TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Cô gái nhỏ đây là đang thẹn thùng!

Lương Thần lên lầu hai, không có đi phòng ngủ, mà là trực tiếp đi phòng sách.

Lương Thần nhập mật mã vào, mở két sắt bên cạnh bàn đọc sách ra.

Đồ bên trong ít đến đáng thương, trong đó có một cái hộp, Lương Thần cầm lấy, mở ra, nhìn thấy CD mây mưa thất thường của anh và Cảnh Hảo Hảo yên tĩnh ở bên trong, liền đóng hộp lại, tiếp đó liền bỏ những đồ thời thơ ấu Cảnh Hảo Hảo do mình mang về từ quê cô vào trong két sắt.

Lương Thần khóa kỹ, liền mở máy tính lên, trước xem email công ty một chút, phát hiện bên trong có rất nhiều thư tín đề nghị của cấp cao công ty gửi tới, liền lần lượt nhấn mở, xử lý một chút.

Hết bận, đã sắp mười một giờ, lúc Lương Thần đang chuẩn bị đóng máy tính, đột nhiên không cẩn thận thủ trượt một chút, nhấn mở một địa chỉ trang web, ngay sau đó bên trong có quảng cáo bắn ra.

Phía trên có một hàng chữ to màu đỏ, đặc biệt chói mắt: Khi bạn yêu một người, bạn sẽ phát hiện, bạn luôn kìm lòng không đậu lấy lòng cô ấy......

Đó là biểu ngữ phổ biến của một tiệm bán hoa hồng làm ra, vì mấy ngày nữa là lễ tình nhân đêm thất tịch.

Trước kia Lương Thần thấy được, cũng sẽ không có cảm giác quá lớn, nhưng hiện tại, anh nhìn thấy những lời này, cả người giống như điện giật, cả người chấn động.

Ngón tay vốn muốn tắt đi quảng cáo của anh, trong nháy mắt liền dừng ở nơi đó, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm quanh câu nói kia.

Khi bạn yêu một người, bạn sẽ phát hiện, bạn luôn kìm lòng không đậu lấy lòng cô ấy......

Tối hôm nay, chính mình còn muốn đòi vui vẻ của Cảnh Hảo Hảo......

Dựa theo những lời này mà nói, chẳng lẽ......

Lương Thần nghĩ đến đây, cả người lập tức liền đứng lên từ trên ghế làm việc.

Bởi vì anh phản ứng quá nhanh, thế cho nên ghế dựa phía sau, bị anh đụng đến lập tức ngã trên đất, phát ra một tiếng nổ “ầm”.

Thím Lâm dưới lầu nghe được tiếng vang, vội vàng chạy lên lầu, gõ cửa phòng sách.

Lương Thần vẫn đứng ở nơi đó, nhìn chằm chằm máy một hàng chữ ở trên màn ảnh máy vi tính ngẩn người, nghe được tiếng nói, lập tức nâng tay lên, hung hăng đóng máy tính lại!

Anh miên man suy nghĩ cái gì, chỉ là một câu quảng cáo, anh khẩn trương như vậy làm cái gì?

Lương Thần hung hăng nhíu nhíu mày, liền vòng qua bàn sách, đi ra phòng sách, nhìn cũng không có liếc mắt nhìn thím Lâm một cái, liền trực tiếp trở về phòng ngủ.

Lương Thần đẩy cửa ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo nằm ở trên giường thật to đang ngủ.

Cửa sổ ban công không có đóng, có gió đêm từ từ thổi vào, mang theo một cỗ cảm giác mát lạnh.

Lương Thần đi lên trước, đóng cửa sổ, kéo bức màn, lúc trở về, tắt đèn lớn trong phòng ngủ, lúc này mới đi phòng tắm tắm rửa một chút.

Đi ra, anh lên giường, theo thói quen liền kéo Cảnh Hảo Hảo vào trong lòng mình.

Đèn ngủ mờ nhạt, chiếu vào trên da thịt của cô, có vẻ càng thêm không rõ, trên cổ tay cô đeo khối đá anh mua cho cô, trên người còn tản ra mùi thơm ngát nhàn nhạt, kích thích một thân thoải mái vừa tắm xong của Lương Thần, trong nháy mắt liền khô nóng lên.

Tay anh không chịu khống chế vuốt ve lên da thịt của cô.

Anh nhẹ nhàng chậm rãi sờ tìm, mang theo một chút che chở thật cẩn thận, như là sợ không cẩn thận đánh thức cô.

Nhưng mà Lương Thần càng như vậy, cả người anh lại càng khó chịu.

Ngay tại lúc anh muốn buông Cảnh Hảo Hảo ra, xoay người đi phòng tắm xối nước lạnh, cô gái trong lòng lại nhẹ nhàng hừ một tiếng.

Âm thanh của cô rất nhỏ, nhưng ở trong đêm yên tĩnh lại rất rõ ràng, Lương Thần cúi đầu, liền nhìn thấy vẻ mặt quyến rũ lúc ngủ say của Cảnh Hảo Hảo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi