Editor: May
Nhưng trải qua mấy ngày nay, anh và cô vẫn luôn bị vây ở trạng thái nửa tách rời, chưa từng có im lặng ngốc cùng một chỗ như vậy, tư tâm của anh, khiến cho anh làm thế nào cũng không mở miệng được, thẳng đến Cảnh Hảo Hảo nặng nề ngủ say, Lương Thần mới xoay người, lấy một cái mền từ chỗ ngồi phía sau, đắp ở trên người Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo dựa vào lưng xe ngủ, nằm kém thoải mái hơn trên giường, cả người cô thỉnh thoảng liền vặn vẹo cổ một chút, đến cuối cùng, đầu từng chút từng chút tiền đến gần Lương Thần, lúc đầu của cô sắp thoát khỏi lưng ghế dựa, Lương Thần vươn tay, đỡ đầu của cô
Cảnh Hảo Hảo mê mê hoặc hoặc lặng lẽ mở mắt một chút, có lẽ là ngủ đến lợi hại, cả người mờ mịt liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, sau đó đầu gối lên tay Lương Thần, lại ngủ thiếp đi.
Lương Thần không dám rút tay của mình ra, sợ đánh thức Cảnh Hảo Hảo, nhưng anh giơ tay lên giữ đầu Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, cánh tay liền tê không còn tri giác, anh sợ lúc mình chống đỡ không được, làm ngã đầu của cô, nhìn nhìn chung quanh, liền bắt đầu chậm rãi chống đầu Cảnh Hảo Hảo xuống dưới, sau đó, đặt đầu của cô ở trên hai chân của mình.
Cảnh Hảo Hảo đang bên trong ngủ mơ, thay đổi một tư thế thoải mái, gối lên hai chân Lương Thần, tiếp tục ngủ say.
Lương Thần nhìn chằm chằm đầu, nhìn dung nhan yên tĩnh của Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt trở nên có chút nhu hòa, anh chậm rãi vươn tay, mang theo vài phần tham luyến vuốt ve hai gò má của cô, cuối cùng ngón tay dừng lại ở bên môi của cô.
Cô vô thức mấp máy môi, đúng lúc kẹp lấy ngón tay của anh, có một cỗ dòng điện kích thích không thể nói nên lời, trong nháy mắt truyền từ đầu ngón tay đến khắp toàn thân của anh, khiến cho cả người anh như là bắt lửa, khô nóng lên.
Lương Thần dùng sức nuốt hai ngụm nước miếng, muốn ngăn chận dục vọng quay trong cơ thể mình, nhưng hết lần này tới lần khác anh lại phát hiện, áp chế như vậy, chẳng những không có nâng lên được một chút tác dụng, ngược lại khiến cho chính mình càng thêm ham muốn.
Ánh mắt Lương Thần trở nên có chút cực nóng, anh kìm lòng không đậu liền chậm rãi cúi đầu, đụng vào mi tâm Cảnh Hảo Hảo một chút, tiếp xúc như vậy, giống như là một chốt mở, khiến cho anh lưu luyến chậm rãi dừng cánh môi ở chóp mũi, mí mắt, hai gò má của cô, cuối cùng liền dán sát vào môi của cô.
Mùi thơm ngát của cô như là cây thuốc phiện, mê hoặc ý thức đầu óc của anh đều biến mất, anh chỉ dựa vào bản năng và đòi lấy của chính mình, mở môi của cô từng chút từng chút, làm sâu nụ hôn này.
......
Có một số việc, một khi bắt đầu, sẽ phát triển càng không thể vãn hồi.
Ngọt ngào của Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần vẫn đều biết đến, sau khi anh tìm Cảnh Hảo Hảo trở về, ngoại trừ một đêm trước khi cô đến tổ phim, anh bởi vì uống rượu chạm vào cô, ngược lại còn bị cô trào phúng, mãi cho đến hiện tại anh đều không có đụng vào cô.
Hiện tại, cô ở bên trong ngủ mơ, cả người mơ mơ màng màng, không có kháng cự, ý thức không rõ, giống như là nhận lời, làm cho Lương Thần thuận lý thành chương, từng chút từng chút làm chuyện kia đến cuối cùng.
......
Ngoài xe, thời tiết ác liệt, vẫn kéo dài như trước.
Gió lớn, mưa to, tiếng sấm lớn, thỉnh thoảng xẹt qua tia chớp, xé rách bầu trời đêm, phát ra ánh sáng mạnh mẽ chiếu đêm tối thành ban ngày.
Bên trong xe, chuyện tình kiều diễm, càng ngày càng đậm.
Lương Thần đặt Cảnh Hảo Hảo ở dưới thân, tiếng thở tinh tế trong miệng cô và tiếng hít thở dày đặc trong miệng anh, quấn quanh cùng một chỗ, giống như lấn át hết thảy ngoài xe