THỜI GIAN TU TIÊN VỚI SƯ TỶ

Trong lòng Lâm Phong xiết chặt, ngọa tào! Chân truyền thứ ba muốn lật trời sao, còn có Kiếp Tiên cửu phẩm làm hậu thuẫn, phải biết nếu Kiếp Tiên cửu phẩm không để ý hậu quả, thậm chí có thể hủy diệt một tiên môn nhất lưu nha.

- Tiền... Tiền bối, ngươi tốt!

Lâm Phong nuốt nước miếng, có chút cà lăm.

- Phương pháp trói của ngươi rất mới lạ.

Lâm Phong cười xấu hổ, gãi gãi đầu, không biết nên giải thích như thế nào.

- Sự tình của tiểu bối các ngươi ta không muốn quản, nếu ngươi có bản lĩnh giết nàng, ta cũng sẽ không ra tay, hôm nay xuất thủ bất quá là bởi vì có người muốn đoạt xá nàng, ta không đành lòng nhìn nàng chết ở nơi này mà thôi.

Lâm Phong thở phào, còn tốt, người này hiểu lí lẽ, nếu không mình liền chết chắc, chờ chút, con mẹ nó hố lão tử sao, ngươi bất chấp nguy hiểm từ trong tay Kiếp Tiên bát phẩm cứu nàng, còn nói mặc kệ ta giết nàng, phi, quỷ mới tin.

Người kia vung tay lên, chân trời lập tức tách ra, hắn nhấc chân truyền thứ ba lên, muốn rời khỏi nơi này.

Lâm Phong trừng to mắt, hô:

- Tiền bối, ngài tiện đường dẫn ta về luôn đi, ta nhẹ lắm, còn chưa tới 100 cân!

- Ngươi... tự mình trở về đi!

Ngọa tào! Lâm Phong thầm mắng một tiếng, quá vô sỉ, thế mà còn bảo không để ý ta giết chân tuyền thứ ba, thật muốn tát đối phương một cái.

- Có phải ngươi quên chuyện trọng yếu gì hay không?

Người kia quay đầu nhìn Lâm Phong, có chút thú vị nháy mắt.

Trời ạ, vị đại lão này biết tâm thuật sao, Lâm Phong tịt ngòi, vội vàng suy nghĩ đồ vật khác, trái cây hôm qua ăn rất ngon, trở về phải cho Nguyệt Nhi và Dạ Nhi nếm thử.

Người kia lắc đầu cười cười, không truy cứu hắn nghĩ bậy nữa, sau đó bước vào trong lỗ đen, biến mất không thấy gì nữa.

Đây là năng lực không gian, chiêu này của Kiếp Tiên cửu phẩm giống như tùy thân mang theo truyền tống trận, khó trách nghịch thiên như vậy.

Bội phục thì bội phục, nhưng sau đó Lâm Phong lại sầu mi khổ kiểm, kết quả vẫn ở U Minh Hải, quá không may.

Nhưng hắn phản ứng cực nhanh, sợ là còn sẽ phát sinh chuyện không hay khác, vội vàng kéo Cừu Vũ chạy vào bí cảnh, đi vào con đường bằng đá mới cảm giác nhẹ nhõm hơn.

Cừu Vũ thì sợ hãi, nàng cũng minh bạch dụng ý khi chân truyền thứ ba lưu nàng lại, nguyên bản ai ở trong Vạn Ma Quật lấy được Nguyên Dương Quả sẽ bị người đoạt xá.

Nghĩ nghĩ liền nổi da gà, nhưng nàng không dám đi tìm chân truyền thứ ba trả thù, đây là ngưu nhân có Kiếp Tiên cửu phẩm làm hậu trường nha, ai dám trêu chọc chứ.

- Làm sao rời Vạn Ma Quật đây?

Lâm Phong kéo Cừu Vũ qua dò hỏi.

Cừu Vũ đáp:

- Sau khi có người thành công lấy được Nguyên Dương Quả, bí cảnh Vạn Ma Quật sẽ mở ra, rất nhiều hòn đảo sẽ tiến vào, chôn trưởng bối của mình vào Vạn Ma Quật, chúng ta có thể từ nơi đó rời đi.

Nàng là truyền nhân của U Minh Hải, đương nhiên biết một chút bí ẩn trong Vạn Ma Quật.

Lâm Phong nhíu mày nói:

- Có phải sư môn của ngươi cũng sẽ đến không?

- Lần này sư môn ta dự định chôn cất một vị lão tổ Độ Kiếp kỳ.

Không cần nói cũng biết, sư môn của nàng cũng sẽ đến.

Lâm Phong híp mắt nhìn nàng nói:

- Vậy trước tiên không thể bỏ qua ngươi, miễn gây ra phiền toái!

Vạn nhất cô nàng này tố giác hắn, vậy thì thảm, dứt khoát giải quyết nàng cho xong việc.

Cừu Vũ giật mình, hoảng hốt nói:

- Đại gia, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không tìm ngươi phiền phức, thậm chí ngươi còn có thể theo ta ra ngoài, có thân phận của ta yểm hộ, ngươi ra ngoài sẽ dễ dàng hơn!

Tựa hồ cảm nhận được sát cơ của Lâm Phong, đừng nói Cừu Vũ báo sư môn truy sát Lâm Phong, chỉ sợ nàng còn bảo sư môn nịnh bợ Lâm Phong, mặc dù vị Kiếp Tiên cửu phẩm kia dẫn chân truyền thứ ba đi, nhưng nhìn bộ dáng hắn cũng nhận biết vị đại gia này nha.

Bối cảnh như vậy, Cừu Vũ nào dám đắc tội.

Nghe nàng nói như vậy, Lâm Phong suy nghĩ cũng phải, không có thân phận yểm hộ, mình làm sao rời đi.

Thấy Lâm Phong chần chờ, Cừu Vũ thở phào nhẹ nhõm, tựa hồ đả động hắn.

Lần nữa từ trong con đường bằng đá đi ra, tiến vào mảnh thiên địa lúc trước, trái tim trên trời đã biến mất không thấy gì nữa.

Đi vào nơi này, Lâm Phong và Cừu Vũ đều có chút không bình tĩnh, nếu không phải bởi vì chân truyền thứ ba, bọn hắn căn bản sẽ không biết Vạn Ma Quật vốn là vật sống.

Trái tim kia cũng tốt, mảnh thiên địa này cũng được, tựa hồ là ở trong cơ thể của Kiếp Tiên bát phẩm.

Chỉ còn Cừu Vũ, cũng lười bảo nàng thu thập dược liệu, Lâm Phong từ trong Túi Càn Khôn móc ra xe trượt tuyết, đặt mông ngồi lên nói:

- Đến, đấm bóp cho tiểu gia đi.

Cừu Vũ bĩu môi tiến lên, có chút ủy khuất đấm chân cho hắn, lần này tiến vào Vạn Ma Quật thật quá xui xẻo, bị hắn uy hiếp hái thuốc, sau đó kéo xe, hiện tại còn làm nha hoàn.

Cừu Vũ đã sắp quên, mình là một cao thủ Kim Đan kỳ.

Nửa ngày sau, thiên địa chấn động, bốn phía có vô số bóng người chui vào, rất nhiều người khiêng quan tài thủy tinh hoặc hoàng kim tiến vào chỗ sâu.

- Sư môn ngươi đến chưa?

Lâm Phong nhìn lên bầu trời, hỏi thăm Cừu Vũ.

Cừu Vũ lúng túng nói:

- Sư môn ta phải gần cuối mới tiến vào, Bình Đẳng Đảo chúng ta chỉ là hòn đảo xếp hạng thứ chín.

Lâm Phong gật đầu, cũng không có hỏi nhiều, ở Tu Chân giới, nắm đấm lớn mới là đạo lí.

Thứ nhất tiến đến hẳn là cao thủ Kim Đan kỳ của Tần Nghiễm Đảo, nơi này bị hạn chế ở Kim Đan kỳ, nhưng khiêng quan tài đều là Kim Đan kỳ tầng chín, một là để phòng bất trắc, hai là đến thu thập dược liệu, tìm kiếm tiên quả.

Sau đó lại tràn vào rất nhiều người, U Minh Hải nội tình thâm hậu, đệ tử Kim Đan kỳ rất nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi