói như thế, người nhà họ Bàng cũng lộ ra vẻ mừng rỡ.

Đúng vậy, Lăng Hàn cường đại không thể tưởng tượng nổi, trên thân kẻ này chắc chắn có bí mật kinh người, nếu có thể bị Bàng gia chiếm được, nói không chừng Bàng gia sẽ nhân họa đắc phúc.

- Nhất định không thể cho Thang gia biết nội tình Lăng Hàn.

- Đúng thế, bảo bọn họ bắt sống, cho dù không thể bắt sống cũng phải mang thi thể về.

Bọn họ liên tục lên tiếng, vẻ mặt thập phần hưng phấn nhưng lại là quên một sự kiện, đó chính là Lăng Hàn thân ở bên trong Giáp Nguyên phủ, cho dù là Thang gia cũng dám xông vào Giáp Nguyên phủ giết người, bắt người?

Việc này chính là nhục nhã hoàng triều Mạnh thị, Thang gia không dám làm như thế.

Bọn họ chỉ nợ nhân tình, làm sao có thể nhìn gia tộc bị diệt.

...

Lăng Hàn về tới Giáp Nguyên phủ, lúc này cách nửa đêm còn kém một chút, hắn đừng ở cửa ra vào một hồi và bước vào trong.

Mặc dù Đường Nghiêm hứa hẹn chẳng mấy chốc sẽ đón hắn ra, nhưng dù sao đó là chuyện sau này.

Lăng Hàn trở lại chỗ ở, còn không chờ hắn đi nghỉ ngơi, lại nghe người hầu đến báo, Liễu Huân Vũ cầu kiến.

Ân, muộn như vậy?

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:

- Mời.

Hắn ngồi xuống phòng khách, chỉ một hồi đã thấy người hầu dẫn Liễu Huân Vũ tới.

- Bái kiến Liễu đội trường.

Lăng Hàn đứng lên chào hỏi.

Liễu Huân Vũ nở nụ cười xinh đẹp:

- Tư vị tự do thế nào?

- Rất tốt.

Lăng Hàn gật gật đầu, đúng thế, không mất đi tự do thì ngươi không tưởng tượng nổi tự do trân quý cỡ nào.

Liễu Huân Vũ hết sức hài lòng với câu trả lời của Lăng Hàn, lại hỏi:

- Vậy ngươi có muốn tiếp tục tự do không?

Ánh mắt Lăng Hàn nhảy một cái, đây là ý gì?

- Miễn là ngươi chân tâm thật ý làm việc cho ta, ta có thể cam đoan với ngươi, mỗi tháng ngươi có đặc quyền ra ngoài một lần.

Liễu Huân Vũ ung dung nói ra, lời nói có tự tin mãnh liệt.

Những người mất tự do như bọn họ, tư vị tự do ngắn ngủi sẽ càng khao khát được tự do hơn.

Đây là dụ hoặc to lớn, Liễu Huân Vũ không tin Lăng Hàn có thể chống cự.

Lăng Hàn mỉm cười:

- Như thế nào mới là chân tâm thật ý làm việc?

- Mỗi ngày ngươi luyện cho ta mười viên Hóa Cơ đan.

Rốt cuộc Liễu Huân Vũ lộ ra mặt thật của mình.

- Ngươi không cần lo chuyện dược liệu, ta sẽ chuẩn bị kỹ càng cho ngươi, ngươi chỉ cần luyện đan là đủ.

Đối với nàng, Hóa Cơ đan có công dụng quá lớn.

Nàng không có ý định bán ra, mà là muốn dùng kết giao với những nhị thế tổ kia, tiến vào trong vòng tròn luẩn quẩn đỉnh cấp của đế đô.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Thật có lỗi, điều kiện này tha thứ ta không thể nào tiếp thu được!

Liễu Huân Vũ mỉm cười, cũng không có tức giận, nói:

- Nếu thêm ta thì sao?

Hả?

Lăng Hàn kinh ngạc nhìn Liễu Huân Vũ, đây là ý gì?

- Miễn là ngươi làm việc thay ta, ta chính là người của ngươi.

Liễu Huân Vũ dùng ngữ khí tràn ngập dụ hoặc nói ra, đôi mắt như hoa đào ẩn chứa sương mù.

Lăng Hàn đã hiểu ra, vì cái gì nơi này có hai Chú Đỉnh nhưng hết lần này tới lần khác lại lấy nàng cầm đầu. Hơn nữa tất cả mọi người là hạt nhân, nàng dựa vào cái gì có thể tranh thủ một ngày tự do cho mọi người? Trước đó nàng đã nói, miễn là Lăng Hàn nghe nàng, mỗi tháng đều có thể ra ngoài một ngày.

Tông Nhân phủ là nàng mở sao?

Nàng chỉ là Chú Đỉnh, thả trên Nguyệt Hoa tinh, dạng người này không được gọi là cường giả, tại sao tràn đầy lòng tin như vậy?

Nhưng nếu như lấy sắc đẹp làm mồi nhử thì có khác biệt.

Thật bẩn.

Lăng Hàn cảm thấy buồn nôn, thản nhiên nói:

- Xin tự trọng.

Liễu Huân Vũ kinh ngạc, không nghĩ tới Lăng Hàn lại cự tuyệt mình.

Phải biết nàng vốn chính là mỹ nữ trong mỹ nữ, thứ hai những người bọn họ bị nhốt ở đây nên không thể tiếp xúc nữ sắc, chẳng lẽ còn muốn ra tay với bác gái hơn bốn mươi sao?

Hiện tại nàng chịu chủ động ôm ấp yêu thương, ngươi lại không động tâm chút nào sao?

- Ta chính là Chú Đỉnh cảnh, ngươi chơi qua nữ nhân cảnh giới này chưa?

Liễu Huân Vũ lại dụ dỗ.

Lăng Hàn khinh bỉ, nữ nhân này còn có mặt mũi nói mình là Chú Đỉnh cảnh? Nàng chính là một con gà, còn đang tận lực mời chào bản thân mình.

- Ta muốn nghỉ ngơi, mời trở về đi.

Hắn đứng lên đi vào phòng ngủ.

Liễu Huân Vũ không có hành động nhưng trên gương mặt đã lạnh buốt như băng.

Nàng bị cự tuyệt, nàng lại bị cự tuyệt!

Đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra, hơn nữa cự tuyệt nàng chỉ là một tên Trúc Cơ cảnh.

- Hừ, nếu không phải nhìn ngươi còn có giá trị lợi dụng, ngươi nhục nhã ta như vậy, ta sẽ không tha cho ngươi!

Nàng cắn răng nói:

- Bắt đầu từ ngày mai, ngươi sẽ biết kết cục đối đầu với ta là gì, không biết ngươi có thể kiên trì bao lâu.

Nàng hừ một tiếng, nghênh ngang rời đi.

Sáng sớm hôm sau, Lăng Hàn tu luyện dưới ánh mặt trời.

Hắn phát hiện tu luyện dưới ánh mặt trời sẽ có tiến cảnh nhanh hơn một chút, mặc dù chỉ có chút yếu ớt.

Dưới ánh mặt trời, năng lượng thiên địa sẽ càng có sức sống, nhưng lúc trước hắn tu luyện chưa từng biểu hiện ra.

Chẳng lẽ đây là bởi vì hắn sửa tu Cổ Dương Thiên Công sao?

Sau khi Lăng Hàn kết thúc tu luyện, một tên tôi tớ đến tìm hắn, sắc mặt hết sức khó coi.

- Hàn thiếu, ta không thể cầm được tài nguyên tu luyện hôm nay, cho dù là đồ ăn cũng không có.

Hắn nói.

A, đến nhanh như vậy sao?

Lăng Hàn biết hắn cự tuyệt Liễu Huân Vũ khẳng định sẽ bị đối phương trả thù, nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy.

Ha ha, lạm dụng quyền lực phân phối tài nguyên trong tay sao?

Lăng Hàn gật đầu:

- Ta đã biết.

- Hàn thiếu.

Tên tôi tớ kia nói:

- Nếu không thì ngươi nên cúi đầu với Liễu đại nhân đi, lão nô nghe nói Liễu đại nhân có giao tình rất tốt với đại nhân vật nào đó trong Tông Nhân phủ.

Lăng Hàn cau mày, lúc nào ngay cả người bên cạnh mình cũng làm thuyết khách?

- Đi xuống đi.

Hắn phất tay.

- Hàn

Tên tôi tớ còn muốn khuyên bảo.

- Xuống dưới!

Lăng Hàn không vui.

Tên tôi tớ bất đắc dĩ, đành phải lui xuống, nhưng ánh mắt nhìn Lăng Hàn mang theo bất mãn.

Ngươi là Trúc Cơ, chỉ cần hấp thụ năng lượng thiên địa là không chết, nhưng chúng ta thì sao? Chúng ta chỉ là phàm nhân, không có đồ ăn bọn họ ăn cái gì mà sống!

Hắn oán hận rời đi, hắn muốn liên hợp hai tôi tớ khác bãi công.

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc

Báo lỗi