THỜI GIAN TU TIÊN VỚI SƯ TỶ

- Cái rắm thổ dân, cả nhà ngươi đều là thổ dân, tiểu gia dễ khi dễ lắm phải không!

Tất cả thổ dân ở địa phương quỷ quái này đều là người không giống người, quỷ không giống quỷ, này là đang chửi mình sao.

Lâm Phong sầm mặt lại, tay phải huy động, điều động chân nguyên toàn thân, giống như đánh lên hai ngọn núi lớn, cực kỳ nặng nề, nhưng đại thủ của đối phương cũng bởi vậy vỡ vụn.

Đây là sau khi Lâm Phong tấn thăng Trúc Cơ kỳ, lần thứ nhất giao thủ với cao thủ Kim Đan kỳ, mặc dù suy đoán mình đã không đến mức ở dưới tay cao thủ Kim Đan kỳ, không chịu nổi một kích, nhưng chiến quả vẫn để cho người ta giật mình.

Đối phương cũng như thế, mặc dù đây là hắn tiện tay diễn hóa thần thông, hơn nữa thuộc về loại pháp môn bình thường, Trúc Cơ kỳ trở lên đều có thể sử dụng.

Nhưng hắn vẫn là Kim Đan kỳ nhị phẩm nha, thân là đệ tử của Bình Đẳng Đảo, hắn có đầy đủ vốn liếng tự ngạo, Kim Đan kỳ thất bát phẩm bình thường cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.

Nhưng bây giờ, hắn tiện tay diễn hóa thần thông, thế mà bị một Trúc Cơ kỳ nhất phẩm phá hủy, đây quả thực là đang đánh mặt hắn, truyền đi còn không bị người cười rụng răng.

Lâm Phong cũng cả kinh, nhưng hắn phản ứng cực nhanh, thời điểm đánh nát thế công của đối phương, đã diễn hóa Côn Bằng Biến xông lên, đây cũng là lần thứ nhất diễn hóa Côn Bằng Biến sau khi đột phá Trúc Cơ kỳ.

Thân ảnh Côn Bằng càng thêm to lớn, giống như một ngọn núi nhỏ, giương cánh mang theo thần uy lớn lao.

Thời điểm diễn hóa Côn Bằng Biến, đỉnh đồng ba chân trong cơ thể Lâm Phong đột nhiên chấn động, đạo văn thuộc về Côn Bằng Biến phát ra tia sáng.

Côn Bằng phảng phất như sống lại, nhiều một tia linh động, song đồng mở ra, thân thể đáp xuống.

Tên đệ tử Kim Đan kỳ nhị phẩm kia như bị sét đánh, khiếp sợ không thôi, đây thật là Trúc Cơ kỳ nhất phẩm sao? Vì sao cảm giác còn mạnh hơn cả mình.

Không dám có một tia chủ quan, hắn vội vàng nghênh chiến, tay phải vỗ lên Túi Càn Khôn, một đạo lưu quang bắn ra, thẳng đến trước mặt Lâm Phong, đồng thời huy quyền đối kháng Côn Bằng.

Một tiếng ầm vang, Côn Bằng vỡ vụn, nhưng cao thủ Kim Đan kỳ kia cũng không chịu nổi, chấn động mãnh liệt dẫn đến phế phủ trọng thương, khí huyết quay cuồng, khó mà kiềm chế.

Hắn không tu thể phách, đối mặt Lâm Phong lấy thể phách làm chủ, lại tu luyện Huyền Thiên Cửu Biến liền ăn thiệt thòi.

Lâm Phong diễn hóa Côn Bằng Biến, không lùi mà tiến tới, bay thẳng tới trước, đối phương lấy pháp bảo ngự địch, nhưng không nghĩ tới Lâm Phong lại có Thanh Huyền Kiếm.

Pháp bảo kia là một thanh tiểu kiếm, pháp bảo Kim Đan kỳ trung phẩm, có chút thần dị, có thể tự chủ công kích, tiêu hao rất ít, nhưng gặp phải Thanh Huyền Kiếm thì coi như xui xẻo.

Pháp bảo bị một kiếm chặt đứt, Côn Bằng Biến trọng thương đối thủ, Lâm Phong đã giết tới trước mặt.

Thiên Phong Kiếm Pháp hạ bút thành văn, từ phải qua trái, từ trên xuống dưới, một kiếm chém tới, cao thủ Kim Đan kỳ kia sợ hãi không thôi, nhưng toàn thân hắn chấn động, kích phát pháp bảo giữ mạng trên người, tuôn ra một trận hoàng quang.

Hoàng quang rất mạnh mẽ, hẳn là do Nguyên Anh kỳ ban thưởng, vậy mà ngăn trở được Thanh Huyền Kiếm một lát, tranh thủ cho hắn chút cơ hội chạy trốn.

Nhưng Lâm Phong cười lạnh, đồng thời diễn hóa Huyền Vũ Biến, hai tay hất lên, mang theo lực lượng vạn cân đập xuống, tên đệ tử Kim Đan kỳ kia kêu thảm một tiếng, bị đánh bay ra ngoài.

Lâm Phong sải bước, tốc độ cực nhanh, hai tay bấm niệm pháp quyết, muốn giam cầm tu vi của đối phương, phương thức giam cầm này Lâm Phong tốn không ít công phu mới học được.

Nhưng đáng tiếc, tu vi của song phương chênh lệch quá lớn, Lâm Phong đánh ra pháp quyết giam cầm, trong sát na liền bị vỡ nát.

Khóe miệng của tên đệ tử Kim Đan kỳ kia nhếch lên, tựa hồ đang cười nhạo Lâm Phong, chỉ là Trúc Cơ kỳ nhất phẩm, cũng muốn giam cầm cao thủ Kim Đan kỳ, đang nằm mơ sao.

Lâm Phong hơi suy nghĩ một lúc, lần nữa diễn hóa Huyền Vũ Biến, đột nhiên đánh về phía tên cao thủ Kim Đan kỳ kia, một lần, hai lần, ba lần, bây giờ Lâm Phong đã đột phá Trúc Cơ kỳ nhất phẩm, liên tục sử dụng Huyền Vũ Biến cũng không đáng kể.

Lập tức, tên đệ tử Kim Đan kỳ kia kêu rên liên hồi, hắn là cao thủ Kim Đan kỳ, không đến mức bị Lâm Phong một kích đập nát, nhưng thống khổ lại tránh không được, hai mắt đỏ bừng, đã sắp rơi lệ.

- Sĩ khả sát bất khả nhục, có bản lĩnh ngươi giết ta đi!

Đệ tử Kim Đan kỳ kia cả giận nói.

Lâm Phong dành thời gian phất tay cho hắn một tát, khinh bỉ nói:

- Có bản lĩnh ngươi nghịch chuyển Kim Đan tự bạo đi, không tự bạo thì đừng la ó om sòm, ta đánh ngươi trọng thương mới có thể giam cầm nha.

Đệ tử Kim Đan kỳ kia như muốn thổ huyết, tự bạo, tự bạo chẳng khác nào tự sát, ai không có việc gì đi tự bạo, huống chi Lâm Phong nói là muốn giam cầm mình, chưa chắc sẽ giết mình, ngược lại kích thích tâm tư cầu sinh của hắn.

Liên tiếp oanh kích mấy cái, thực lực của tên đệ tử Kim Đan kỳ này bị suy yếu đến Trúc Cơ kỳ, lúc này Lâm Phong mới vận chuyển thủ pháp giam cầm, phong ấn Kim Đan.

Sau đó hắn mới lấy Túi Càn Khôn của đối phương ra xem xét.

Túi Càn Khôn của đệ tử Kim Đan kỳ kia có cấm chế, nhưng Lâm Phong xách Thanh Huyền Kiếm gọt miệng túi, lập tức phá hủy cấm chế, làm đệ tử Kim Đan kỳ kia trợn mắt hốc mồm.

Tên đệ tử Kim Đan kỳ này không cao lớn lắm, có chút gầy yếu, nhưng không kém Lâm Phong quá nhiều, quần áo bên trong có thể mặc, hơn nữa đệ tử Kim Đan kỳ tài đại khí thô, quần áo mới cả đống, Lâm Phong chọn lựa một bộ vừa ý trực tiếp mặc lên người.

Đồng thời, hai cái Túi Càn Khôn giống như khoe khoang treo ở bên hông, lại từ trong Túi Càn Khôn lấy ra một sợi Khốn Tiên Tác, đây là do Luyện Khí Sư luyện chế thành, không có thần dị như bản mệnh pháp bảo của Hàn Song, nhưng muốn vây khốn một Kim Đan kỳ bị phong ấn, lại cực kỳ đơn giản.

Hai tay của đệ tử Kim Đan kỳ bị cột, Lâm Phong quát hắn đứng lên, tựa như dắt chó, kéo đến địa phương ẩn nấp.

Chân trời còn đang chiến đấu, ngay sau đó vài chỗ khác cũng bộc phát ra chiến đấu, thậm chí Lâm Phong còn chứng kiến người quen biết cũ.

Chân truyền thứ ba giả trang Bạch Tĩnh cũng tới, trong lòng Lâm Phong cảm giác nặng nề, xem ra đây chính là Vạn Ma Quật mà những người kia nói, nghĩ nghĩ cũng phải, nhìn những nấm mồ quỷ dị bên ngoài, thì đã có thể suy đoán ra đại khái.

Nhìn thấy chân truyền thứ ba, Lâm Phong không chút vui vẻ, dù sao nàng là tồn tại có thể đánh ngang tay với Nhị sư tỷ, hơn nữa có rất nhiều công pháp thần diệu, điểm này ngay cả Nhị sư tỷ cũng không sánh bằng.

Trọng yếu hơn là, nàng cực kỳ muốn giết mình, lấy thân phận của nàng bây giờ, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Giờ phút này cùng nàng tranh đấu là một nam tử, bộ dáng chừng một mét tám, thân cao thể tráng, huyết khí hưng thịnh, là tu sĩ luyện thể ít gặp của Tu Chân giới.

Hắn cầm trường thương, ỷ vào ưu thế thể phách chém giết với Bạch Tĩnh, nhìn như chiếm hết thượng phong.

- Ha ha ha, thánh nữ của Chuyển Luân Đảo cũng chỉ như thế, nữ nhân nên ở nhà giặt áo nấu cơm, Bạch Tĩnh ngươi nha, tư sắc cũng không tệ, không bằng lưu lại làm nữ nhân của ta, sinh cho ta vài nhi tử trắng mập đi!

Hắn cười càn rỡ, từng bước một ép sát Bạch Tĩnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi