Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...."> Bàn Vận Kỳ --> Tôi Thể Kỳ -->Thiết Cốt Kỳ --> Nhận Bì Kỳ --> Thần Hành Kỳ --> Cự Linh Kỳ --> Kim Cương Kỳ --> Long Lực Kỳ --> Lôi Minh Kỳ...." />

THẦN TỌA

- Hừ! Đám người các ngươi quá buồn cười. Lấy cái danh sư huynh làm giá đỡ chạy tới nơi ở của ta giương oai, bây giờ lại cắn ngược nói ta không biết tôn ti.

Lâm Hi cười lạnh:

- Ta hiện tại cũng cho các ngươi lựa chọn, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của ta càng nhanh càng tốt. Nếu không sư đệ này không thể nói trước sẽ thay mấy trưởng lão giáo huấn các sư huynh đâu.

- Làm càn!

Thương Dương Thánh tử giận tím mặt, toàn thân bộc phát khí tức khủng bố.

Hắn là đệ tử nội môn hạch tâm, địa vị cao thượng, gia phong Thánh tử, bị một tiểu tử kém hơn ba cấp bậc vẽ mặt làm sao nhịn được. Lập tức tức giận không nhẹ.

- Mắt không có tôn trưởng, khẩu xuất cuồng ngôn! Hôm nay ta phải thay chưởng giáo giáo huấn ngươi mới được.

Thương Dương Thánh tử tức giận quát một tiếng, thân hình bạo lên, hắn thoáng cái như thiểm điện biến mất tại chỗ.

- Hừ! Ta sợ ngươi không có tư cách này!

Lâm Hi hừ lạnh một tiếng, thân hình nhảy lên biến mất trong hư không.

- Kế Mông Đại Pháp!

Thương Dương Thánh tử quát lên một tiếng, khí kình mạnh mẽ phóng lên trời, không khí trong phạm vi trăm trượng vặn vẹo. Hư ảnh đội vương miện sau lưng hắn bành trướng.

Đây là quái vật đầu người thân chim, trang phục đế vương, hiển lộ uy áp khí độ trấn sơn đoạn nhạc.

Khí tức trên người nó cuồn cuộn, khí tức tử vong thuần túy nhất phóng thẳng lên trời.

Đây là Kế Mông!

Thần linh thượng cổ trong truyền thuyết, trời sinh đất nuôi, có thần thông vô thượng.

Về sau bị thánh hoàng cường đại nhất thượng cổ gia phong danh nghĩa một trong năm thiên tử, gia phong Diêm Ma.

Áo bào trên người Kế Mông là y phục thiên tử.

Thương Dương Thánh tử tu luyện Kế Mông này ra hình dáng sơ bộ. Nếu như tiến thêm một bước tới Tiên Đạo Cảnh thì Kế Mông Đại Pháp sẽ tấn thăng làm Diêm Ma Đại Tiên Thuật, nhưng tụ chân thân, sẽ triệt để bỏ hình thú hóa thành hình người, "Diêm Ma Thiên tử" uy mãnh!

- Lê-eeee-eezz~!! --

Một tiếng rít mang theo chân khí hắc ám đại quy mô ập về phía Lâm Hi.

Chỉ tiếc đạo cao một thước, ma cao một trượng!

Thương Dương Thánh tử có "Kế Mông Đại Pháp" tuy lợi hại nhưng không phải vô địch.

- Ha ha ha, ta sẽ bóp nát hy vọng của ngươi. Liệt Nhật Quân Vương, xuất hiện đi!

Lâm Hi quát lên một tiếng, hư không kịch chấn, phạm vi mấy ngàn trượng lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng bao phủ, không khí bị thiêu đốt không ngừng vặn vẹo.

- Mau lui lại!

Lâm Hi còn chưa triệu Liệt Nhật Quân Vương, Chu Thừa, Trương Lộc đã biến sắc.

Cảm giác dưỡng khí trong người bốc hơi như biến thành thây khô.

Loại cảm giác này quá chân thật.

Bá bá!

Mấy người hóa thành ảo ảnh bắn ngược ra sau. Chưa đi được nửa đường đã cảm thấy chung quanh hỏa diễm ngập trời. Một đạo hào quang còn sáng hơn mặt trời hiện ra.

Ầm ầm!

Liệt Nhật Quân Vương ngưng tụ thành chân thật mang theo vương bào, quanh người có chín con Hỏa Long quấn quanh giờ khắc này đã ngưng tụ thành hình, mơ hồ tạo thành chín long liễn dưới chân Liệt Nhật Quân Vương!

Trải qua huyết thống hỏa xà cải tạo, hiện tại Liệt Nhật Quân Vương như đế vương đi tuần, uy thế không ai bì được, hỏa diễm mạnh mẽ làm nổi bật sự có mặt của nó!

Lâm Hi cho "Liệt nhật chân khí" hấp thu Địa Ngục liệt hỏa, đan hỏa, nộ hỏa, địa hỏa, phong hỏa, lôi hỏa, tâm hỏa, linh hỏa, còn hấp thu "Đại Địa Đoán Hỏa Chi Tinh", cuối cùng lại dung hợp thần thông thôn phệ hỏa của hỏa xà, nhiều loại hỏa diễm hợp làm một thì phải cường đại rồi.

Lâm Hi lần đầu tiên giao thủ với Thương Dương Thánh tử chính là giết gà dùng dao mổ trâu, nhưng hiện tại đã dùng toàn lực, mới thể hiện ra uy lực khủng bố sau khi dung nhập huyết thống hỏa xà.

Thương Dương Thánh tử dùng "Kế Mông Đại Pháp" tuy tiếng tăm lừng lẫy trong các Thánh tử, nhưng mà không thể so được với liệt hỏa chân khí gần viên mãn.

Hô!

Chân khí Thương Dương Thánh tử như nước lũ còn chưa tới gần Lâm Hi đã bị hỏa diễm thiêu đốt hừng hực.

- Làm sao có thể!

Thương Dương Thánh tử chấn động, nhìn qua hỏa diễm trước mặt mà khiếp sợ.

- Liệt Dương quân vương!

Thần sắc Lâm Hi lạnh lùng, nhắm ngay Thương Dương Thánh tử và điểm ngón tay:

- Trấn áp cho ta!

Ầm ầm!

Hỏa diễm phô thiên cái địa hóa thành một hỏa xà thượng cổ ngưng thực và cực phá tan hỏa diễm, dùng thế lôi đình vạn quân lao về phía Thương Dương Thánh tử.

- Uông!

Thương Dương Thánh tử quát lên một tiếng, chân khí toàn thân bộc phát đánh về phía Lâm Hi.

Ầm ầm!

Bầu trời kịch chấn, tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang vọng tứ phương. Chân khí va chạm nhau thì Thương Dương Thánh tử cảm thấy mình như bị núi lớn liên tiếp đánh trúng. Kế Mông chân khí ngoài cơ thể kiên trì một chút đã bị hỏa diễm bá đạo này đánh tan.

- Ah!

Hét thảm một tiếng, Thương Dương Thánh tử giống như diều đứt dây bay ra ngoài.

- Thánh tử!

- Sư huynh!

...

Bọn người Chu Thừa, Trương Lộc quá sợ hãi, ai cũng không ngờ rằng Thương Dương Thánh tử lại không phải đối thủ của Lâm Hi, hơn nữa còn bị đánh thành như vậy.

Bọn người Chu Thừa muốn đi tới đón thì nghe tiếng hừ lạnh, dừng lại không dám nhúc nhích.

Ầm ầm!

Thương Dương Thánh tử giống như thiên thạch trùng trùng điệp điệp rơi xuống đất.

Một đạo hỏa diễm phóng thẳng lên trời.

- Chân khí thật đáng sợ.

Thương Dương Thánh tử phun máu tươi. Huyết dịch rơi xuống đất là bốc hơi.

Đây là kết quả liệt hỏa chân khí của Lâm Hi tiến vào cơ thể Thương Dương Thánh tử lúc này cảm thấy cả thân thể như rơi vào trong lò lửa.

- Không thể ngờ ra đường đường là Thánh tử lại bị một đệ tử Khí Tiên Kỳ đánh thành như vậy...

Thương Dương Thánh tử vừa sợ vừa giận.

Hắn vốn đi hưng sư vấn tội, không ngờ vừa đi vào cửa đã bị đánh bay ra ngoài, chuyện này làm hắn vừa giận vừa thẹn.

- Thật sự là tức chết ta!

Thương Dương Thánh tử nhìn qua đạo thân ảnh từ trên trời hạ xuống, trong nội tâm quát to một tiếng, sau đó hơi dừng lại và ngất đi.

Ầm ầm!

Lâm Hi từ trên trời giáng xuống bên cạnh Thương Dương Thánh tử.

- Nhanh ngất đi như vậy?

Lâm Hi lườm Thương Dương Thánh tử. Lỗ tai, lỗ mũi đối thủ phun khói, trên người đầy vết cháy. Dưới sự khống chế của Lâm Hi thương thế hắn không thể nặng được, nhưng tuyệt đối không nhẹ.

Lâm Hi đảo qua gương mặt Thương Dương Thánh tử, chỉ thấy gương mặt của hắn vặn vẹo vì tức giận, hiển nhiên trước khi hôn mê tích tụ đầy tức giận.

- Sớm biết hôm nay, thì sớm nghe lời ta nói đi.

Lâm Hi nói xong chân phải đạp lên, không chút do dự đạp lên mặt của Thương Dương Thánh tử.

- Ah!

- Dừng tay!

Thấy một màn như vậy vài tên cao thủ Phù Lục Kỳ kêu to lên, vừa sợ vừa giận:

- Lâm Hi, ngươi đang làm gì đó!

- Mau buông Thánh tử ra!

Cả đám tức giận kêu lên.

Lâm Hi quay đầu lại dùng ánh mắt băng hàn nhìn đám người này.

Ánh mắt cả đám vốn tức giận, dưới ánh mắt của Lâm Hi thì câm như hến, lại không dám nói. Bọn họ biết rõ Lâm Hi lợi hại, ngay cả Thương Dương Thánh tử cũng không phải là đối thủ thì nói gì bọn họ.

- Ta đã sớm cảnh cáo các ngươi. Đây là tự rước lấy nhục. Mà bây giờ chính là lúc trừng phạt!

Lâm Hi thản nhiên nói:

- Ghi nhớ cho rõ. Lần này là các ngươi tìm tới cửa. Nếu có lần sau thì ta sẽ tự đi tới nhà bái phỏng.

Ti!

Nghe được Lâm Hi muốn tới nhà bái phỏng, bọn người Chu Thừa sợ hãi, không dám nói cái gì.

- Tốt rồi, mang hắn về đi. Nhớ kỹ không được lau dấu giày trên mặt, ta muốn hắn sau khi tỉnh lại nhìn rõ ràng.

Lâm Hi lạnh lùng nói.

Dưới dâm uy của Lâm Hi thì đám người không dám nói thêm cái gì.

Lâm Hi cũng không nhiều lời, thu hồi chân phải và dấu giày hiện ra rõ ràng, hấp thu chân hỏa trên người đối thủ.

Dù sao cũng là đồng môn, nói cho cùng chỉ là tranh giành khí phách.

Lâm Hi cũng không có tàn nhẫn như vậy, động một chút là giết đồng môn. Bất kể là lần trước đối phó Chu Thừa hay là lần này giao thủ với Thương Dương Thánh tử, Lâm Hi đều điểm tới là dừng xem như trừng phạt là được.

Tông phái tiên đạo xem tội giết đồng môn là tội lớn.

Bất kể Lâm Hi hay là Thương Dương Thánh tử cũng không dám công nhiên giết người.

- Được rồi, cút đi!

Lâm Hi khoát khoát tay.

Bọn người Chu Thừa như được đại xá, lập tức nâng Thương Dương Thánh tử quay đầu rời đi.

Bọn họ vốn định ra oai phủ đầu với Lâm Hi, sau khi phục tùng sai sử như thủ hạ.

Nhưng mà lần này bọn họ biết đá phải thiết bản rồi. Làm gì dám tìm hắn.

Mang Thương Dương Thánh tử nhanh chóng đi xa.

- Chủ nhân, không giết chúng sao?

Hấp Huyết Nữ Vương cùng Địa Ngục Ma Long từ trong phòng bay ra.

Trong thế giới quan của Hấp Huyết Yêu Nữ nếu là địch nhân phải giết sạch.

Lâm Hi tức giận nhìn nàng:

- Nếu giết hắn thì phải giết sạch đám người kia. Sau đó lại giết sạch đám trưởng lão rồi nói sau.

Hấp Huyết Nữ Vương quét mắt nhìn quanh, chỉ thấy chung quanh là đệ tử nội môn rậm rạp chằng chịt. Nhìn thấy một màn này nàng trợn trắng mắt.

- Khặc khặc kiệt, chủ nhân anh minh thần võ, chỉ cần chủ nhân nói là đúng.

Địa Ngục Ma Long nịnh nọt.

- Ít tâng bốc một chút! Cút đi.

Tạp Mễ Lạp một cước đá bay Địa Ngục Ma Long vào trong phòng.

- Đi thôi. Người Hộ Pháp Điện tới rồi.

Lâm Hi nói, trực tiếp vào tron phòng.

Chỗ nào cũng có người của Hộ Pháp Điện, người người đau đầu. Bất kể là Lâm Hi hay là Thương Dương Thánh tử cũng không muốn dây dưa với Hộ Pháp Điện. Cho nên hai người vừa ra tay là dùng toàn lực, tốc chiến tốc thắng đừng cho Hộ Pháp Điện trộn lẫn vào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi