THIẾU CHỦ BÍ MẬT

Thẩm vấn nhất định là phải thấm vấn, Lý Phàm cũng biết có chuyện kỳ quái bên trong, nhất định phải tự mình đến thẩm vấn mới được.

“Được, chúng tôi lát nữa sẽ qua thẩm vấn, anh báo trước cho thủ hạ là được.”

“Đã nói qua với bọn họ rồi, tôi gửi vị trí cho ngài, ngài trực tiếp qua đó là được.”

Sở Trung Thiên cúp điện thoại, nhanh chóng gửi vị trí của lâm trường qua.

Lý Phàm nhìn vị trí đại khái của lâm trường, cười vỗ tay một cái:”Được rồi, chuyện của công trường đã xong rồi, những người gây chuyện đã bị bắt lại, anh phải đến thẩm vấn xem bọn họ thế nào, xem xem sau màn có phải còn có người giở trò hay không.”

“Sư phụ, tôi lái xe đưa anh đi.”

Khang Văn Hân lộ ra nụ cười chân chó.

“Tôi cũng muốn đi theo, tôi còn chưa từng thấy thẩm vấn, có phải kϊƈɦ thích như trong phim không, tôi cũng muốn đi theo học hỏi một chút.” Trần Hiểu Đồng nói theo.

Cố Họa Y nhìn Trần Hiểu Đồng, lại nhìn Lý Phàm.

Nếu như lúc thẩm vấn máu me rùng rợn, Cố Họa Y nhất định sẽ không chịu được, nhưng mà để Trần Hiểu Đồng đi theo Lý Phàm, Cố Họa Y lại có chút ghen, luôn lo lắng Trần Hiểu Đồng và Lý Phàm sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Đang lúc Cố Họa Y không biết phải làm thế nào, cửa phòng làm việc bị đẩy ra.

Cố Bội Sam ăn mặc mát mẻ đi đến.

Nhìn người trong phòng làm việc không ít, Cố Bội Sam có chút sững sờ, lúc nhìn thấy Trần Hiểu Đồng cũng có mặt, vẻ mặt Cố Bội Sam trở nên có chút khó coi.

Tư tưởng của Cố Bội Sam sau đêm đó đã thay đổi, chuẩn bị cướp Lý Phàm từ trong tay Cố Họa Y đi, nhiều năm như vậy vẫn là có mắt không tròng không nhận ra được sự mạnh mẽ của Lý Phàm, điều này làm cho Cố Bội Sam có chút hối hận.

“Nhiều người vậy sao, tôi, tôi là đến xin lỗi Lý Phàm, những năm nay tôi đã làm quá nhiều chuyện có lỗi với anh, hy vọng anh có thể tha thứ cho tôi, sau này tôi nhất định sẽ thay đổi những sai lầm trước đó.”

Cố Bội Sam cúi đầu nhỏ giọng nói.

Lý Phàm và Cố Họa Y kinh ngạc nhìn Cố Bội Sam, không hiểu là Cố Bội Sam đang diễn cái gì.

“Cô không phát sốt chứ? Hay là tối hôm đó bị dọa sợ làm thần kinh chập mạch?”

Lý Phàm nghi hoặc hỏi.

“Người ta thật sự biết sai rồi, thật sự sẽ sửa, sau này nhất định sẽ cung kính với anh, nếu không anh ngồi xuống, tôi mát xa bả vai cho anh.”

Cố Bội Sam nịnh nọt nói.

Cố Họa Y xoa xoa trán, cảm thấy giống như toàn bộ thế giới thay đổi, sao Cố Bội Sam có thể đột nhiên đổi tính.

“Bội Sam, cô đừng làm loạn, Lý Phàm còn có việc phải ra ngoài, cô vẫn là nên quay về làm việc đi, lời xin lỗi của cô tôi nhận thay Lý Phàm.”

Cố Họa Y giúp Lý Phàm giải vây nói.

Lý Phàm gật gật đầu: “tôi còn có việc phải ra ngoài làm, biết sai rồi sửa chính là bé ngoan, quay về làm một bé ngoan cho tốt.”

Cố Bội Sam nhìn quanh, cảm thấy Lý Phàm phải ra ngoài làm việc, vừa đúng là cơ hội đào sâu quan hệ với Lý Phàm.

Nghiêng đầu nhìn Trần Hiểu Đồng, Cố Bội Sam híp mắt nói: “Cô cũng không cần phải đi theo Lý Phàm ra ngoài làm việc chứ.”

“Tôi vì sao không thể đi ra ngoài làm việc với anh ấy, tôi đúng là muốn theo anh ấy ra ngoài làm việc, cô hâm mộ ghen tị sao?

Hâm mộ ghen tị thì cô phải đi tìm cậu ba Lâm chứ.”

Trần Hiểu Đồng không chút khách khí nói.

Ba chữ cậu ba Lâm đó, đã trở thành vết sẹo trong lòng Cố Bội Sam, lúc này bị Trần Hiểu Đồng không chút lưu tình vạch ra, làm cho Cố Bội Sam hận đến ngứa răng.

“Hừ, con hồ ly tinh này cô có phải vừa ý Lý Phàm rồi không, tôi cảnh cáo cô, Lý Phàm là người nhà họ Cố chúng tôi, không cho phép cô có tâm tư với Lý Phàm, Họa Y cô phải cẩn thận con tiểu yêu tinh này, nếu không tôi giúp cô trông chừng Lý Phàm, đi cùng với anh ấy.”

Cố Bội Sam nói xong đắc ý nhìn Trần Hiểu Đồng, cảm thấy mình đã tìm được một cái cớ vô cùng tuyệt vời.

Trần Hiểu Đồng tức đến cắn chặt răng hàm, muốn nhào đến cắn cho Cố Bội Sam một cái.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, không ai chịu nhường bước.

Khang Văn Hân rút lui vào một bên, cảm thấy giống như là đang xem phim cung đấu, cảm thấy sư phụ của mình thật sự là một nhân vật lợi hại như trời.

Nếu là người bình thường, căn bản cũng không có phụ nữ nào quan tâm đến!

Chứ đừng nói là tranh đoạt với nhau, người đàn ông có thể được phụ nữ tranh đoạt, cũng là chứng minh được sự vĩ đại của anh.

Trong lòng Lý Phàm cảm thấy chết tiệt, không hiểu nổi sao mình đột nhiên lại được xem là miếng mồi ngon rồi, cảnh tượng này làm Lý Phàm cảm thấy như rơi vào trong mộng.

“Họa Y, có muốn đi theo anh không.”

Giọng nói Lý Phàm có chút bay bổng nói.

Mang theo vợ cả ra đường, nhất định có thể tránh tà, các loại tiểu yêu tinh đều tránh đi được, đồng thời Lý Phàm cũng chứng minh được sự trong sạch và thuần khiết của mình.

“Em không đi đâu, nếu Bội Sam muốn đi thì cho cô ấy đi theo là được, mọi người đi sớm về sớm, có gì gọi ngay cho em.”

Có Cố Bội Sam đi theo Lý Phàm, Cố Họa Y yên tâm hơn, những thứ khác không nói, ít nhất là canh phòng nghiêm ngặt tuyệt đối không cho Trần Hiểu Đồng làm ra chuyện gì.

Lại nói với thẩm vấn gì đó, trong lòng Cố Họa Y cũng có chút mâu thuẫn, cảm thấy vẫn là không tiếp xúc với mấy chuyện đen tối này đó sẽ tốt hơn.

Lý Phàm bất đắc dĩ gãi gãi đầu, chỉ có thể mang theo Trần Hiểu Đồng và Cố Bội Sam rời đi.

Khang Văn Hân vui vẻ đi lái xe, giống như là làm lái xe cho Lý Phàm đến nghiện.

Lý Phàm vừa mới ngồi vào ghế trước, Cố Bội Sam và Trần Hiểu Đồng ngồi vào đằng sau, từ sau khi lên xe hai người đã mắt to trừng mắt nhỏ căm hờn nhau, giống như là đang liều mạng dùng ánh mắt giết chết đối phương.

Mở bản đồ ra xong, Lý Phàm để điện thoại lên giữa bàn điều khiển, để Khang Văn Hân lái xe theo chỉ dẫn.

Cố Bội Sam nhìn chằm chằm Trần Hiểu Đồng nói: “Cô là nhà ai, dựa vào cái gì mà cả ngày đi theo Lý Phàm, cô nói cô đến cùng là có ý đồ gì, không phải là muốn đoạt đàn ông chứ.”

“Cô quan tâm tôi làm gì, tôi có đoạt đàn ông hay không có liên quan gì đến cô? Anh Lý Phàm cũng không phải là đàn ông của cô, hơn nữa, chị Họa Y cũng còn cho tôi ở nhà chị ấy đấy.”

Trần Hiểu Đồng không chút sợ hãi đáp lại, giống như là muốn bảo vệ lãnh địa của mình.

Cố Bội Sam trợn tròn mắt, không ngờ Cố Họa Y lại cho Trần Hiểu Đồng ở trong nhà, đây không phải là tiện cho Lý Phàm ăn vụng sao!

Chẳng lẽ là nói Cố Họa Y biết không thể nào độc chiếm Lý Phàm rồi, cho nên tiến cử Trần Hiểu Đồng làm đồng minh?

Nội dung trong bộ phim cung đấu này lập tức hiện ra trong đầu Cố Bội Sam, Cố Bội Sam dùng sức ngậm miệng, suy nghĩ có thể còn chiêu thức nào tranh thủ tình cảm tốt không.

Trần Hiểu Đồng nghiêng đầu liếc Cố Bội Sam trầm mặc, cảm giác mình thắng được trận đấu võ mồm này, trong lòng không khỏi có chút đắc ý.

“Anh Lý Phàm, anh nói xem sao lại có người da mặt dày như vậy chứ, lần trước đã ngủ với cậu ba Lâm rồi, làm cậu ba Lâm đến làm phiền anh, bây giờ lại thấy cậu ba Lâm không bằng anh, lại đi quyến rũ.”

“Cô! Cô nói bậy cái gì đấy, ai ngủ với cậu ba Lâm, tôi không có, không có ngủ với anh ta!”

Cố Bội Sam giống như là mèo bị giẫm phải đuôi hét lên.

“Ha ha, mấy lời lừa mình dối người cũng có thể nói ra được, cô cho rằng mọi người đều là mắt mù không nhìn ra được sao, có phải không anh Lý Phàm.” Trần Hiểu Đồng nũng nịu hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi