TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Rốt cục, Cảnh Hảo Hảo đi đến lấy trứng gà trong tủ lạnh ở phòng khách.

......

Lương Thần vừa nhìn thấy thân ảnh Cảnh Hảo Hảo xuất hiện ở cửa, anh liền lập tức vươn tay, cầm một kiện quần áo cuối cùng trên sô pha, bày ra một bộ dáng không nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, chậm rãi gấp.

......

Cảnh Hảo Hảo ở phòng bếp, đã bình ổn xong tâm tình mình rất nhiều, lúc đi ra, nhìn thấy Lương Thần gấp quần áo ở trên sô pha, đáy lòng nghĩ rốt cục đại thiếu gia hiểu được sạch sẽ, vì thế cầm trứng gà, không nghĩ nhiều liền đi vào phòng ăn một lần nữa.

......

Lương Thần vẫn dùng dư quang khóe mắt chú ý Cảnh Hảo Hảo, anh cố ý thả chậm động tác gấp quần áo đến không thể chậm hơn, thậm chí vào lúc Cảnh Hảo Hảo ném tầm mắt tới, đáy lòng anh còn đang suy nghĩ, nhanh tới hỏi anh muốn làm gì đi?

Chỉ cần cô mở miệng hỏi, anh liền lập tức bỏ những quần áo đã sắp xếp lại này vào trong va ly, lôi va ly đi ra ngoài!

Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy anh muôn rời nhà trốn đi, khẳng định sẽ lên tiếng giữ lại, sau đó, anh liền có thể mượn cơ hội, để cho cô cho ra một thời gian chính xác, cùng anh đi lĩnh chứng!

Lúc đáy lòng Lương Thần đang âm thầm tán thưởng tính toán của mình đánh thật tốt, lại nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo nắm hai quả trứng gà trong tay, mở bước chân, vội vã đi vào phòng bếp!

Lương Thần chợt mở to hai mắt. Cảnh Hảo Hảo lại có thể hỏi cũng không hỏi anh một câu!

Đây là đối chọi với anh đến cuối cùng phải không?

Lương Thần hung hăng ném kiện quần áo gấp cuối cùng kia lên ghế sô pha, sau đó liền hít hai hơi, âm thầm nói với chính mình, lúc này đây anh tuyệt đối không thể cúi đầu!

Vì thế, Lương Thần liền bắt đầu nhét những quần áo kia vào va ly

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi