TIÊU TỔNG, XIN THA CHO TÔI

Chương 944

Một lúc sau, anh ta mới bình tĩnh lại, vỗ tay hai cái tán thưởng: “Giang Nguyệt, em là chiến binh xuất chúng, tôi rất khâm phục em.”

“Cảm ơn anh gọi tên tôi.” Giang Nguyệt giật môi, lộ ra nụ cười nhợt nhạt.

Thượng Trạch Văn không còn gọi cô bằng các loại xưng hô phù phiếm như “bảo bối” hay “baby” nữa, mà gọi cả họ tên cô.

Tiếng còi báo động càng ngày càng gần, cuối cùng Thượng Trạch Văn cũng ý thức được có điều không đúng.

“Giang Nguyệt, em rất giỏi.” Anh ta bỗng nhiên âm thầm cười một tiếng: “Em quả thật có bản lĩnh, là do tôi khinh địch.”

Giang Nguyệt cảm thấy sợi dây căng thẳng trong đầu mình sắp bị vỡ ra, cô cắn răng yếu ớt nói: “Ván cuối cùng, chơi hay không?”

Cô buộc anh ta phải vươn tay ra.

Nhưng lúc này Thượng Trạch Văn đã mất khống chế, anh ta mỉm cười, đưa tay bóp mặt cô: “Tôi đổi ý, bây giờ tôi muốn em.”

Trong nháy mắt môi người đàn ông cắn vào cổ cô, đầu Giang Nguyệt ong ong, điên cuồng thét chói tai giãy dụa:

“Súc sinh! Biến đi!”

Cô vừa hét lên vài tiếng thì đã bị đối phương không kiên nhẫn đạp một phát ngã xuống đất.

“Im lặng một chút, lúc tôi làm chuyện này ghét nhất là ồn ào.”

Tiêu Kỳ Nhiên không bao giờ nghĩ tới vị trí truyền tín hiệu lại là một đường hầm đào tạm gần núi rác gần đó, khiến nó trở thành hầm trú ẩn tốt nhất.

Mấy người ở lối vào đã bị khống chế, Tiêu Kỳ Nhiên muốn đi vào trong nhưng bị Tiết An ngăn lại.

“Tiêu tổng, vẫn chưa biết tình huống bên trong, anh không nên đi vào, vẫn nên để cảnh sát vào trước.”

Tiết An là trợ lý của Tiêu Kỳ Nhiên, anh ấy lo lắng ông chủ sẽ xảy ra chuyện gì nên mở miệng nhắc nhở một câu.

Tiêu Kỳ Nhiên lạnh lùng ngước mắt nhìn về phía Tiết An.

Tiết An tự cảm thấy mất mặt: “… Mời anh.”

Ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên sâu thăm thẳm, anh cúi đầu nhặt nửa viên gạch, thảy trong tay hai cái để xác định trọng lượng, sau đó không do dự đi vào trong đường hầm.

Tiết An nhấc chân muốn đi vào theo nhưng bị cảnh sát túm lại, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Anh không thể đi vào bên trong, có thể sẽ gặp nguy hiểm.”

Tiết An: …

Vậy sao vừa rồi mấy người lại mặc kệ Tiêu Kỳ Nhiên đi vào?

Tình huống hiện tại rất rõ ràng, Giang Nguyệt nhất định bị người ta bắt cóc.

Bắt cóc đơn giản là kiếm tiền hoặc giết người, nhưng cô biến mất mấy tiếng đồng hồ mà họ không nhận được một cuộc điện thoại đòi tiền từ bọn bắt cóc, như vậy mục đích của đối phương là vế thứ hai.

Tiêu Kỳ Nhiên đi vào, nghe được tiếng hít thở nặng nề của người đàn ông bên trong.

Giang Nguyệt ở trong bóng tối, bên tai truyền đến âm thanh người đàn ông xé rách tấm vải cuối cùng trên người cô, dùng chiếc lưỡi nhớp nháp liếm hai má cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi