TOÀN TINH TẾ ĐỀU BIẾT TÔI LÀ TRA NAM CỦA HOÀNG ĐẾ BỆ HẠ


Yến Hàn im lặng.

Nhìn hình dáng của trái cây rồi lại nhìn bóng dáng của người thanh niên, trong lòng có một suy đoán, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, chỉ yên lặng nhặt trái cây lên cất vào túi.

Cố Thâm còn đang dùng chùy thủ đào cổng, biết có người tới, nhưng cũng không để ý, chỉ nói: "Sắp xong rồi, chờ tôi thêm 10s nữa."
Yến Hàn đóng túi lại, bình tĩnh nói: "Qua 10s thì cậu 2 tôi 8."
Cố Thâm: "......!Coi như tôi đã hiểu tại sao cậu có thể mua chiến hạm."
Nói móc thì nói móc, nhưng động tác của Cố Thâm không chậm, trước 10s đã tạo được một cái cổng, thành công bảo vệ tỷ lệ 0.5 còn lại của mình.

Y đứng dậy nói: "Tôi đây là muốn cho ngài trải nghiệm tốt nhất nha ông chủ, mời vào."
Yến Hàn quét mắt nhìn lối vào, quay lại cho y một cái ánh mắt chỉ vậy.
Cố Thâm: "......"
Y đã tận lực, chiều cao của y cũng chỉ có như vậy.

Hai người một trước một sau tiến vào kho vũ khí để kiểm tra hàng hóa, sau khi Yến Hàn xác định vũ khí không có bất luận vấn đề gì, liền đơn giản nói: "Hợp tác vui vẻ."
Cố Thâm cong mắt: "Hợp tác vui vẻ."
Đến giờ phút này coi như Cố Thâm đã hoàn thành nhiệm vụ, chỉ còn đợi lấy tiền.
Xuất phát từ việc quan tâm đồng bọn, trước khi đi y còn cố ý hỏi thăm một câu: "Các anh định dọn hàng thế nào?"
Vũ khí nhưng như những món đồ khác, vừa lớn, vừa nặng lại còn có tính sát thương cao, muốn mang đi không dễ.
Thật ra y có thể giúp đỡ, nhưng lại không muốn làm công không, nếu đem tỷ lệ sửa lại 3 thành....!
Yến Hàn liếc nhìn y một cái, như là nhìn thấu tâm tư của y, bình tĩnh nói: "Dùng chiến hạm là được."
Cố Thâm lập tức hiểu rõ, liền hỏi: "Chiến hạm có tính vào tiền vũ khí không?"
Yến Hàn: "......!Tính."
Cố Thâm yên tâm, trêu chọc nói: "Dùng chiến hạm của bọn họ dọn không vũ khí của bọn họ, anh cũng thật là tàn nhẫn."
Yến Hàn không cho là đúng: "Nơi này có ai mà không tàn nhẫn."
Vì ích lợi, bọn họ có thể đốt giết đánh cướp không chuyện ác nào không làm, thậm chí mấy ngày hôm trước còn có hai anh em trở mặt thành thù, hôm nay liền đỏ mắt đuổi giết đối phương.


Khi máu tiêu bắn lên mặt, họ càng trở nên hưng phấn, giống như bọn họ đã thực sự trở thành thủ lĩnh, đứng trên đỉnh cao của nhân sinh, ngay sau đó trên ngực chợt lạnh, trên mặt vĩnh viễn lưu giữ nét mặt tham lam.

Có lẽ sẽ có người thanh tỉnh, nhưng đã vô dụng, mười mấy chiến hạm đột ngột bay lên, đen nghìn nghịt xông tới, hướng bọn họ nã súng.

Chiến hỏa hoàn toàn bình ổn.
Cửa kho vũ khí chậm rãi kéo ra, ánh sáng từ từ chiếu vào, chiếu lên người nam nhân như một thanh lợi kiếm, không tiếng động giết sạch kẻ địch.

Đội trưởng đội Hộ Vệ cùng phó đội chạy nhanh tới, người sau phụ trách khuân vác vũ khí, người trước đi đến bên cạnh nam nhân, ảo não nói: "Để người trốn thoát."
Yến Hàn nhíu nhíu mày: "Tìm."
Đội trưởng đội Hộ Vệ: "Rõ."
......
Ba ngày sau, tại Vùng Xám đột nhiên tuồn ra một tin tức, kho vũ khí của Lão Tâm bị người cướp sạch.

"Tôi nghe nói rất thảm, không những cướp hết vũ khí mà người cũng giết không tha."
"Thiệt hay giả? Ai mà lớn gan đến thế, Lão Tam mà cũng dám trêu chọc? Động vào người thì không sao, nhưng động vào tài nguyên của lão là muốn mệnh đó nha."
"Cũng không phải không có người dám chọc, không phải bên trên còn có 2 vị sao?"
"Thôi đi, hai vị kia có thể quang minh chính đại ép chết hắn, hà tất phải giở chút thủ đoạn như vậy sao."
"Các cậu ăn sai dưa rồi." Mọi người ở đây đang say sưa buôn chuyện về ân oán của tứ đại thế lực, bỗng có một người thần thần bí bí thò qua, thấp giọng nói: "Cái tinh cầu kia của hắn căn bản không phải bị cướp, mà do nội đấu giết nhau đến đỏ mắt."
Những người khác không tin: "Cậu là đang nói bừa đúng không? Sao có thể."
"Có phải cậu không biết quy tắc của Tiền Lão Tam không? Hắn sẽ không cho phép bất kỳ ai lấy tài nguyên của hắn để nội đấu."
"Nhưng mà......"
Người bị nghi ngờ rõ ràng rất nóng nảy, vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói: "Tôi có thằng em dâu sống trên tinh cầu kia! Mấy hôm trước còn gửi thư nói về chuyện nội đấu, còn nói nếu hắn lên làm thủ lĩnh liền đến đón chúng tôi.

Lúc ấy chị gái của hắn còn cười hớn hở ra mặt, hận không thể đem tin tức này chiếu trên tivi kìa!"
Chung quanh nhất thời yên tĩnh, nhóm quần chúng quay mặt nhìn nhau, giây tiếp theo lại nâng cao tinh thần tiếp tục thảo luận.

"Thiệt hay giả? Tiền Lão Tam cũng có ngày bị lật thuyền?"
"Mấy hôm trước tôi còn nghe nói có thủ lĩnh mới, có lẽ là không trấn được bọn họ, dẫn tới tất cả mọi người động tâm tư đi?"

"Tôi lại cảm thấy do cách hành xử thường ngày của Tiền Lão Tam quá tàn nhẫn, dẫn tới bị phản phệ như này."
"Không không không, nội đấu cũng không thể nào chỉ còn lại có mấy người như vậy được, chắc chắn bên trong còn có chuyện gì đó."
"Gần đây có cửa hàng nào nhận được đơn bán một lượng lớn vũ khí không? Tôi cứ cảm thấy chuyện này quá kỳ quái, cho dù có nội đấu cũng không thể tổn thất nặng nề như vậy được, đống vũ khí kia cũng không thể tự dưng tiêu thất nha."
Quần chúng ăn dưa một khi đã động não thì không cách nào tưởng tượng được.

Huống chi bọn họ còn sinh sống tại Vùng Xám, thủ đoạn dơ bẩn gì mà còn chưa có gặp qua, đương nhiên sẽ liên tưởng ác hơn, nỗ lực hướng đến những phỏng đoán ác ý nhất.

Dù sao Cố Thâm xem thế là đủ rồi, bây giờ chỉ hận không có hạt dưa để cắn.

"Thật quá đáng." Cố Thâm nhìn nam nhân phía đối diện, thở dài một tiếng: "Để cho tôi tới ăn dưa, mà lại không chuẩn bị hạt dưa, quá không chuyên nghiệp!"
Yến Hàn mí mắt cũng không nâng, nhàn nhạt nói: "Nếu cậu nguyên ý chia 2:8, tôi đây liền đi mua hạt dưa cho cậu."
Cố Thâm: "Nếu anh nguyện ý chia 3:7 tôi cũng có thể đi mua hạt dưa cho anh."
Yến Hàn: "Tôi lại không ăn."
Cố Thâm: "......"
Cố Thâm thẹn quá thành giận: "Rốt cuộc thì anh tìm tôi có chuyện gì?!"
Người này mới sáng sớm tinh mơ đã gọi y tới, kết quả vừa vào cửa đã để hắn ăn dưa, nói cũng không nói lại còn không cho y ăn hạt dưa.
Quả thật là một O xấu tính.
Cũng không biết khách khí một chút sao?
Nam nhân đối diện hiển nhiên không có cái giác ngộ này, không cho hạt dưa còn bắt y nhận xét.

Yến Hàn: "Cậu nghe xong liền không có gì muốn nói sao?"
Cố Thâm không phối hợp: "Những gì muốn nói đều đã nói xong."
Yến Hàn không cùng đi loanh quanh với y, đơn giản nói: "Hôm qua Tiền Lão Tam phái người tới, cậu đoán xem mấy ngày nữa là điều tra tới trên người cậu?"
Cố Thâm đã từng làm thủ lĩnh ở Đoàn Tinh Đạo, lại còn lộ mặt lên phố mua Quang não, những chuyện này căn bản không thể gạt được Tiền Lão Tam.

Chẳng sợ giả chết, chỉ cần định chế trí não có người dùng qua, kiểu gì cũng sẽ lòi.

Tiền Lão Tam là một người rất coi trọng tiền bạc, keo kiệt lại mang thù, bị loại chuột cống theo dõi như vậy không phải chuyện tốt.
Cố Thâm cũng hiểu rõ, cười nói: "Cho nên tôi đang đợi anh mua chiến hạm."
Yến Hàn: "Thật không dám giấu giếm, bán không tốt, đang thiếu tiền."
Cố Thâm: "......"
Y hoài nghi nhìn nam nhân, nhíu mày nói: "Vậy anh đem tiền trả lại cho tôi, chia đôi."
Ý tứ này chính là giải tán không hợp tác nữa.

Quyết đoán như thế, ngược lại Yến Hàn lộ ra ý cười: "Dứt khoát như vậy? Dù sao cũng đã từng hợp tác."
Cố Thâm: "Hảo tụ hảo tán lại tụ không khó."
Yến Hàn gật đầu, đem tiền chia cho y.
Cố Thâm đếm đếm lượng tiền, nhíu mày: "Vì cái gì có 2 thành?"
Yến Hàn mặt không đổi sắc: "Đây là 5 thành."
Cố Thâm: "Anh thất tín như vậy, sẽ không có lần hợp tác thứ hai."
Yến Hàn liếc nhìn y một cái: "Lấy loại cá tính này của cậu sẽ không có lời đâu."
Cố Thâm: "Rõ ràng là do anh nuốt tiền của tôi trước."
Kỳ thật Yến Hàn có thể tiếp tục cắn chết không nhận, dù sao thì đội trưởng đội hộ vệ có từng nói qua vị này không quá am hiểu công nghệ cao, hẳn là sẽ không biết vũ khí bán được bao nhiêu tiền.

Nhưng thật nhanh lý trí đã bóp chết ý tưởng ấu trĩ này.

Hắn không phải tới để cãi nhau.

Yến Hàn xoa xoa giữa mày, khôi phục lạnh nhạt, cường điệu nói: "Là chia 2.5 thành, chuyện mua chiến hạm sẽ không thay đổi, tôi có thể đảm bảo chuyện đem cậu rời đi."
Cố Thâm nháy mắt nắm giữ quyền chủ động, tựa lưng vào ghế ngồi cười hiền lành: "Ồ, vậy thì vô cùng cảm ơn."
Yến Hàn tính toán lợi thế trên tay: "Quang não mà tôi bán cho cậu là hàng thật, cũng sẽ không để lộ tung tích cho Tiền Lão Tam, thậm chí có thể xóa sạch vụ hắc ăn hắc lần này."
Cố Thâm: "Ồ."
Yến Hàn: "Sau khi mọi chuyện thành công chia đôi."
Cố Thâm: "Tôi muốn 5.5."
Yến Hàn: "......"
Hai người tính toán chi li với 0.5 thành, cuối cùng vẫn là Cố Thâm nắm giữ quyền chủ động hơn một chút, thành công đoạt lại 0.5 thành lần trước mất đi.
Cố Thâm cao hứng, hỏi hắn: "Hợp tác chuyện gì, nói nghe chút coi."
Yến Hàn: "Là chuyện mà cậu am hiểu nhất."
Cố Thâm: "Ừ?"

Yến Hàn: "Thọc gậy bánh xe."
Cố Thâm tha thứ cho hắn vì vừa mất đi 0.5 thành, bình tĩnh phân tích: "Anh muốn đem sự tình lần này biến lớn?"
Yến Hàn gật đầu.
Hắn không thể bỏ qua chuyện tuần tra biên phòng lần này, cho dù là ai tính kế hắn đều phải trả giá đại giới, cho mọi người đều biết đế quốc không phải dễ chọc.
Huống chi......!Hắn còn chưa nhận rõ được thân phận của vị Omega này.

Yến Hàn rũ mắt che khuất cảm xúc, ngữ khí như nhau: "Tình huống thế nào hẳn cậu có thể đoán được, càng kiếm tiền càng nguy hiểm, càng vào sâu bên trong càng ác liệt, không phải một Đoàn Tinh Đạo có thể so sánh được."
Hơn nữa công nghệ cao đặc biệt nhiều.
Cố Thâm suy tư một lát, hỏi hắn: "Nếu tôi đồng ý, anh có thể đem Giải Phồn cho tôi mượn một thời gian không?"
Một kích này quá chuẩn lại tàn nhẫn, làm cho sợi dây lý trí của Yến Hàn đứt phựt, thiếu chút nữa bại lộ tin tức tố của mình.
Trong lòng cảm thấy tràn ngập nguy cơ, không chút do dự cự tuyệt: "Không được, lần này hắn phải trợ giúp tôi."
Cố Thâm: "Rõ ràng anh còn nhiều thuộc hạ như vậy."
Yến Hàn lãnh khốc cự tuyệt: "Hắn vốn là phụ tá đắc lực của tôi!"
Cố Thâm cũng không muốn cường ngạnh bức người, chỉ có thể lui một bước: "Vậy cái vị phó đội trưởng kia thì sao? Hoặc là người nào đó tương đối hiểu về kỹ thuật cũng được, tôi hơi yếu khoản này."
Yến Hàn giật giật môi, nhăn nhăn mi lại.
Hắn không muốn sắp đặt bên người Omega một Alpha nào cả, một người cũng đừng hòng.

Nhưng tình huống hiện tại lại có chút đặc thù, vào càng sâu bên trong lại càng hỗn loạn, tự mình Omega hành động hắn cũng không yên tâm.

Nghĩ tới nghĩ lui, Yến Hàn chỉ có thể bóp mũi đem phó đội trưởng hô tới: "Thôi chọn cậu ta đi."
Phó đội trưởng suýt nữa đương trường rơi lệ chạy đi, lần đầu tiên cảm nhận được địa vị của mình thấp kém như nào.

Kỳ thật đội trưởng của cậu ta đang trốn trong hậu viện càng muốn khóc hơn, lúc trước chỉ báo tin từ xa không có trực tiếp giáp mặt, bây giờ tự mình Omega nói ra lại càng nguy hơn.

Hắn dám khẳng định, chờ khi Omega rời đi, bệ hạ không có ai trấn an sẽ trực tiếp bùng nổ.
Chết chắc rồi chết chắc rồi, lần này anh ta thực sự phải viết di chúc rồi......
Đang lúc đội trưởng đội Hộ Vệ chuẩn bị viết mở đầu, cánh cửa bị Omega mở ra nói: "Nếu hợp tác rồi, có thể chia tôi một phòng không?"
Yến Hàn đột nhiên ngước mắt, lại thực mau hiểu rõ bản chất của vị Omega này: "Vì bớt chút tiền thuê nhà sao?"
Cố Thâm a một tiếng, cười thân thiện: "Làm sao có thể, tôi chỉ là cảm thấy nơi này của cậu khá an toàn.

Mà dù sao chúng ta cũng là đồng bọn, ở cùng một chỗ chẳng phải càng thuận tiện để hành động hơn sao?".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi