TIÊU TỔNG, XIN THA CHO TÔI

Chương 561

Lông mày của cô rất đẹp, đôi mắt cũng rất dễ chịu, khuôn mặt ôn hòa đặc biệt đoan trang và ngoan ngoãn: “Tiêu tổng, anh nghe lầm rồi.”

“Điều tôi muốn là một cuộc hôn nhân hạnh phúc viên mãn.” Cô cong môi trực tiếp trả lời:

“Thiếu đi những tính từ này thì ý nghĩa của nó hoàn toàn thay đổi.”

“Ở bên tôi cô sẽ không hạnh phúc sao?” Tiêu Kỳ Nhiên lạnh lùng hỏi.

Hắn hỏi rõ ràng rất nghiêm túc, nhưng mà Giang Nguyệt lại nở nụ cười, cười rất ung dung, khiến người ta nghĩ rằng hắn vừa kể chuyện cười.

Cô gằn từng chữ đáp lại, giọng điệu kiên định: “Nói như vậy có thể hơi xúc phạm. nhưng ở bên anh, nhất định sẽ là tiếp nối bi kịch của cuộc đời tôi!”

Tiêu Kỳ Nhiên sững sờ trong giây lát.

Đến cuối cùng là Tiêu Kỳ Nhiên đuổi Giang Nguyệt khỏi xe, trầm giọng quát: “Xuống xe!”

Khi chiếc xe chạy đi, gương mặt của Tiêu Kỳ Nhiên đã đen thui.

Giang Nguyệt đứng ở ven đường, nhìn chiếc xe Maybach đen kịt dần đi xa, cuối cùng cũng không kiềm chế được, một tay vịn đèn đường, cảm giác choáng váng làm cho cô ấy muốn nôn mửa dữ dội.

Cô cả đêm không ăn gì, bụng trống rỗng, cái gì cũng không nôn ra được, sau khi lấy lại tinh thần, cô mới chậm rãi lên lầu, trở về phòng.

Nằm trên giường, Giang Nguyệt thậm chí không dám nhắm mắt lại.

Một khi nhắm mắt lại, dường như có thể nhìn thấy một đứa trẻ đang nhìn chằm chằm vào mặt cô, hỏi cô: “Tại sao cô lại dụ dỗ cha tôi? Tại sao lại phá hoại gia đình tôi?”

“Cô đã không có nhà nữa, lẽ nào cũng muốn tôi giống như cô sao?”

Giang Nguyệt ngủ trong bất an, giấc mơ của cô rất hỗn loạn, trong giấc mơ của cô có đủ loại người qua lại, cô ngủ một giấc rất mệt mỏi.

Khi cô rời khỏi phòng ngủ, chị Trần và Tiểu Diệp đã trở lại từ lúc nào, sắc mặt hai người đều vô cùng nghiêm trọng.

Giang Nguyệt hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Nhìn thấy cô đi ra, sắc mặt nghiêm túc của chị Trần khẽ dịu đi, nói:

“Tối hôm qua, cha con nhà họ Tiêu đã xảy ra nội đấu. Lão tiêu tổng đã bãi bỏ mọi chức vụ của Tiêu Kỳ Nhiên liên quan Tiêu gia. Hiện tại nói với bên ngoài là Tiêu tổng tạm thời nghỉ phép, sẽ không tham gia vào các công việc chính thức của Tiêu gia nữa.”

Nghe vậy, Giang Nguyệt giật mình, đầu óc cũng thanh tỉnh hơn rất nhiều.

Cô nhớ đến khuôn mặt lạnh lùng của Tiêu Kỳ Nhiên tối qua, và sự thiếu kiên nhẫn thỉnh thoảng lóe lên, hóa ra là vì hắn vừa mới trở mặt với lão Tiêu tổng.

Cô nhìn chị Trần, rồi nhìn Tiểu Diệp: “Điều này có ảnh hưởng đến chúng ta không?”

Sự điềm tĩnh của Giang Nguyệt khiến chị Trần ngẩn người.

“Cũng không tính là ảnh hưởng. Bởi vì em rất nhanh sẽ gia nhập đoàn phim, hơn nữa đến tháng tám khi kết thúc hợp đồng, công ty cũng sẽ không có quan hệ gì với em nữa.”

Chị Trần giải thích thêm: “Chỉ là đột nhiên thay đổi như vậy, đối với Giang San sẽ có ảnh hưởng nhất định.”

Vì vậy mà tối qua chị Trần bị gọi đến công ty để họp khẩn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi