TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Nước mắt Cảnh Hảo Hảo suýt nữa tuôn ra, cô ôn nhu nói: “Lương Niên, hiện tại anh đang bận à?”

“Không bận......”

Lời nói dối, rõ ràng đang họp, lại nói với cô không bận.

Nước mắt Cảnh Hảo Hảo không thể khống chế được liền rơi xuống.

Cô nghĩ đến, cô và Thẩm Lương Niên ở cùng một chỗ lâu như vậy, cho tới bây giờ cô đều là biết thư đạt lễ, chưa từng có cố tình gây sự qua, lúc này đây, cô giống như là những cô bạn gái khác vậy, tùy hứng một lần với anh đi.

Cảnh Hảo Hảo hít mũi một cái, nói: “Lương Niên, em đang ở ngay dưới lầu công ty anh, anh có thể xuống dưới một chút không?”

Thẩm Lương Niên hơi sợ run một chút, sau đó rất nhanh liền nói với một phòng người:“Tôi có chút chuyện, trước tan họp đi.”

Sau đó anh quay đầu, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Hảo Hảo, anh lập tức đi xuống, em chờ anh một lát.”

......

Thẩm Lương Niên cắt đứt điện thoại còn chưa đến một phút đồng hồ, Cảnh Hảo Hảo liền nhìn thấy hình ảnh Thẩm Lương Niên vội vàng đi ra từ trong tòa nhà công ty.

Anh mặc một áo sơ mi màu trắng, có thể bởi vì say rượu, sắc mặt thoạt nhìn cũng không tốt.

Cảnh Hảo Hảo đẩy cửa xe ra xuống xe, không đợi Thẩm Lương Niên đến gần, cô liền chợt nhào vào trong lòng anh, ôm thắt lưng anh.

Thẩm Lương Niên bị hành động đột ngột của Cảnh Hảo Hảo đụng lui về phía sau một bước mới đứng vững thân thể, nâng tay lên, vuốt tóc của cô, có chút buồn cười nói: “Hảo Hảo, em làm sao vậy?”

Cảnh Hảo Hảo không nói gì, chỉ ôm chặt lấy thắt lưng Thẩm Lương Niên, nhẹ nhàng cọ cọ đầu ở trước ngực anh.

Thẩm Lương Niên bị cô cọ đến tâm phiền ý loạn, âm điệu cũng trở nên thô ráp lên:“Hảo Hảo, đừng náo loạn, còn cọ như vậy nữa, anh sẽ không nhịn được.”

Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt lại, tựa vào trong lòng anh, nhưng không có ý tứ muốn rời đi.

“Hảo Hảo, rốt cuộc em làm sao vậy? Hôm nay là lạ thế nào?”

Cảnh Hảo Hảo chậm rãi ngẩng đầu, cố lấy dũng khí nhìn phía Thẩm Lương Niên, nhưng mà khi cô nhìn đến dung nhan Thẩm Lương Niên, lời chia tay đến bên miệng, làm sao cũng không nói ra được, cuối cùng thay đổi nói: “Không có gì, chỉ là đột nhiên nhớ anh.”

Lòng Thẩm Lương Niên tràn đầy vui mừng nâng tay lên, sờ sờ tóc dài của Cảnh Hảo Hảo, sau đó ấn cô vào trong lòng của mình, thấp giọng nói bên tai cô: “Hảo Hảo, đêm nay đi nhà của anh, được không?”

Cảnh Hảo Hảo dựa vào bả vai Thẩm Lương Niên, đau xót nghĩ, bọn họ đã sắp phải ngưu lang chức nữ mỗi người một phương, anh lại còn hồn nhiên không biết, suy nghĩ một chút, liền cảm thấy thực bi thương, Cảnh Hảo Hảo cưỡng bức lệ nơi đáy mắt trở về trong lòng, nhẹ nhàng ngẩng đầu, gật gật đầu với anh.

Đáy mắt Thẩm Lương Niên thoáng hiện một tầng kinh hỉ: “Hảo Hảo, em đây là đáp ứng rồi?” 

Cảnh Hảo Hảo lại gật gật đầu, cô sợ giây tiếp theo chính mình sẽ khóc ra, cho nên cố gắng duy trì bình tĩnh, nói với Thẩm Lương Niên: “Em không quấy rầy anh, không phải anh đang họp ư? Nhanh đi đi.”

“Được rồi, chờ anh tan tầm sẽ liên lạc với em.”

Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, nhìn theo Thẩm Lương Niên rời đi.

Thẩm Lương Niên nói, bảo đêm nay cô đi nhà anh, cô biết những lời này đại biểu ý tứ gì, nhưng mà cô dơ bẩn như bây giờ, làm sao còn có thể xứng đôi với anh?

Cảnh Hảo Hảo vừa lái xe, vừa nghĩ, Lương Thần bảo cô nói chia tay, nhưng cô vừa thấy mặt Thẩm Lương Niên, liền không thể nào nói nên lời.

Trong tay Lương Thần có video của cô, nếu cô không nói, khẳng định là chỉ còn đường chết......

Chẳng lẽ cô vốn không có biện pháp khác sao?

Chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình bị hủy ở trên tay anh ta ư?

Không...... Không được...... Cô không thể cứ nhận mệnh như vậy!

Cảnh Hảo Hảo nhìn cây cột lớn trên cầu vượt trước mặt, ánh mắt âm trầm, giây tiếp theo, cô hung hăng đạp chân ga dưới chân, mang theo vài phần đập nồi dìm thuyền hướng về phía cây cột lớn đó, đụng vào......

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi