TIÊN VÕ ĐẾ VƯƠNG

Chương 179

Đêm khuya, Diệp Thành ngồi khoanh chân trong phòng.

Mật pháp Man Hoang Luyện Thể đã được vận chuyển từ lâu. Trên phần sống lưng hắn chợt có thêm làn khói xanh bốc lên.

Man Hoang Luyện Thể, luyện cốt đề tuỷ, luyện gân kiến mạch, cọ da rèn thịt, cùng với việc luyện thể, phần thịt rữa trên lưng hắn cũng được gạt bỏ, máu và thịt mới lại sinh thêm.

Đây quả thực là phương pháp tốt để hồi phục thương thế. Diệp Thành ngày càng hiểu sâu sắc hơn về Man Hoang Luyện Thể.

……..

Đêm khuya mà không yên tĩnh.

Thủ toạ của Nhân Dương Phong – Thanh Dương Chân Nhân và Cát Hồng – thủ toạ Địa Dương Phong cùng tụ họp trên linh sơn.

“Thế nào? Không phải ông cũng muốn giết Diệp Thành đấy chứ?”, Cát Hồng nhìn Thanh Dương Chân Nhân với vẻ mặt đầy ý tứ, thầm nhủ ông cũng có ngày hôm nay, thế mà hôm đó lại chê cười ta. Hôm nay ông còn mất thể diện hơn ta nhiều. Trong lòng Cát Hồng lúc này lại cảm thấy sảng khoái vô cùng.

“Việc của hậu bối đương nhiên cần hậu bối tự xử lý rồi”, Thanh Dương Chân Nhân lãnh đạm lên tiếng.

“Ý của ông là…”.

“Tôi và ông hợp tác, cho các đệ tử bế quan được xuất quan, cho dù Diệp Thành có mạnh thì cũng không thể đánh lại được đệ tử của hai núi khi liên tiếp bị khiêu chiến”.

……..

Diệp Thành mới ngồi vậy mà đã hết ba ngày.

Trong thời gian này, Hùng Nhị cũng tới vài lần, thấy hắn vẫn dưỡng thương nên không làm phiền, chỉ để ít linh dược trị thương cho Trương Phong Niên rồi dùng mật pháp nối liền lại phần kinh mạch bị đứt của Hùng Nhị.

Đêm thứ tư, Diệp Thành thở ra một hơi mang theo tàn khí rồi từ từ mở mắt.

Lúc này, thương thế trên lưng hắn sau quá trình Man Hoang Luyện Thể đã hoàn toàn hồi phục về nguyên trạng, vả lại phần gân cốt mới sinh ra còn rắn rỏi và dẻo dai hơn trước.

“Man Hoang Luyện Thể quả là bá đạo”, Diệp Thành xoay xoay cơ thể cứng ngắc của mình rồi đi ra khỏi phòng.

Vù!

Vù!

Trong Tiểu Linh Viên, Hổ Oa vẫn đang múa Ô Thiết Côn mồ hôi đầm đìa, không hề biết mệt mỏi.

Ấy!

Thấy Diệp Thành đi ra khỏi phòng, Hổ Oa vội thu lại côn thức: “Đại ca, huynh sao rồi, vết thương của huynh…”

“Ta khỏi rồi”, Diệp Thành mỉm cười sau đó rút ra bộ cổ quyển Thiên Canh Côn Trận đưa cho Hổ Oa.

Nhận lấy cổ quyển, Hổ Oa chợt sáng mắt: “Mật pháp côn?”

“Côn pháp khó tu, mật pháp côn càng khó tìm, đệ cứ dùng nó trước, sau này ta sẽ tiếp tục tìm cho đệ”, trông gương mặt hân hoan của Hổ Oa, Diệp Thành xoa xoa đầu cậu nhóc: “Vẫn là câu nói đó, cần cù bù khả năng nhé”.

Hổ Oa gật đầu lia lịa: “Đại ca nói câu nào đệ cũng nhớ, đệ sẽ chăm chỉ, sẽ không để đại ca mất mặt”.

“Đệ đi nghỉ ngơi đi, mai lại luyện”.

“Vâng, vâng, hi hi hi”, Hổ Oa thật thà đôn hậu, ôm lấy bộ cổ quyển và Ô Thiết Côn rồi chạy thẳng vào phòng, niềm vui lần này đối với cậu ta thật là lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi