THẬP NIÊN CHÚA DIỄN TRÒ XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ CỰC PHẨM


Việc buôn bán này lãi ít tiêu thụ mạnh.

Ngoài mặt trông có vẻ một cân thóc chỉ lời được một hai hào, không bõ bèn gì, thế nhưng số lượng tăng lên mấy vạn cân thì kiếm tiền đầy bồn đầy bát.

Bây giờ đã qua khoảng thời gian ăn cơm tập thể rồi, ruộng được khoán cho từng hộ gia đình sản xuất, số lúa trồng được đều giữ lại cho nhà mình ăn, ăn không hết mà bán đi, thì số tiền đó cũng là của nhà mình.

"Mọi người sang đây xếp hàng đi, từng nhà lên một, không được chen lấn.

Đến đây, đến đây, sang bên này này! "Trưởng thôn hét lớn một tiếng, mấy người đàn ông đều đi về phía trưởng thôn để xếp hàng.

Đây cũng không phải lần đầu tiên người trong thôn bán thóc, lúc xếp hàng cũng không có mâu thuẫn gì cả.


Trưởng thôn đặt một cái cân lớn trước mặt tất cả mọi người, trên tay ông ta cầm bút và vở bắt đầu đăng ký.

Có khá nhiều người, mà trưởng thôn mới học hết tiểu học cho nên ghi chép có chút chậm chạp.

Trước kia mấy chuyện tính toán này đều tìm mấy thanh niên trẻ có học trong thôn đến làm, chẳng hạn như năm ngoái là do Tô Vận ghi sổ.

Thế nhưng hôm nay trời nóng nực quá, Tô Vận không đến, những người trẻ tuổi có học khác trong thôn cũng không đến xem náo nhiệt, phần lớn những người tới đây đều là những người chưa từng được đi học.

Trưởng thôn đảo mắt nhìn qua bốn phía, đang định nhờ người ta đến nhà tìm Tô Vận sang đây giúp đỡ, thì đột nhiên nhìn thấy Tô Trà đang đứng dưới bóng cây cổ thụ cách đó không xa.

Ông ta cân nhắc Tô Trà cũng là học sinh cấp ba, còn học cùng một trường với Tô Vận, có lẽ năng lực cũng không tệ lắm đâu.


"Tô Trà, Tô Trà, cháu sang đây.

"Tô Trà đang tránh nắng dưới tán cây nghe thấy có người gọi tên mình, cô ngẩng đầu lên thì thấy trưởng thôn đang phất tay ý bảo cô đi qua đó.

"Đúng, chính là cháu đó.

Tô Trà, cháu sang đây giúp đỡ ghi sổ một chút.

" Trưởng thôn cũng là không còn cách nào khác nữa, vốn dựa theo kế hoạch thì ngày mai xe của đội vận tải mới đến đây, thế nhưng vừa rồi họ mới đột xuất thông báo rằng sẽ đến, trưởng thôn cũng không kịp nhớ đến việc tìm người phụ trách việc này.

Thế nhưng không phải bây giờ ông ta đã tìm được một người rồi đấy ư?"Nhanh nhanh nhanh, trưởng thôn bảo con qua đó tính sổ sách kìa.

" Vương Tú Mi vô cùng vui vẻ, năm ngoái lúc nhìn thấy Tô Vận tính sổ sách ở đó, trong lòng Vương Tú Mi đã thầm muốn để cho Tô Trà đi rồi.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi